Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 905: Tôn thượng! Có phải là ngài không?





“A! Cha chồng ơi! Người mau cứu con với!”

Lam Linh Nhi cứ nghĩ cha chồng của cô ta rất lợi hại. Hắn có thể khiến cho mấy tên ghê sợ này bị dọa chạy mất. Nhưng ai ngờ đâu những người này không hề chạy mà ngược lại còn ra tay với cô ta. Cô ta sợ hãi tới mức hét ầm lên.

Tất nhiên là cô ta có thể cảm nhận được, một cú đánh này sử dụng rất nhiều lực. Nếu như nó giáng xuống người cô ta thì không chỉ đau đớn bình thường mà còn có thể lấy đi mạng của cô ta.

Đúng lúc này, Diệp Thiên mở to mắt, hắn khẽ vận hành thần niệm. Thông thiên bát từ trong nước bắn ra, hắn hướng về phía Viên Trùng Dương, đánh anh ta một quyền.

“Oành!”

Một quyền này mạnh mẽ đánh thẳng vào, nước trong Hồ Tẩy Tiên bị đẩy lên cao hàng nghìn thước.

“Ôi!”

Lúc này, tất cả các tiên vương đều nhíu mày lại. Ánh mắt của bọn họ nhìn Thông Thiên Bát, sau lại nhìn sang người Diệp Thiên. Trên mặt tất cả đều hiện lên vẻ khó hiểu.

Tên nhóc này, rõ ràng nhìn qua thì chỉ có được năng lực mạnh như một vị tiên bình thường thôi. Nhưng tại sao lại có thể khống chế được pháp bảo tôn phẩm như vậy chứ?

Hơn nữa, dường như pháp bảo tôn phẩm này có đẳng cấp rất cao.

“Anh là người nào vậy?” Đạo sĩ Hoàng Cực tò mò hỏi.

“Là người tu tiên.” Diệp Thiên thản nhiên trả lời: “Các người cũng là người tu tiên. Chẳng lẽ, các người không biết quấy rầy người khác tu luyện là một chuyện cực kỳ đáng xấu hổ hay sao?”

Hắn biết, mấy người này chắc chắn đều là người bên ngoài tinh vực. Bởi vì nhìn màu da không hề giống với các tu sĩ của Thanh Long Tinh. Trong đó còn có bảy tám người da đen nữa.

Còn nữa, khi những người tu luyện này đi vào đây chắc chắn đã nghe tới tên Diệp Thiên. Vì thế nên hắn không muốn nói tên của mình ra để tránh cho mấy tu sĩ này nổi lòng tham muốn mấy yêu đan của hắn rồi tìm cách để cướp lấy.

So với lại mấy vị tu sĩ của Thanh Long Tinh lúc trước thì mấy tên này còn mạnh hơn gấp nhiều lần. Ba mươi hai người đều là những tu sĩ có cảnh giới thiên huyền cảnh. Nếu như họ sử dụng yêu đan của hắn thì sợ rằng sẽ lại càng lớn mạnh hơn.

Dù sao thì hắn cũng chỉ mới tu luyện được một ngày, cũng không có tăng thêm nhiều tu vi. Hơn nữa, trong trận chiến ngày hôm qua, việc phải dùng nhiều sức lực để khống chế vạn hồn huyết ẩm kiếm đã khiến cho nội lực của hắn bị tổn thương nghiêm trọng.

Bởi thế nên cho dù có tăng thêm điểm tu vi thì với nội lực bị hao tổn nhiều như hiện tại, năng lực của hắn không còn lợi hại như ngày hôm qua nữa. Hơn nữa, nội lực suy giảm nên khó có thể điều khiển được vạn hồn huyết ẩm kiếm.

Nếu như hắn vận công lực thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

“Ha ha!” Đảo Tùng Sơn chủ cười nói: “Chúng ta không phải cố ý muốn gây gián đoạn việc tu luyện của anh đâu. Thật ra là vì trong lòng chúng ta có nhiều nghi ngờ. Chúng ta muốn hỏi anh chút chuyện, mấy người là người trong đây có thể nói cho chúng ta biết tình huống này xảy ra là như thế nào? Nhưng ngờ đâu mấy người lại không muốn nói, còn định uy hiếp chúng ta, náo loạn đến mức cả hai bên đều không vui vẻ.”

Diệp Thiên cười xấu hổ, hắn trả lời cho có lệ: “Trời giáng kiếm thần xuống khiến cho mấy trăm tiên vương đều chết hết. Các tiên vương đang tu luyện ở trong Hồ Tẩy Tiên đi ra ngoài xem tình huống, cứ người nào ra thì chết người đó. Vì vậy mới còn lại mấy người chúng tôi thôi.”

Không có biện pháp nào, nếu chiến đấu sẽ không có lợi thế nên chỉ có thể trước tiên chung sống hòa bình. Cùng lắm thì để cho bọn họ đi vào trong Hồ Tẩy Tiên tu luyện. Đợi cho tới mấy ngày nữa, khi tu vi của hắn tăng thêm, nội lực bình phục thì hắn sẽ xử lý bọn họ sau cũng không muộn.

“Hóa ra là vậy!”

Gần như là tất cả tiên vương đều tin lời của Diệp Thiên không hề nghi ngờ.

Bởi vì dù bọn họ có nghĩ thế nào cũng không tin được mấy người ở trong Hồ Tẩy Tiên này có thể giết được mấy nghìn tiên vương, càng không thể nào có thể điều khiển được thanh kiếm kia.

Hơn nữa, thanh kiếm kia mạnh mẽ như thế, không có chủ nhân thì từ trên trời giáng xuống cũng hợp lý.

“Hiện tại, những nghi ngờ của mấy người đều đã được giải đáp. Tất cả mọi người không cần phải tranh cãi ầm ĩ nữa, hãy yên tĩnh tu luyện. Như thế mới có lợi cho tất cả mọi người.” Diệp Thiên nói, thu hồi Thông Thiên Bát lại.

Đám người đạo sĩ Hoàng Cực gật đầu. Bọn họ không biết là nhiều người tu luyện trong Hồ Tẩy Tiên sẽ thanh lọc ao. Vì thế, Diệp Thiên và những người khác tu luyện trong Hồ Tẩy Tiên không có vấn đề gì. Dù sao thì Hồ Tẩy Tiên cũng rất rộng, có thể chứa được ba mươi hai người bọn họ. Bọn họ cũng sẽ không đuổi đám người Diệp Thiên đi.

“Tôi nhớ ra rồi!”

Ngay tại lúc mấy người đạo sĩ Hoàng Cực chuẩn bị đi vào bên trong Hồ Tẩy Tiên để tu luyện thì bỗng nhiên có một tiên vương từ trong đám người đứng dậy hét.

“Vị tiên vương này, anh đã nhớ ra cái gì vậy?” Có một tiên vương khác hỏi.

Vị tiên vương kia chỉ về phía Diệp Thiên nói: “Vừa nãy ở bên ngoài, tôi biết được từ các tu sĩ bản địa. Kia là Diệp Thiên, người đã diệt làm sóng yêu thú độc chiếm ba trăm tỷ yêu đan. Là một người trẻ tuổi, bên người có ba cô bé, một người trẻ tuổi và ba người đàn ông lớn tuổi, với cả hai yêu thú nữa.”

“Mấy người nhìn số lượng người đi. Không phải là phù hợp với đoàn người của Diệp Thiên hay sao?”

Lời này vừa nói ra có tiên vương kêu lên: “Đúng thế! Vừa nãy tôi cũng được nghe, hình như đội hình của bọn họ trùng khớp với lời kể của vị tu sĩ bản địa.”

Chỉ trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người đều dừng lại trên người của Diệp Thiên, giống như loài sói đang nhìn chằm chằm con dê béo.

“Anh chính là Diệp Thiên sao?” Đạo sĩ Hoàng Cực nhíu mày hỏi.

“Phải hay không thì cũng không có gì ảnh hưởng tới việc tu luyện của các người đúng không?” Diệp Thiên cười như không cười nói.

“Ha ha!” Có tiên vương cười xấu xa nói: “Nếu như đúng thì anh có ba trăm tỷ yêu đan. Anh nên chia cho chúng ta mỗi người mười tỷ viên nếu không thì chúng ta sẽ cướp lấy của anh.”

Diệp Thiên nhíu mày lại, hắn cực kỳ khó chịu.

Mẹ nó! Thật tham lam!

Ngày hôm kia, mấy người đó muốn ba trăm tỷ yêu đan của hắn. Hôm nay, mấy người này lại muốn ba trăm hai mươi tỷ yêu đan. So với ngày hôm qua còn nhiều hơn.

Đưa cho bọn họ là điều không thể nhưng hắn cũng không thể đánh chết bọn họ được, Diệp Thiên đành phải cười nói: “Khẳng định là mấy người đều mang theo tài nguyên tu luyện tới đây đúng không? Trước tiên, mấy người cứ dùng tài nguyên tu luyện của mấy người đi đã. Chờ tới khi tài nguyên của mấy người tiêu hao hết thì tôi sẽ mang phần yêu đan còn lại của mình cho mấy người tu luyện.”

“Không được!”

Viên Trọng Dương nói: “Chúng ta đều mang theo tài nguyên lớn tới đây. Đợi cho tới khi tài nguyên của chúng ta hết sạch thì sợ rằng ngươi cũng đã tu xong yêu đan rồi.”

“Vì thế, anh phải giao cho chúng ta mỗi người mười tỷ yêu đan trước đã. Chúng ta sẽ lấy yêu đan của anh để tu luyện trước. Chờ tới khi tu luyện hết số yêu đan của anh rồi thì chúng ta sẽ lại tu luyện bằng tài nguyên của mình. Chỉ có như thế thì chúng ta mới có lợi.”

“Không tồi, anh mau đưa cho chúng ta mười tỷ yêu đan mỗi người đi. Nếu không thì anh sẽ phải chết.” Vương Tùng Đào uy hiếp nói.

“Mau đưa đây!”

“Mau đưa đây!”

“Mau đưa đây!”

Đám tiên vương ồn ào nói.

Ba người Đạo sĩ Hoàng Cực, Đảo Tùng Sơn chủ, người đứng đầu của Chu Tước Tinh Lý Sơn Hà là tổ hợp tiên vương mạnh nhất ở đây. Tuy rằng không có ra mặt đánh người nhưng nếu muốn mười tỷ yêu đan thì bọn họ vẫn có thể ra lệnh cho các tiên vương tiến lên đánh. Đến lúc ấy đó cướp được rồi thì sẽ chia cho bọn họ. Không để sau này truyền ra lời nói ba người bọn họ cướp đồ khiến cho danh tiếng của bọn họ không được tốt.

Diệp Thiên thấy tình thế này cũng hiểu được nếu như không cho bọn họ thì sợ rằng sẽ tiến lên ngang ngạnh cướp đi.

Không có cách nào khác, tạm thời hắn không thể đánh lại đông người như vậy. Hắn rơi vào thế cùng đường nên đành phải thỏa hiệp trước đã, mở không gian ra lấy cho bọn họ: “Đây là tất cả ba trăm tỷ yêu đan. Mấy người hãy tự mình chia ra.”

Chính tai hắn nghe thấy những người này đều mang theo tài nguyên tu luyện vô cùng lớn đến đây. Cho dù tất cả số yêu đan này bị bọn họ dùng hết thì chờ tới khi hắn tu luyện đủ sức để giết hết bọn họ, hắn sẽ xử lý hết tất cả, lấy đi không gian tài nguyên tu luyện của bọn họ. Trong việc này, hắn cũng không có lỗ.

Hơn nữa, trong tinh vực này, vẫn còn khoảng nghìn viên yêu đan và mấy trăm chiếc nhẫn không gian của tiên vương chưa được thu nhặt. Đợi tới sau này, hắn thu thập được hết toàn bộ thì sẽ không lo thiếu tài nguyên tu luyện.

Trước khi mọi chuyện ổn định thì hắn sẽ không để xảy ra tranh đấu.

“Ha ha ha!”

Vương Tùng Đào cầm lấy chiếc nhẫn không gian, đôi mắt nhìn vào trong, anh ta thấy đầy ắp các yêu đan. Anh ta cười thỏa mãn.

“Nhanh lên! Mau lấy ra chia đi.”

Các tiên vương đều lên tiếng thúc giục.

“Nào, chúng ta cùng chia số yêu đan này.” Vương Tùng Đào nói xong, mang số yêu đan ra khỏi không gian. Giống như xả nước lũ lớn, yêu đan không ngừng đổ ra bên ngoài, nhanh chóng chất đầy như núi. Nhưng nó vẫn chưa kết thúc, bên trong vẫn còn nhiều yêu đan chưa đi ra.

“Giàu to! Giàu to rồi!”

“Trời ơi! Tất cả đều là yêu đan trân quý! Đến cả tôn phẩm cũng có. Nhìn đi, nước miếng của tôi cũng chảy cả ra rồi này.”

“Chuyến đi này không hề vô ích, nó thật sự đã lật ngược tình thế cho chúng ta.”

Nhóm tiên vương quá vui mừng.

Đến cả Đạo sĩ Hoàng Cực hay Đảo Tùng Sơn chủ khi nhìn đống yêu đan này cũng phải nuốt ngụm nước bọt, trong lòng ngứa ngáy.

“Cha chồng, người cứ thế đưa hết số yêu đan này cho bọn họ sao?” Mắt Lam Linh Nhi đỏ như tích tụ máu, trong lòng cô ta đau đến hít thở không thông.

Bảo Bảo, Huân Nhi, dám người Dương Đỉnh Thiên cũng nghiến răng nghiến lợi, hai tay nắm chặt lại.

Chỉ có mặt Diệp Thiên vẫn như thế, nhắm mắt lại tu luyện.

Lúc này, cách Hồ Tẩy Tiên hàng nghìn ki lô mét, Triệu Thương Thiên và lão tướng Kim Giác đang từng bước tiến vào trong.

“Bá chủ, ngài nhìn kìa! Ở nơi đó có một thanh kiếm.” Lão tướng Kim Giác đột nhiên kêu lên, chỉ tay về một hướng.

Triệu Thương Thiên nhìn qua thì bỗng nhiên con ngươi của anh ta co lại, cả người sợ đến mức ngây ra như phỗng.

Ngây người khoảng chừng mười giây thì anh ta mới bình tĩnh lại.

“Trời ơi! Đây không phải là thanh kiếm mà tôn thượng đã dùng máu của bốn mươi nghìn tiên vương để tạo ra hay sao? Tại sao lại có thể xuất hiện ở đây chứ?”

“Cái gì? Máu của bốn mươi nghìn tiên vương để tạo ra được thanh kiếm này sao?” Sắc mặt của lão tướng Kim Giác trắng bệch.

Thanh Long Tinh, Bạch Hổ Tinh, Chu Tước Tinh, Huyền Vũ Tinh, tất cả các tiên vương cộng lại cũng chưa được hai mươi nghìn người đâu.

Nhưng chỉ một thanh kiếm đã dùng tới máu của bốn mươi nghìn tiên vương.

Cái này thật quá khủng khiếp!

Triệu Thương Thiên cũng không tiếp tục nói cho ông biết thêm thông tin. Lúc này, anh ta đi gần tới thanh kiếm Vạn Hồn Huyết.

“Quả nhiên là thanh kiếm tẩm máu của hàng chục nghìn người.”

Đến gần quan sát, anh ta càng thêm chắc chắn đây chính thanh kiếm đã tưới máu của hàng chục nghìn người.

“Thật quái lạ!”

Anh ta lại nhíu mày nói: “Là ai đã kích hoạt nó chứ? Thanh kiếm tẩm máu của hàng chục nghìn người này có câu thần chú. Cho dù có là hư cảnh tiên tôn cũng không thể nào kích hoạt được. Ở khu vực này chỉ có tiên vương không có tiên tôn. Tiên vương không thể nào kích hoạt được Vạn hồn huyết ẩm kiếm.”

Nghĩ như vậy, anh ta xoa tay dưới cằm, trầm tư suy nghĩ.

Đột nhiên, mắt anh ta sáng ngời.

“Phải chăng là do tôn thượng đã chuyển thế đầu thai. Trong lúc vô tình nhớ lại từ kiếp trước về vạn hồn huyết ẩm kiếm nên ngài đã kích hoạt thanh kiếm này?”

Suy nghĩ tới đây, anh ta lại thầm than: “Nguy rồi!”

“Rõ ràng là vạn hồn huyết ẩm kiếm chưa được kích hoạt đến trạng thái tốt nhất. Không lẽ do tôn thượng đang kích hoạt một nửa thì bị sát khí ăn mòn tới chết đi chứ?”

Trong chốc lát, anh ta cảm thấy không được tốt lắm.

Nhưng mà, rất nhanh anh ta lại lắc đầu: “Chắc chắn, tôn thượng sẽ không làm mấy chuyện ngu ngốc như này. Có lẽ là không thể nào hoàn toàn khống chế được nên bị hất bay. Cũng không phải bị ăn mòn tới chết, nếu như vậy thì chắc chắn tôn thượng sẽ không kích hoạt.”

“Chắc chắn là như thế!”

Vẻ mặt của anh ta tràn ngập kiên định, đứng lên hô to: “Tôn thượng! Có phải tôn thượng là người đã kích hoạt vạn hồn huyết ẩm kiếm không? Thuộc hạ là Triệu Thương Thiên! Nếu tôn thượng nghe được xin hãy đáp lại thuộc hạ một tiếng.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv