Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 882: Không hay! Bị lừa rồi!





"Không được! Bại lộ rồi!"

Bà béo chấn kinh, vẻ mặt hoảng sợ, thân hình lóe lên định tránh thoát cú đấm cực nặng này, nhưng vẫn bị đấm sượt qua bả vai, toàn bộ cánh tay và bả vai bị đánh cho tan nát, máu me đầm đìa.

"A!"

Đám tu sĩ chung quanh mới từ Thiên Lộ đi xuống, thấy cảnh như vậy bị dọa sợ liên tục thét chói tai, nhao nhao né tránh.

Hàng trăm vạn tu sĩ ở phía dưới ngửa đầu nhìn qua. Thấy một ông già lôi thôi lại ra tay với một người phụ nữ béo, còn đánh đến mức tay người ta cũng không còn lập tức chửi như tát nước vào mặt.

"Ông già ác quá vậy, ban ngày ban mặt cưỡng ép con gái nhà người ta không thành, còn ra tay đánh bị thương người ta, đúng là không bằng cầm thú!"

"Ra tay ở ngay chợ giao dịch của Tiểu Nam Thiên, ông già này chán sống rồi à? Phủ Bá chủ Nam Thiên Vực chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ông ta!"

"Già mà không kính, ông già như này tốt nhất không nên sống trên đời làm gì, nên chết đi!"

“..."

Trong một lúc đã có rất nhiều tu sĩ không nhìn được phải phi thân lên bao vây Huyền Cực Tiên Tôn.

Thấy vậy bà béo liền ôm cái tay cụt bỏ chạy.

"Trận khởi!"

Huyền Cực Tiên Tôn bấm quyết, niệm câu kết trận, vây bà béo đang chạy đi xa ở trong trận.

Bà béo khởi động tiên pháp công kích vài lần, nhưng thấy pháp trận kiên cố khó phá vỡ liền thất kinh.

"Tên kia, anh chạy không thoát đâu, tôi đã chờ anh suốt mười năm nay, hôm nay mà không làm thịt anh thì tôi đợi thành công cốc à." Huyền Cực Tiên Tôn cười đắc ý, tay vắt sau lưng đi về phía bà béo.

"Ông già thật là to gan! Khi dễ con gái nhà đàng hoàng, ông xong đời rồi!"

Có tu sĩ đứng vây quanh Huyền Cực Tiên Tôn lớn tiếng quát, giơ nắm đấm nhằm phía Huyền Cực Tiên Tôn định đánh, vài tu sĩ khác cũng chuẩn bị tấn công về phía Huyền Cực Tiên Tôn.

"Cút!"

Huyền Cực Tiên Tôn quát nhẹ một tiếng, lực lượng khủng bố phóng thích ra từ trên người ông ta đánh cho mấy người tu sĩ bắn ra ngoài, rơi xuống pháp trận, lập tức phun ra toàn máu tươi.

"Thật là lợi hại!"

Người đứng phía dưới khiếp sợ không thôi.

"Tên kia mau nộp mạng đi!"

Huyền Cực Tiên Tôn lại khẽ quát một tiếng, bấm kiếm quyết, trong khoảnh khắc đó quanh thân ông ta được bao phủ bởi một cơn kiếm vũ tỏa ra ánh vàng rực rỡ, chi chít dày đặc, che kín trời đất, trông như khung cảnh của nạn châu, bay về phía bà béo.

"Má ơi! Ông già này là một Tiên Vương!"

Cơn kiếm vũ màu vàng kim ẩn chứa cả năng lượng hủy diệt trời đất này không phải là tiên thì không có khả năng thực hiện được, chỉ có Tiên Vương mới có thể phóng xuất ra trận kiếm vũ khủng bố như vậy, những người đứng phía dưới bị dọa sợ muốn vỡ mật.

Tiên Vương ở Thanh Long Tinh mặc dù không phải hiếm thấy, cũng có đến mấy ngàn vị, nhưng Thanh Long Tinh vô cùng to lớn, có ba mươi vạn triệu dân cư nên tính ra cũng phải trong ba mươi tỷ người mới xuất hiện một vị. Hơn nữa Tiên Vương rất ít khi xuất thế, cho nên rất nhiều người sống mấy vạn năm, có khi là hơn mười vạn năm cũng chưa thấy qua Tiên Vương trông như thế nào.

Cho nên ở Tiểu Nam Thiên này được nhìn thấy một vị Tiên Vương là chuyện kinh ngạc cỡ nào, không bị khiếp sợ mới là lạ.

"Tên Hỗn Thế Ma Vương! Tôi liều mạng với ông!"

Bà béo nổi giận, cũng khởi động tiên pháp ngưng tụ thành một nguồn năng lượng thật lớn màu vàng, bay tới va chạm với cơn kiếm vũ màu vàng kim, muốn làm nổ tung đám kiếm vũ này.

"Mẹ tôi ơi! Người phụ nữ lại cũng là một vị Tiên Vương!"

Nhìn thấy bà béo thi phép làm con mắt mấy trăm vạn tu sĩ đứng phía dưới đều muốn trố hết cả ra!

Tiên Vương đấu Tiên Vương, đây đúng là cảnh trăm năm khó gặp!

Huống hồ Tiên Vương là nữ lại cực kì thưa thớt, trong mấy ngàn Tiên Vương của Thanh Long Tinh, 95% đều là nam, chỉ có 5% là nữ, có thể thấy được phụ nữ tu luyện thành Tiên Vương khó khăn thế nào.

"Chỉ bằng kẻ như anh mà muốn đấu pháp với ông sao, còn non lắm."

Huyền Cực Tiên Tôn lạnh lùng cười.

Quả nhiên!

Giây tiếp theo!

Liền nhìn thấy cơn kiếm vũ dày đặc bay xuyên qua khối năng lượng màu vàng như chọc vào quả bóng tuyết lớn, nhìn lại thì khối năng lượng đó đã bị chọc thủng lỗ chỗ như tổ ong vò vẽ.

Ngay sau đó!

Bụp, bụp, bụp !

Cơn kiếm vũ đâm vào người bà béo, trong một chớp mắt đã đánh tan cơ thể bà béo thành nhiều mảnh nhỏ, thần hồn một người đàn ông từ trong đó hiện ra.

"Ôi trời! Thân thể là phụ nữ sao thần hồn lại là đàn ông?"

Mấy trăm vạn tu sĩ nhìn thấy cơ thể bà béo bị hủy thì hiện ra một thần hồn người đàn ông thì tất cả đều kinh ngạc không thôi.

Đúng lúc này từ xa xuất hiện mấy người đàn ông mặc Bào phục lộng lẫy, bọn họ đang chuẩn bị đi lên Thiên Lộ.

Bỗng nhiên có người chỉ tay qua đây nói: "Tinh Chủ, ngài xem! Hình như là Đại tướng Lý Huyền Giai năm đó ở dưới trướng Huyền Quang Tiên Đế!"

Vừa nói xong thì mấy người đàn ông mặc Cẩm phục liền nhìn qua, tức khắc đã có người kinh hô ra tiếng: "Ôi trời, Tinh Chủ ơi, đúng là Lý Huyền Giai rồi, không phải anh ta đã sớm bị Diệp Bắc Minh bắt về luyện kiếm Vạn Hồn Huyết Dịch sao, làm sao lại xuất hiện ở đây?"

Người đàn ông được gọi Tinh Chủ đứng ở giữa nhướng mày: "Chẳng lẽ là trốn từ trong Vạn Hồn Huyết Dịch ra, nếu đúng là như vậy thì sẽ biết được vị trí của Vạn Hồn Huyết Dịch.."

Nói đến đây bàn tay to của anh ta vung lên: "Đi, cứu anh ta ra đây, hỏi xem Vạn Hồn Huyết Dịch ở đâu."

Dứt lời, mấy người mặc Cẩm phục nhanh chóng bay qua.

"Huyền Cực Tiên Tôn, xin ông đừng giết tôi, bắt tôi về cho Diệp Bắc Minh nhốt tôi vào trong Vạn Hồn Huyết Dịch, cả đời làm Kiếm Linh cũng được. Van xin ông đừng giết tôi!"

Lý Huyền Giai trốn không thoát pháp trận này, lại đánh không lại Huyền Cực Tiên Tôn, biết lúc này hẳn phải chết không thể nghi ngờ liền giơ tay xin hàng.

"Hừ!"

Huyền Cực Tiên Tôn hừ một tiếng: "Tên khốn nhà anh, làm hại tôi bị Diệp Bắc Minh giận mắng cho một trận, đến bây giờ tôi vẫn còn đang nghẹn một bụng tức đây, không dám xả giận vào anh ta chẳng lẽ tôi không thể xả giận vào anh chắc?"

Dứt lời, ông ta biến ra Toái Hồn Phù từ trên cao, bắn về phía Lý Huyền Giai.

Đúng vào lúc này.

Đùng!

Pháp trận bị phá vỡ!

Ngay sau đó có mấy bóng người xuất hiện hai bên Lý Huyền Giai.

"Phá!"

Vị Tinh Chủ kia khẽ quát một tiếng, một kiện Tôn phẩm pháp bảo vù vù bay ra, đâm vào Toái Hồn Phù, đánh nó vỡ tan.

"Thật là lợi hại!"

Trong lòng Huyền Cực Tiên Tôn chấn động mạnh.

Lúc này, Lý Huyền Giai vạn phần kinh ngạc, vui sướng kêu lên: "Lam Nguyệt Tinh Chủ, sao lại là ông? Thật tốt quá!"

"Cái gì! Tinh Chủ Lam Nguyệt Tinh?" Trong nháy mắt sắc mặt Huyền Cực Tiên Tôn biến đổi nhanh chóng.

Tuy ông ta chưa từng thấy qua vị Tinh Chủ này nhưng ông ta biết Lam Nguyệt Tinh Chủ là Tinh Chủ dưới trướng Ngạo Thiên Tiên Đế, chưởng quản một tinh cầu.

Mà Tinh Chủ dưới trướng tám vị Tiên Đế kém nhất thì cũng đạt tới mức Bán Bộ Tiên Tôn, nói cách khác, vị Tinh Chủ này ít nhất cũng phải là tu vi Thiên Huyền Cảnh Đại viên mãn.

Thực lực vượt xa ông ta.

"Như thế này thì làm thế nào mới tốt?"

Huyền Cực Tiên Tôn nhất thời hoảng hốt.

"Nếu để cho Lam Nguyệt Tinh Chủ đưa thằng nhãi này đến Tử Nguyệt Tinh, cưỡng ép lấy được thông tin vị trí của thằng nhóc Diệp Bắc Minh thì cậu ta nhất định sẽ chết!"

"Làm sao bây giờ? Mình nên làm cái gì bây giờ?"

Huyền Cực Tiên Tôn nhất thời không biết phải làm sao, nội tâm bối rối tới cực điểm.

Lúc này, Lam Nguyệt Tinh Chủ nói: "Sau khi Diệp Bắc Minh chết tên chó săn Triệu Thương Thiên đó dẫn một tỷ đại quân đến giẫm nát Lam Nguyệt Tinh của bản Tinh Chủ, may mà Ngạo Thiên Tiên Đế phái cao thủ đến cứu viện đúng lúc, nếu không bản Tinh Chủ đã sớm chết trong tay Triệu Thương Thiên rồi."

"Đáng tiếc cuối cùng lại để cho con chó săn đó chạy trốn mất, bản Tinh Chủ nuốt không trôi cục tức này liền dẫn người đi tìm, không ngờ không tìm được Triệu Thương Thiên nhưng lại gặp anh."

"Không phải anh bị Diệp Bắc Minh luyện thành Kiếm Linh sao, sao lại xuất hiện ở đây, vậy thì để Vạn Hồn Huyết Dịch ở đâu?"

Lý Huyền Giai nghe vậy thì vui mừng phát điên, vội vàng nói: "Lam Nguyệt Tinh Chủ, ngài đừng tìm Triệu Thương Thiên làm gì. Tôi dẫn ngài đi tìm Diệp Bắc Minh, anh ta không chết thật đâu, mà là chuyển thế trọng sinh, giờ đã đạt tu vi Hợp Đạo viên mãn rồi."

"Cái gì!"

Lam Nguyệt Tinh Chủ và mấy tên thuộc hạ đều sợ ngây người.

"Anh nói thật sao? Diệp Bắc Minh không chết? Anh ta chuyển thế trọng sinh?" Lam Nguyệt Tinh chủ không dám tin nói.

"Cực kỳ chính xác! Lừa ngài tôi sẽ không được chết tử tế!" Lý Huyền Giai tỏ vẻ chắc chắc, sau đó chỉ về phía Huyền Cực Tiên Tôn: "Không tin ngài hỏi ông già này đi. Ông ta chính là sư tôn năm đó của Diệp Bắc Minh, cũng là Hỗn Thế Ma Vương Huyền Cực Tiên Tôn, ông ta anh cũng gặp qua Diệp Bắc Minh!"

Tức khắc ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Huyền Cực Tiên Tôn, trong mắt tất cả đều là vẻ khiếp đảm.

Đang nói giỡn sao. Đây chính là Huyền Cực Tiên Tôn, tu sĩ Thái Hư Cảnh, có thể giết bọn họ như giết gà!

Có lẽ là nhìn thấu sự lo lắng của bọn họ, Lý Huyền Giai liền nói ngay: "Lam Nguyệt Tinh Chủ, ngài đừng sợ. Ông ta đã không còn tu vi Thái Hư Cảnh nữa, chỉ là tu vi Thiên Huyền Cảnh viên mãn thôi, ngài là Thiên Huyền Cảnh Đại viên mãn, khẳng định có thể đánh thắng được ông ta."

"Ngài mau giết ông ta đi, tôi mang ngài đi tìm Diệp Bắc Minh, đến lúc đó bắt Diệp Bắc Minh về Tử Vi Tinh thì Lam Nguyệt Tinh Chủ ngài sẽ lập được công lớn đấy!"

Vừa nói như vậy thì Lam Nguyệt Tinh Chủ lại cười phá lên.

"Đúng là có lòng trồng hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu tự xanh!"

"Không tìm được Triệu Thương Thiên nhưng lại để cho ta tìm được Hỗn Thế Ma Vương và Diệp Bắc Minh, bắt mạng chó của hai người trở về cũng không uổng công bản Tinh Chủ đi một chuyến tới đây , ha ha ha!"

Sắc mặt Huyền Cực Tiên Tôn tức khắc vô cùng trầm trọng.

Đột nhiên ông ta nghĩ ra, chỉ ra sau đầu Lam Nguyệt Tinh Chủ: "Diệp Bắc Minh, may mà thằng nhóc nhà anh đến nơi rồi, mau giúp tôi giết anh ta đi!"

Lời vừa nói ra, Lam Nguyệt Tinh Chủ và thuộc hạ của ông ta, cùng với Lý Huyền Giai đều hoảng hốt, theo bản năng liền quay đầu nhìn lại.

Giây tiếp theo!

Thân thể Huyền Cực Tiên Tôn chỉ nhoáng lên một cái đã vận đủ chưởng lực, hung hăng tung một chưởng vỗ vào lưng Lý Huyền Giai.

Đùng!

Trong khoảnh khắc đó thần hồn của Lý Huyền Giai bị một chưởng đánh tan thành không khí.

"Không hay! Bị lừa rồi!"

Lam Nguyệt Tinh Chủ vội vàng quay đầu, nhìn thấy Lý Huyền Giai đã bị đánh cho nổ tung, manh mối về vị trí của Diệp Bắc Minh bị chặt đứt, lúc này một ngọn lửa không tên bùng lên đến đỉnh đầu ông ta, như một con yêu thú giận giữ anh ta xông thẳng về phía Huyền Cực Tiên Tôn.

"Một đám ngu ngốc, các người không tìm được Diệp Bắc Minh đâu! Ha ha ha!"

Huyền Cực Tiên Tôn rất đắc ý, nói xong câu đó liền xoay người bỏ chạy.

"Đuổi theo! Đuổi theo cho ta! Ta phải lột da ông ta! Giam cầm thần hồn ông ta lại! Bắt ông ta phải dẫn bản Tinh Chủ đi tìm Diệp Bắc Minh!"

Một đám người sát sao truy đuổi.

"Sư tôn! Sư tôn! Đừng bỏ lại Huân Nhi! Hu hu"

Nhìn sư tôn đi xa, Huân Nhi oa oa khóc lên.

Rất nhanh sau đó, ngay tại trước mắt bao người cô bé bị người ta bắt đi mất.

Mà Huyền Cực Tiên Tôn thì chạy thẳng một đường, lôi kéo đám người Tinh Chủ chạy vào một Thiên Lộ khác, càng lúc càng xa…

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv