*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghĩ tới dòng họ Matsushima này, Hoàng Thiên không khỏi nóng ruột.
Dù sao đi nữa, hai đứa con trai của nhà Matsushima đã để lại cho Hoàng Thiên ấn tượng cực kì không tốt.
Cả hai tên cặn bã Matsushima.Jiro và Matsushima Dairo đều đối đầu với Hoàng Thiên.
Tuy Hoàng Thiên đã đánh cho cả hai tên này nhừ tử, nhưng cũng khiến cho Hoàng Thiên bắt đầu xem trọng dòng họ Matsushima này.
“Ông chủ của chúng mày tên là Matsushima Nobuo? Có phải ông ta có hai người con trai, tên Matsushima Dairo và Matsushima Jiro không?”
Lúc này Hoàng Thiên cười lạnh lùng, nhìn tên đầu to dưới chân mình và hỏi.
Tên đầu to ngây ra, gã ta không ngờ được rằng Hoàng Thiên lại biết cả tên của hai cậu con trai của ông chủ gã.
“Đúng thế, sao mà mày biết?”
Tên đầu to ngờ vực hỏi Hoàng Thiên.
“Hỏi gì thì trả lời đó.
Hiểu chưa?”
Hoàng Thiên đạp mạnh vào ngực tên đầu to, lạnh lùng cất tiếng.
Hự.
Tên đầu to suýt hộc máu, vội vàng ngậm miệng, không dám nói gì thêm.
“Về nói với ông chủ của tụi bây, tao muốn bàn chuyện với ông ta, một tiếng đồng hồ nữa, tao sẽ đến phòng làm việc tìm ông ta.”
Hoàng Thiên lạnh lùng nói với tên đầu to.
Tên đầu to vừa nghe thấy thế thì khóe miệng liên nhếch lên một nụ cười dự tợn.
Thằng ôn này muốn đến công ty gặp ông chủ? Ha ha, đùa gì kì vậy, thế chẳng hóa là mang đầu đến nộp à? Một khi đã bước chân vào công ty thực nghiệp Taisho, mày còn tưởng sẽ bước đi ra được sao? Nghĩ đến đây, tên đầu to mừng húm, gã có cảm giác ngày hôm nay mình chịu trận đòn này không uổng phí, một giờ đồng hồ sau Hoàng Thiên sẽ bị đánh chết ngắt.
“Được rồi được rồi, tao hứa với mày, tao sẽ về báo lại với ông chủ của bọn tao, bảo