Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 938: Xông vào động phủ!





Sắc mặt Tiêu Dao Vương kinh hãi, ông ta đột nhiên nâng kiếm chém một nhát như thú dữ lao về phía Thái Cổ Ma Thần.

"Hóa ra mày là người chém bản tôn một kiếm, bản tôn muốn mày phải chết!"

Thái Cổ Ma Thần nhìn một chút là ra, tia kiếm ý chém hắn ta, chính là do thần binh này chém ra.

"Hừ!"

Tiêu Dao Vương cũng là người tài cao gan lớn, tuy rằng tên ma đầu này có vẻ rất lợi hại, nhưng ông ta đường đường là Tiên Tôn, há có thể bị tên ma đầu dọa cho sợ đến không dám chiến đấu?

Lúc này ông ta đột nhiên thúc giục tiên pháp, khiến thần binh trong tay tăng vọt, hai tay cầm kiếm chém về phía Thái Cổ Ma Thần.

Đối mặt với một chiêu thế như chẻ tre, Thái Cổ Ma Thần không né tránh, hắn ta thúc giục phép thuật, tụ ra một quả cầu lớn hình mặt trăng màu đen đẩy về phía Tiêu Dao Vương.

"A!"

Tiêu Dao Vương hét lớn một tiếng, một chiêu kiếm bổ vào quả cầu lớn.

Răng rắc!

Lưỡi kiếm chém vào trong quả cầu màu đen, nhưng nó rất cứng rắn, ông ta không thể rút kiếm ra.

Kết quả là, ông ta lại hét lớn một tiếng rồi rút mạnh kiếm ra.

Cạch!

Cuối cùng, sau một chiêu kiếm ông ta đã chém quả cầu có năng lượng kinh khủng thành hai khúc.

"Thật lợi hại!"

Đạo Huyền Tiên Tôn và ba vị Tiên Tôn khác không khỏi cảm thán, trong mắt lộ ra vẻ khâm phục.

Phải biết, gần một tháng qua, họ chiến đấu ngày đêm không ngừng nghỉ với Thái Cổ Ma Thần, không biết đã đối mặt với mấy nghìn quả cầu năng lượng, nhưng họ đều lựa chọn tránh ra, căn bản là không dám cứng đối cứng, mà mấy nghìn quả cầu năng lượng công kích cũng chưa có lần nào lớn như vậy, mà Tiêu Dao Vương lại mạnh mẽ chém quả cầu năng lượng thành hai mảnh, khiến họ rất khâm phục.

Nhưng ngay sau khi một chiêu kiếm cắt quả cầu năng lượng ra, Thái Cổ Ma Thần đã lấy năng lượng từ trung gian, thừa dịp Tiêu Dao Vương chưa sẵn sàng, đánh một quyền hung ác vào ngực Tiêu Dao Vương.

Ầm!

Sau một chiêu!

"A!"

Tiêu Dao Vương hét thảm một tiếng, bay ngược ra ngoài như diều đứt dây, đập vào mấy trăm ngọn núi, sau đó rơi xuống mặt đất.

Ầm!

Cũng vì thế mà toàn bộ Thiên Vực rung động mãnh liệt, trên mặt đất xuất hiện một hố sâu hơn triệu mét.

"Ha ha!"

Thái Cổ Ma Thần cười lớn, không để ý đến nhóm người Đạo Huyền Tiên Tôn mà bay về phía hố sâu hình người, chuẩn bị giết chết Tiêu Dao Vương.

"Không ổn! Vị đạo hữu kia gặp nguy hiểm, mau đến hỗ trợ!" Đạo Huyền Tiên Tôn hét, đúng lúc ba vị Tiên Tôn bay đến ngăn cản Thái Cổ Ma Thần thì giọng nói của Huyền Thành Tiên Tôn lại vang lên.

"Ba vị đạo hữu, nhất định không thể cứu, người này là người Diệp Bắc Minh mời đến để đuổi giết tôi, mọi người xem, tay tôi đã bị ông ta chặt đứt một cái!"

Ba người nhìn lại, quả thật thấy Huyền Thành Tiên Tôn nhặt một cánh tay đầy máu từ dưới đất bay lên.

"Tôi nghĩ, không nên giúp đỡ, theo tôi thấy, trong thời gian ngắn Thái Cổ Ma Thần không thể giết được ông ta, chúng ta nên để ông ta làm tiêu hao sức lực của Thái Cổ Ma Thần." Huyền Thành Tiên Tôn nói.

"Nhưng đây là cơ hội tốt để diệt trừ Thái Cổ Ma Thần, nếu như không giúp, ông ta bị đánh chết, đến lúc đó chúng ta sẽ không còn hi vọng tiêu diệt Thái Cổ Ma Thần nữa!" Đạo Huyền Tiên Tôn nói.

"Đúng vậy." Một vị Tiên Tôn khác nói: "Thái Cổ Ma Thần rất là hung ác, mới hồi sinh gần một tháng, đã khiến hơn năm trăm tỉ người chết thảm, nếu như không nhân cơ hội này diệt trừ hắn ta thì sau này Thiên Vực sẽ mãi mãi không có ngày yên bình!"

"Huyền Thành đạo hữu." Lại một vị Tiên Tôn khuyên nhủ: "Đây là lúc ông và ông ta biến chiến tranh thành tơ lụa, giúp ông ta tiêu diệt Thái Cổ Ma Thần, tôi tin tưởng ông ta sẽ nhớ ân ông giúp ông ta mà không ra tay với ông nữa, nếu như ông ta còn muốn ra tay với ông, vậy ba chúng tôi sẽ giúp ông giết ông ta!"

"Nhưng nếu ông ta không chết, có ông ta giúp đỡ Diệp Bắc Minh, tôi sẽ không thể giết Diệp Bắc Minh để báo thù cho mấy chục triệu đệ tử của Thiên Thần giáo." Huyền Thành Tiên Tôn quyết tâm không tha.

Ba vị Tiên Tôn đều rất bất đắc dĩ, vì vậy mà rơi vào yên lặng.

Mà lúc này, Thái Cổ Ma Thần đã bay đến hố to hình người, hắn ta tụ một quả cầu năng lượng lần thứ hai, hung hăng đập xuống hố hình người.

"Ma đầu! Bản vương liều mạng với mày!"

Tiêu Dao Vương tức giận hét lên.

Một giây sau!

Chỉ thấy ông ta bay từ trong hầm ra, hai tay tạo thành một chưởng, đánh về phía quả cầu năng lượng.

Ầm!

Quả cầu năng lượng bị ông ta đánh tan.

Lực phá kinh khủng, khiên ông ta rơi xuống dưới, lại là ầm một tiếng, lần thứ hai Tiêu Dao Vương bị ném vào trong hố, tạo thành một cái hố càng sâu hơn.

"Ha ha ha!"

Thái Cổ Ma Thần cười rất dữ tợn, lần này hắn ta không tụ quả cầu năng lượng nữa, mà là cả người lao về phía hố sâu.

"Không ổn!"

Sắc mặt Đạo Huyền Tiên Tôn trở nên kinh hãi, ông ta tụ một quả cầu năng lượng màu vàng óng, lúc Thái Cổ Ma Thần sắp lao vào trong hố sâu, đánh vào trên người hắn ta, khiến hắn ta lùi lại mấy nghìn mét rồi dừng lại trên không trung.

Cũng vào lúc này, Tiêu Dao Vương vội vàng bay từ trong hố sâu ra, ông ta cầm kiếm tức đến nổ phổi chém về phía Thái Cổ Ma Thần.

"Đạo Huyền đạo hữu, ông. . ." Huyền Thành Tiên Tôn bị chọc tức, vừa nãy nếu không phải Đạo Huyền Tiên Tôn ra tay, Tiêu Dao Vương đã bị Thái Cổ Ma Thần ép chết rồi. Nếu không chết thì cũng sắp rồi.

Ông ta vừa ra tay, đã giúp Tiêu Dao Vương tìm được con đường sống.

"Huyền Thành đạo hữu, việc này liên quan đến mấy trăm triệu tính mạng của Thiên Vực, tôi không thể vì tư lợi cá nhân của bản thân, mà mặc kệ người trong thiên hạ."

"Vì thế. Tôi quyết định, liên thủ với vị đạo hữu kia giết Thái Cổ Ma Thần, khôi phục lại yên bình cho Thiên Vực!"

Đạo Huyền Tiên Tôn chính nghĩa nói, sau đó vung tay lên, hét: "Đạo Chân, nói với hai vị sư đệ, mau giúp vị kia đạo hữu kia với tôi!"

Dứt lời, ông ta vọt đến.

Đạo Chân nói với hai vị Tiên Tôn, là sư đệ đồng môn với Đạo Huyền Tiên Tôn. Đương nhiên là nghe lời của Đạo Huyền Tiên Tôn , vì thế họ không nghe lời của Huyền Thành Tiên Tôn mà bay vụt lên.

"Vị đạo hữu này, ba sư huynh đệ chúng tôi đến giúp ông đối phó với ma đầu đây!" Đạo Huyền Tiên Tôn hét.

"Ha ha ha!"

Tiêu Dao Vương cười nói: "Có ba vị đạo hữu đến giúp đỡ, trừ ma có hi vọng rồi!"

Rất nhanh, bốn người cùng liên thủ, đánh về phía Thái Cổ Ma Thần, nhưng dù vậy, cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Thái Cổ Ma Thần, hai bên đều không phân cao thấp.

"Hừ!"

Huyền Thành Tiên Tôn hừ lạnh. m thầm nói trong lòng: "Vốn bảo các người không cần lo ông ta, dẫn các người đi tìm Diệp Bắc Minh, chiếm Định Thiên Châu của hắn sau đó chia ra, tất cả mọi người đều tăng tu vi, lúc ấy đối phó với Thái Cổ Ma Thần sẽ trở nên cực kỳ dễ dàng."

"Thế nhưng các người lại khăng khăng muốn giúp người đã chặt cụt tay tôi, các người đã bất nghĩa, thì đừng trách tôi bất nhân."

"Chờ tôi lấy được Định Thiên Châu còn dư lại của Diệp Bắc Minh, tăng tu vi lên, ngồi yên nhìn các người bị Ma Thần đánh chết, đến lúc đó tu vi của tôi tăng vọt, sẽ tiêu diệt Thái Cổ Ma Thần, thống nhất Thiên Đạo giáo, đổi Thiên Đạo giáo thành Thiên Thần giáo, lúc đó tôi sẽ không còn là người cô đơn nữa."

Tự nói đến đây, ông ta âm thầm đắc ý, cười gằn rời khỏi hiện trường.

Không lâu sau, ông ta đến trước cửa động phủ.

"Cũng may lúc nãy lão phu lén lút lưu lại một tia thần thức trên vật cưỡi của Diệp Bắc Minh, nếu không sao có thể tìm đến đây." Nhìn vách đá, Huyền Thành Tiên Tôn cười gằn.

Trên đường đuổi theo Diệp Thiên, Huyền Thành Tiên Tôn biết Diệp Thiên ăn ba viên Định Thiên Châu. Trên người vẫn còn sáu viên, vì thế khi Tiêu Dao Vương đến, ông ta vừa nhìn đã biết là cao thủ, biết chuyện không ổn, tạm thời không thể giết Diệp Thiên. Nhưng ông ta không cam lòng khi không chiếm được Định Thiên Châu, vì thế nên trước khi thoát thân, ông ta đã lưu một tia thần thức vào vật cưỡi của Diệp Thiên, sau đó đi gọi ba người Đạo Huyền Tiên Tôn đến đối phó Tiêu Dao Vương, giết Diệp Thiên đoạt Định Thiên Châu.

Nhưng không ngờ. Họ lại làm phản, cũng may Tiêu Dao Vương bị Ma Thần ngăn cản, đúng lúc ông ta có thể ra tay với Diệp Thiên.

Không có Tiên Tôn giúp đỡ, chỉ có một đám người, giết hắn mà nói là một chuyện rất dễ dàng .

"Khó trách trước kia mình lật cả Thiên Vực lên cũng không bắt được Diệp Bắc Minh, thì ra thằng nhóc này vẫn trốn trong động phủ, đợi mình mở ra động phủ ra, xem hắn chết như thế nào!"

Ông nói thầm một câu rồi đánh vào vách đá.

Rất nhanh, ông ta đã tìm thấy vị trí của cánh cửa dẫn vào động phủ, nên đã thúc giục tiên pháp, dùng sức đẩy ra, thế nhưng đẩy nửa ngày, cũng không thể đẩy của động phủ ra.

"Xem ra dùng sức mở là không được, còn phải tìm ra bí quyết mở cửa mới được." Trong lòng ông ta nghĩ.

Ông ta cũng không dám đưa phá hủy vách đá này, như vậy cánh cửa động phủ sẽ biến mất, dù có lật đổ cả ngọn núi thì cửa động phủ cũng sẽ không xuất hiện, còn có thể phá hủy đường đẫn vào động phủ, như vậy người ở bên trong không ra được, ông ta cũng không vào được, không thể lấy được Định Thiên Châu.

Động phủ là kết quả của Đại Đạo, huyền diệu khó giải, trong lúc mờ mịt, không tìm được đường vào động phủ, dù Tiên Tôn có bản lĩnh cao cường như thế nào đi nữa thì cũng vào không được này không gian huyền diệu thần bí này.

Kết quả là, ông ta thử dùng nhiều cách để mở cánh cửa động phủ.

Nửa tháng sau!

Ầm ầm ầm!

Sau khi ông ta dùng mấy nghìn loại phương pháp để mở cánh cửa động phủ, cuối cùng cũng mở được.

"Ha ha ha!"

Nhìn về phía đường vào động phủ, ông ta không nhịn được mà bắt đầu cười lớn.

"Diệp Bắc Minh, lão phu đến rồi, cậu nhất định phải chết, ha ha ha!"

Ông ta cười lớn, nghênh ngang tiến vào động phủ.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv