Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 727: Chân tiên đột nhiên xuất hiện





Chỉ một chốc, toàn thành chấn động!

“Trời ơi! Thứ Diệp Bắc Minh cầm đó là pháp bảo gì vậy, vì sao lợi hại như thế, lắc một cái, nhiều hóa thần như vậy cùng sợ hãi, lẽ nào cậu ta sắp lật ngược tình thế rồi?”

“Đây là bảo bối lấy được từ trong Tiên Hải Mê Tung sao?”

“Cái này cũng quá lợi hại rồi đi? Dựa theo tiếng lục lạc vang lên khi cậu ta lắc, vốn dĩ sự bao vây vô cùng kiên cố trước đó trong chớp mắt đã sụp đổ, như này cũng phải ngang với thực lực của Chân Tiên rồi còn gì!”

“…”

Tất cả mọi người đều khiếp sợ.

Phải biết là, thế cục vừa rồi, chỉ cần là người sáng suốt nhìn thấy, đều sẽ cho rằng Diệp Bắc Minh chết chắc rồi. Chỉ là vấn đề sớm hay muộn.

Nhưng bây giờ thì sao?

Lục lạc rung lên, dưới tác dụng của tiếng chuông, hơn một nghìn hóa thần bịt tai, vẻ mặt đau đớn, chỉ sợ chạy không kịp, thậm chí ngã lăn đầy đất, thất khiếu chảy máu.

Nhìn thế cục trước mắt, Diệp Bắc Minh là muốn lật ngược thế cờ, đi giết bọn họ!

“Kỳ tích! Đây thật sự là kỳ tích mà!”

Tầng cao nhất của Thông Thiên Lâu, mười mấy người kích động hô lên. Ngay cả Ngô Cẩm Trình mặt vốn như tro tàn, trước mắt cũng bỗng dưng sáng ngời, lộ ra vẻ mặt mừng như điên.

“Không ngờ Diệp Bắc Minh còn có đòn sát thủ, tôi xem thường anh ta rồi. Nhìn vào trận thế này, Diệp Bắc Minh chuyển bại thành thắng đến nơi rồi!”

Cửu trưởng lão của Huyền Đế Tông khó mà tin nổi nói.

Rất nhanh, bọn họ đã thấy được, Thú Kim Lân mắt xanh và Trương Tử Phòng bắt đầu phản công rồi, Diệp Thiên đứng một bên lắc chuông, một người một thú điên cuồng phát động tiến công. Từng vị hóa thần bị dẫm nát thân thể, hoặc bị xé tan cơ thể, hoặc bị nghiền nát cơ thể. Toàn bộ Thiên Đế Tông lúc này loạn hết cả lên.

“Tốt! Rất tốt!”

Ngô Cẩm Trình vui mừng quá đỗi nói: “Cứ như này, chẳng bao lâu nữa, chủ lực của Thiên Đế Tông sẽ chết sạch. Mất đi chủ lực, toàn bộ hơn trăm ngàn đệ tử của Thiên Đế Tông đều sẽ như cá nằm trên thớt, đợi Diệp Bắc Minh đến làm thịt!”

“Đế tử nói rất có lý, cứ theo thế cục trước mắt mà nói, một tiếng sau, chủ lực trong Thiên Đế Tông sẽ thương vong gần hết. Cậu nhìn đi, Trương Tử Phòng và yêu thú đó, chỉ pháp hủy đi thân thể, không hủy cả nguyên thần, không khó để nhận thấy được, bọn họ muốn hủy hoại toàn bộ thân thể của chủ lực trong Thiên Đế Tông, đến lúc chỉ còn lại nguyên thần thì dễ giải quyết rồi.” Cửu trưởng lão nói.

Trương Tử Phòng trở thành đầy tớ của Diệp Thiên, Ngô Cẩm Trình đã sớm biết, nhìn thấy Trương Tử Phòng mở ra pháp thân, lộ ra chân dung, bọn họ cũng không vì thế mà kinh hoàng.

Nhưng cũng không ngờ Trương Tử Phòng hiện tại trở nên mạnh như vậy.

“Ừ.”

Đế tử gật đầu, nói: “Cửu trưởng lão, có thể truyền âm cho Huyền Đế, thông báo cho Huyền Đế phát động tiến công với Thần Đế Tông, một quyền triệt hạ Thần Đế Tông!’

“Được thôi, Đế tử!”

Lúc này, Cửu trưởng lão cũng tràn đầy lòng tin với việc Diệp Bắc Minh có thể diệt được Thiên Đế Tông, cho rằng chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn. Đúng là nên thông báo cho Huyền Đế ra tay với Thần Đế Tông rồi.

“Ai bảo Thần Đế Tông các người cấu kết cới Thiên Đế Tông làm chuyện xấu, vậy bọn ta sẽ liên thủ với Diệp Bắc Minh, loại bỏ các người ra khỏi Bắc Hàn!”

Cửu trưởng lão đắc ý nói, sau đó gửi truyền âm đi cho Huyền Đế.

“Sao rồi? Diệp Bắc Minh có thể đánh thắng được Thiên Đế Tông không?” Huyền Đế nhận được truyền âm đã hỏi.

Cửu trưởng lão vui mừng nói: “Huyền Đế, bên ngài có thể phát động tiến công với Thần Đế Tông rồi, chuỗi lục lạc trên tay Diệp Bắc Minh, độc nhất thiên hạ, Thiên Đế Tông hiện tại đã tổn thất nặng nề, chẳng bao lâu nữa là ngỏm rồi.”

“Thật sao?”

Huyền Đế không dám tin nói.

“Chắc như đinh đóng cột!”

Cửu trưởng lão nói bằng vẻ chắc chắn: “Nếu Huyền Đế không tin, tôi để cho Đế tử nói với ngài mấy câu.”

“Không cần đâu, bổn tọa tin, bổn tọa chỉ kinh ngạc mà thôi. Các ông tiếp tục xem kịch, bọn ta phải phát động tiến công với Thần Đế Tông rồi!’

Huyền Đế bỏ lại một câu rồi ngắt truyền âm.

Mà lúc này, bên trong Thiên Đế Tông.

Diệp Thiên cứ đứng trong không trung như vậy mà lắc lục lạc. Bên trong Thiên Đế Tông, uỳnh uỳnh uỳnh, toàn là tiếng nổ mạnh. Vô số đệ tử dưới nguyên anh đều tự bạo mà chết dưới tác dụng của tiếng chuông.

Toàn bộ đệ tử trên nguyên anh, dưới hóa thần bị tiếng chuông khủng ba làm cho bong tróc da thịt, máu chảy ròng ròng, đào đất cả chục nghìn mét rồi trốn xuống đó cũng chẳng ăn thua gì.

Tu sĩ trên hóa thần, đa số đều ngã lăn đầy mặt đất, thất khiếu cũng toàn là máu tươi tràn ra. Đau đớn cỡ nào chỉ có chính bọn họ mới rõ.

Cũng may có đại trận phòng hộ, nếu không mấy chục tỉ người của tòa thành cũng phải gặp nạn.

Pháp bảo tiên phẩm bát đoạn quá kinh khủng, cũng may tu vi của Diệp Thiên vẫn chưa đủ để hoàn toàn khống chế, không thì một khi rung lên, trong nháy mắt đã có thể khiến cho tu sĩ dưới hóa thần tan thành khói bụi. Tu sĩ trên hóa thần nhưng dưới chân tiên, cũng không trụ được lâu rồi sẽ tự bạo mà chết. E là chân tiên, cũng không chịu nổi sự lợi hại của tiếng chuông tạo ra cho thần quỷ. Còn như pháp trận này, giống y như bọt nước vậy, tiếng chuông đã đủ để phá tan.

Mà trong lúc Thú Kim Lân mắt xanh và Trương Tử Phòng đang tàn phá và chà đạp, gần hai trăm vị thiên quân trên đỉnh cấp hóa thần đã có gần một nửa bị hủy hoại thân thể.

Thiên Đế và Huyền Đế cũng bị tiếng chuông làm cho thất khiếu chảy máu, đầu tóc rối loạn. Dáng vẻ uy nghi thản nhiên trước đó mất sạch, trở nên chật vật khôn cùng.

Thậm chí, bọn họ đã bắt đầu hối hận vì đụng vào Diệp Bắc Minh.

Cũng mới ý thức được Diệp Bắc Minh dám vào đây, không phải là đến tìm cái chết, mà là có chuẩn bị mới đến.

“Thiên Đế! Làm sao đây? Cứ thế này mãi! Tất cả chúng ta đều sẽ chết ở đây!”

Thần Đế mang vẻ mặt đau khổ và hoảng sợ gào lên.

“Làm sao tôi biết được nên làm như nào chứ!”

Chính Thiên Đế cũng sắp bị dọa phát khóc rồi: “Người chết toàn là đệ tử của Thiên Đế Tông, tôi còn vội hơn ông. Nhưng tiếng chuông này thực sự quá kinh khủng. Tôi cũng cảm thấy nguyên thần của mình sắp nổ tung rồi!”

“Không thì cầu xin Diệp Bắc Minh tha thứ đi, chỉ cần cậu ta bằng lòng tha thứ cho chúng ta. Cậu ta muốn như nào cũng được!” Thần Đế đề nghị.

Thiên Đế nghe vậy, cảm thấy trước mắt đúng là chỉ có cầu xin tha thứ mới có hi vọng sống, nếu không cứ lắc tiếp, Thiên Đế Tông sẽ trở thành núi thây biển máu!

Ngay sau đó, ông ta cắn răng hô: “Diệp Bắc Minh, chúng tôi thần phục cậu, tha cho chúng tôi được không?”

“Không thể nào.” Diệp Thiên nói: “Các ông năm lần bảy lượt muốn tôi chết, con tôi bị đế tử của các ông ngược đãi trước mắt ông mà ông cũng không thương cảm cho con tôi lấy một chút. Tôi cần gì phải thương cảm cho các ông, cho các ông đường sống?”

Thiên Đế nghe vậy, vô cùng đau đớn.

Nhưng ông không tuyệt vọng, tiếp tục hô: “Diệp Bắc Minh, ai làm kẻ đó chịu, người bắt con cậu là đế tử súc sinh đó thuộc tông phái của tôi, giết hại đệ tử Tuyết Thần Tông của cậu cũng là súc sinh đó. Vừa nãy, ngược đãi hai con trai cậu cũng là súc sinh đó. Chỉ cần cậu dừng lắc chuông, tôi sẽ lăng trì súc sinh đó trước mặt cậu, được chứ?”

“Không được.” Diệp Thiên nói: “Diệp Bắc Minh tôi đây vẫn luôn ra tay độc ác với kẻ địch, thà rằng tàn sát hàng nghìn hàng vạn lần, cũng sẽ không lưu lại mối họa. Còn việc tự tay đâm chết đế tử trong tông phái của ông, cũng không cần đến ông ra tay, tôi sẽ giao nó cho con trai tôi, để con tôi ra tay giải hận.”

Dứt lời, Diệp Thiên búng tay một cái.

Chỉ chốc lát, chút hơi tàn của đế tử Thiên Đế Tông lập tức được bao lại bằng một tầng phòng hộ trong suốt. Cả người giống như cỏ khô sau cơn mưa, lập tức bừng bừng sức sống.

Diệp Thiên phải giữ lại mạng cho cậu ta, chốc nữa giao cho con của anh xử lý. Để cậu ta chết như vậy, thì quá ưu ái cho cậu ta rồi.

“Diệp Bắc Minh! Cậu thật sự phải làm dứt khoát như vậy sao?”

Đã đến nước đường cùng rồi. Chỉ có thể uy hiếp mà nói: “Tôi nói cho cậu biết, Diệp Bắc Minh, Thiên Đế Tông chúng tôi có hai vị hợp đạo chân tiên lão tổ đã ra ngoài. Nếu cậu tiêu diệt Thiên Đế Tông, một ngày nào đó chân tiên lão tổ quay về biết chuyện này, chắc chắn sẽ chạy đến trái đất. Làm nổ trái đất nhỏ bé, khiến toàn bộ người thân, bạn bè, đệ tử của cậu chết sạch trong vụ nổ đó, vĩnh viễn không siêu thoát!”

“Ha ha!”

Diệp Thiên cười như điên nói: “Đợi khi lão tổ của các ông quay về, tôi có thể cũng đã độ kiếp thành chân tiên rồi. Đến lúc ấy, ông ta đụng đến tôi, chỉ dùng một đầu ngón tay là tôi đã có thể nghiền nát ông ta rồi. Cho nên lời uy hiếp của ông chẳng hề có tác dụng với tôi đâu.”

Thiên Đế: “…”

Thằng nhãi này làm vậy là quyết tâm muốn giết sạch Thiên Đế Tông đây mà!

Ngay khi ông đang tiến sát đến ranh giới của sự tuyệt vọng, một âm thanh như tiếng chuông đại lữ vang lên từ chín tầng mây.

“Là thằng nhóc nào to gan như thế, dám tàn sát Thiên Đế Tông của ta, còn dám khoác lác dùng một đầu ngón tay nghiền nát bản tiên. Vậy bản tiên cũng muốn coi thử, cậu có khả năng đó hay không.”

Lời vừa nói ra, toàn thành đều có thể nghe thấy.

Ngay tức khắc, mọi người nhìn về hướng tiếng nói, chỉ nhìn thấy một vệt tinh quang nhanh như tốc độ ánh sáng bay tới, xuyên qua đại trận hộ tông của Thiên Đế Tông, bay vào Thiên Đế Tông.

Sau đó, thấy ngay một vị lão đạo mặc đồ trắng tiên phong đạo cốt, cưỡi voi trắng, xuất hiện ở trước mặt Thiên Đế.

Ngay sau đó!

Đạo nhân đồ trắng đó, nhấc một cánh tay trắng trẻo như con gái lên, chấm một cái lên hư không.

Chỉ thấy trong không trung, xuất hiện mấy vệt kim quang, bất ngờ nổ tung, toàn bộ hư không chấn động.

Ngay sau đó, tiếng chuông ngừng lại.

Trong Thiên Đế Tông rơi vào tĩnh mịch!

Ánh mắt của tất cả mọi người, không hẹn mà cùng rơi trên người vị lão đạo mặc đồ trắng cưỡi trên lưng voi trắng đó.

Sau một lúc, vô số âm thanh phấn khích và vui mừng vang lên ở Thiên Đế Tông.

“Là vị đã thành chân tiên thứ hai của Thiên Đế Tông, Huyền Thanh lão tổ đã về rồi! Chúng ta được cứu rồi! Diệp Bắc Thần chết chắc rồi! Ha ha! Ha ha! Ha ha ha!!!”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv