Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 967: Mày là ma quỷ không phải tiên!





Có thêm ba tỷ binh sĩ gia nhập, lúc này binh lực của phía Diệp Thiên đã đạt đến con số hơn tám tỷ năm trăm triệu người.

Sau khi mệnh lệnh phát ra! Tám tỷ năm trăm triệu người lập tức phát ra tất cả sức mạnh của mình.

Một giây sau, dường như cả bầu trời đã bị xé rách, năng lượng rậm rạp chằng chịt phóng thẳng về phía vòng phòng ngự Thái Cực Đồ của tám Tiên Tôn kia.

Ầm ầm ầm!

Công kích lần này, còn mạnh mẽ hơn lần trước vô số lần, chỉ một lần công kích, đã đánh cho tám vị Tiên Tôn đang đứng cách đại quân năm kilomet bay về phía sau một cây số.

"Tiếp tục!"

Triệu Thương Thiên hét lớn.

Năng lượng lại lần nữa ngưng tụ bắn ra ngoài.

Ầm ầm ầm!

Lần này đã đánh bay tám vị Tiên Tôn kia về phía sau một phẩy năm kilomet.

"Quân sư! Mau bảo hai vị Tiên Tôn kia đến giúp đỡ!" Diên Bình Vương hoảng sợ kêu to, trong lòng ông ta đã sợ hãi đến cực điểm, cứ cái đà này, Thái Cực Đồ sẽ bị đánh nát, khi phòng ngự bị xé rách, đối mặt với lực lượng công kích từ nhiều người như vậy, bọn họ sẽ rơi vào tình trạng vô cùng nguy hiểm.

Bời vì Diệp Thiên đã bị ngăn cản, quân sư và hai vị Tiên Tôn thành mình, đạo thông thuận lợi bay về phía bên này, sau khi đến bọn họ lập tức triển khai tiên pháp, tăng cao uy lực của Thái Cực Đồ.

Có thêm sự giúp đỡ của ba vị Tiên Tôn, đặc biệt là hai vị Tiên Tôn nhập môn hậu kỳ thành minh và đạo thông, lớp phòng ngự đã mạnh hơn rất nhiều.

Nhưng dù là như vậy, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ được công kích từ đại quân của đối phương, muốn tới gần để tiêu diệt bọn họ, đúng là khó như lên trời.

Hai bên lập tức rơi vào tình trạng giằng co.

Còn Diệp Thiên, đối mặt với công kích mãnh liệt từ ba vị Tiên Tôn, càng ngày hắn càng tỏ ra lực bất tòng tâm, cả quá trình đều bị áp chế, chỉ dựa vào phòng ngự mạnh mẽ, nếu không đã bị đánh chết từ lâu rồi.

Dù sao tu vi của ba người này cũng cao hơn anh cả một cảnh giới, cho dù anh có Cửu Trùng đạo thể, nếu như không dùng bất kỳ pháp bảo, thần binh nào, với tu vi trước mắt anh cũng chỉ có thể đánh ngang tay với ba vị Tiên Tôn này thôi, thậm chí có khả năng còn bị áp chế.

Nhưng nếu có Cửu Trùng đạo thể cộng thêm với uy lực của Vạn Hồn Huyết Ẩm kiếm, muốn giết ba vị Tiên Tôn này cũng không khó.

Chẳng qua quan trọng nhất là anh không có Cửu Trùng đạo thể, cho nên đối mặt với ba cao thủ này, anh thật sự lực bất tòng tâm.

Có điều không sao cả, anh chỉ cần ngăn cản bọn họ, đợi đến khi đám người Triệu Thương Thiên đánh bại mười một vị Tiên Tôn kia, sau đó tập trung lực lượng đến giúp anh, dù đánh không chết được ba người này, cũng có thể đánh bọn họ chạy loạn khắp nơi, vậy thì anh có thể dẫn theo hơn tám tỷ binh sĩ này tiến lên, mở rộng binh lực, dẹp yên mọi thứ!

Suy nghĩ rất tốt đẹp nhưng sự thật lại rất tàn khốc.

Rắc rắc!

Thái Cực Đồ được mười một vị Tiên Tôn duy trì, dưới lực lượng công kích điên cuồng đã xuất hiện vết nứt, hơn nữa bị công kích không ngừng như vậy, vết nứt không chỉ không có cách nào khép lại, mà còn tiếp tục tăng thêm, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

"Đảo Minh Nguyệt chủ, mau gọi hai vị đạo hữu của ông đến đây giúp chúng ta, dù sao Diệp Bắc Minh đánh không được bọn họ, bọn họ cũng không thể đánh chết anh ta, thà đến đây giúp chúng ta tiêu diệt hết đại quân của anh ta trước, sau đó mười một người chúng ta cùng nhau liên thủ với ba người tiêu diệt Diệp Bắc Minh!" Thành minh Tiên Tôn kêu lên.

"Được!"

Đảo Minh Nguyệt chủ không có thời gian nghĩ nhiều, hắn lập tức đồng ý sau đó nói: "Hai vị đạo hữu, thực lực của người này không ra gì, chỉ có lực phòng ngự cao mà thôi, hai người đi giúp bọn họ tiêu diệt đại quân của hung hãn kia trước đã."

"Được!"'

Hai vị Tiên Tôn kia cũng có ý đó, cả hai lập tức lui lại đi giúp đỡ bên kia trước.

Có thêm hai vị Tiên Tôn này gia nhập, rất nhanh vết nứt trên Thái Cực Đồ đã khép lại, hơn nữa có thêm lực lượng của bọn họ duy trì, đối với công kích của hơn tám tỷ quân địch, bọn họ vẫn có thể từng bước từng bước tới gần đại quân.

"Lần này phiền phức rồi!"

Sắc mặt Triệu Thương Thiên lập tức thay đổi.

Một chiêu này của quân địch, khiến ông ta không biết phải giải quyết thế nào.

"Đỉnh Thiên, có cách nào phá địch không?" Triệu Thương Thiên hỏi.

Dương Đỉnh Thiên cười khổ lắc đầu: "Vốn dĩ định đánh chết đám Tiên Tôn này trước, sau đó mới chuyển hướng về phía ba tên Tiên Tôn kia, ai ngờ bọn họ lại rút hai người sang bên này, không muốn để bọn họ tới gần chúng ta chỉ có thể vừa đánh vừa lui."

"Cần phải giữ vững đội hình không được rối loạn, lực công kích không được giảm, tốc độ lui lại của chúng ta không nhanh bằng tốc độ tiến lên của bọn họ, chỉ khoảng một tiếng sau bọn họ sẽ tới gần chúng ta, lúc ấy đại quân của chúng ta sẽ bị tiêu diệt."

Triệu Thương Thiên gật đầu, mặt sắc vô cùng khó coi.

ĐÚng lúc này, Diệp Thiên lại truyền âm đến: "Vậy thì vừa đánh vừa lui, phòng ngự tranh thủ một khoảng thời gian, Bổn tọa sẽ tìm đường sống cho mọi người!"

"Vâng, Tôn thượng!"

Nghe thấy những lời này của Diệp Thiên, Dương Đỉnh Thiên và Triệu Thương Thiên lập tức phấn chấn, tuy rằng bọn họ không biết Diệp Thiên sẽ tìm đường sống cho bọn họ thế nào, nhưng bọn họ biết nếu Diệp Thiên đã nói như vậy, thì chắc chắn anh sẽ tìm được đường sống cho bọn họ.

Cho nên, không cần phải lo lắng nữa.

"Toàn quân giữ vững trận hình, giữ nguyên lực lượng, lui lại phía sau."

Triệu Thương Thiên ra lệnh.

Rất nhanh, hơn tám tỷ binh sĩ lập tức từ từ lui lại phía sau.

Nếu như để rối loạn trận hình, không còn lực lượng công kích, thì chỉ mười giây thôi, đám Tiên Tôn kia sẽ xông đến, lập tức tiêu diệt hết đại quân của bọn họ.

Cho nên phải giữ vững trận hình và lực công kích, mới có thể ngăn cản không cho bọn họ tới gần.

"Bổn tọa không chơi với ngươi nữa!"

Nhân lúc đẩy lui Đảo Minh Nguyệt chủ, Diệp Thiên dứt khoát xoay người bay về phía bắc Hoàng Hà.

"Thằng nhãi ranh đừng chạy!"

Đảo Minh Nguyệt chủ dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi theo, bởi vì tốc độ của hai người ngang nhau, Diệp Thiên lại chạy trước, cho nên Đảo Minh Nguyệt chủ không thể lập tức đuổi kịp anh.

Rất nhanh Diệp Thiên đã đến bờ bắc, nhìn thấy quân địch lui lại đã tập trung ở chỗ này, anh lập tức hạ xuống, rồi phóng ra sát khí của Vạn Hồn Huyết Ẩm kiếm.

"Hỗn xược."

Nhìn thấy từng đám binh sĩ chết dưới sát khí, Đảo Minh Nguyệt chủ vô cùng giận dữ, ông ta đánh một kích toàn lực lên người Diệp Thiên, đánh Diệp Thiên bay ra ngoài.

Nhưng Diệp Thiên vẫn không ngừng phóng ra sát khí, dù sao đã vào trong nước địch rồi, anh cứ vừa bay thẳng về phía bắc vừa phóng ra sát khí như vậy.

Ban đầu bởi vì cuộc đại chiến, Đế quốc Long Hoàng đã ra lện cho toàn bộ người ở biên cảnh di chuyển vào trong nội địa một trăm dặm, cho nên khi sát khí bao phủ, chỉ có cây cối đất đai khô héo hóa thành mảnh đất hoang vu mà thôi, không có người nào chết.

Nhưng Diệp Thiên bay về phía bắc một lát, đã đến gần một tòa Quận thành, lúc này vài tỷ người trong Quận thành trong nháy mắt toàn bộ đều biến thành máu loãng, chỉ còn một vài tên tiên vương tu vi cao là không chết.

"Tên ma quỷ này! Mày muốn làm gì hả?"

Thấy Diệp Thiên lướt qua một tòa Quận thành, khiến thành trì này vốn dĩ phồn hoa náo nhiệt trong nháy mắt đã biến thành một tòa thành chết, khiến hai mắt ông ta đỏ ngầu sắp nhỏ ra máu, trong lòng rất muốn xé xác Diệp Thiên.

"Biến Đế quốc Long Hoàng của ông thành nơi không người, sau đó là Đế quốc Tây Lương, Đế quốc Đại Yên, Đế quốc Thiên Kiền, toàn bộ đều giết hết, để người của Đế quốc Hiên Viên thống trị mảnh đất này." Diệp Thiên nói.

"Cái gì!"

Đảo Minh Nguyệt chủ trợn trừng mắt, vô cùng sợ hãi.

Tổng số nhân khẩu của mấy đế quốc này đã vượt qua bốn mươi triệu tỷ, anh ta muốn giết sạch hơn bốn mươi triệu tỷ nhân khâu này sao?

Trời ơi!

Anh ta bị điên rồi à?

"Mày không thể làm như vậy được! Dừng tay!"

Nhìn thấy một tòa thành trì đã biến thành thành chết, Đảo Minh Nguyệt chủ gào lên.

"Ông bảo tôi dừng là tôi phải dừng sao, vậy thì thể diện của bổn tọa vứt đi đâu?" Diệp Thiên vẫn tiếp tục bay về phía trước.

"Ngươi không phải người! Không phải người!" Đảo Minh Nguyệt chủ tức muốn nổ phổi: "Bọn họ đều là sinh mệnh đang sống sờ sờ, bọn họ đâu có chọc giận mày, sao mày lại ra tay với bọn họ như vậy?"

"Vốn dĩ bổn tọa cũng đâu phải là người, là tiên, còn là thần tiên thích giết chóc. Nói ra có khả năng ông không tin, nhưng trướ đây bổn tọa đã từng đánh bại rất nhiều tinh cầu, ít nhất cũng từng giết hàng trăm triệu tỷ người, hiện giờ chỉ muốn giết hơn bốn mươi triệu tỷ mà thôi không đáng để nhắc đến." Diệp Thiên nói xong, lại tiếp tục biến một tòa thành trì khác thành thành chết.

"Mày...." Minh Nguyệt Tiên Tôn tức giận nghiến răng nghiến lợi, tiêu hao tu vi nhanh chóng tăng tốc, lại đánh một chưởng lên người Diệp Thiên, nhưng không chỉ không đánh chết anh, còn khiến anh tăng tốc bay về phía trước.

"Ha ha! Ngươi lại đên thử lần nữa xem nào, khi tu vi của ngươi bị tiêu hao đến mức thái hư cảnh tiểu thành sơ cấp, xem bổn tọa có giết ngươi hay không." Diệp Thiên cười lớn.

Minh nguyệt Tiên Tôn: "..."

Phòng ngự quá mạnh, không có cách nào cản được người này.

"Đồ lòng dạ độc ác, chỉ xem chúng sinh là cỏ rác, nhưng lại không thể đánh chết được anh ta, cứ cái đà này, cả Đế quốc Long Hoàng sẽ bị anh ta biến thành mảnh đất không người mất."

Nghĩ vậy cho nên, Minh Nguyệt Tiên Tôn lập tức thở phì phì nói: "Tôi không đánh nữa, cậu dừng lại đi."

"Vốn dĩ ông cũng đâu đánh được bổn tọa, chỉ đánh vào lớp phòng ngự, bổn tọa cũng không phải sợ ngươi mới chạy, sở dĩ chạy đến đây là vì muốn tạo ra một khu vực không người thôi." Diệp Thiên châm chọc ông ta.

"Mày đúng là ma quỷ, không phải tiên! Mày không xứng tự xưng là tiên!" Đảo Minh Nguyệt chủ gào thét, lập tức móc truyền âm thạch ra truyền âm cho đạo hữu của ông ta.

"Mau rút khỏi chiến trường, đến Đế quốc Long Hoàng ngăn chặn tên ma quỷ Diệp Bắc Minh kia, anh ta phóng ra sát khí chạy như điên, khiến những nơi anh ta đi qua sinh linh đồ thán, ít nhất có mấy tỷ người đã bị giết rồi, anh ta còn nói muốn biến Đế quốc Long Hoàng, Đế quốc Tây Lương, Đế quốc Thiên Kiền trở thành mảnh đất không người, anh ta điên rồi, nhất định phải kéo anh ta về quần đảo Tiên Sơn, giao cho đảo chủ để ngài ấy giết chết anh ta."

"Ga này quá độc ác, nếu chúng ta đuổi theo Diệp Bắc Minh, đại quân của anh ta sẽ tiến vào Đế quốc Long Hoàng, chúng ta cũng không thể ngăn cản được." Đối phương nói.

Đảo Minh Nguyệt chủ yên lặng suy nghĩ vài giây rồi nói: "Vậy thì mọi người rút lui hết, với vận tốc của mọi người lập tức có thể lui về bờ Bờ bắc Thiên Hà, ông để lại vài Tiên Tôn thực lực yếu, dùng Thiên Hà làm nơi ngăn cản, bố trí Cửu Khúc Trần, chặn đường không cho quân địch bước qua Thiên Hà, rồi bảo Huyền Thành đạo hữu dẫn theo vài đạo hữu mạnh mẽ một chút, phối hợp với tôi bắt giữ Diệp Bắc Minh."

"Được! Tôi sẽ làm theo ý của ông!"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv