Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 604: Người con lai lợi hại!



“Vâng thưa cậu chủ!”

Lão Miêu đáp lại rồi cầm cái nĩa thép đi về phía Thiên Hà Kiếm Tiên và nói: “Tôi rất tò mò một tên Long tộc như ông thì lấy đâu ra sức mạnh lớn như vậy mà có thể phá vỡ lớp bảo vệ do cậu chủ Tiết tạo ra và bóp nát trứng của cậu ấy.”

“Ông phải biết rằng cậu chủ Tiết đã trở thành kim đan, để có thể xuyên thủng khí bảo vệ cơ thể và bóp trứng của cậu ấy trước khi cậu ấy có thể phản ứng thì ít nhất ông phải có cơ sở tu luyện của kim đan cảnh.”

“Nhưng nhìn bộ dạng lão già Long tộc như ông có vẻ như là thuộc thế hệ chín trăm chín mươi bảy hoặc chín trăm chín mươi tám, đáng lẽ ra phải không có cơ sở tu luyện mới đúng, làm sao ông có thể dùng tu vi của kim đan cảnh được chứ?”

Ông ta rất tò mò và nghĩ rằng điều đó thật khó tin.

“Đúng vậy, đúng vậy!”

Những người xung quanh cũng gật đầu lia lịa, cảm thấy chuyện này quá vô lý.

“Hahaha!”

Thiên Hà Kiếm Tiên liền nảy ra một ý tưởng, ông ấy ngẩng đầu lên và nói: “Đúng là tôi và chủ tử tôi đến từ Long tộc nhưng chúng tôi là con lai giữa Long tộc và Thiên Hoang, mặc dù nhìn bên ngoài chúng tôi giống người của Long tộc nhưng thực tế bên trong là người Thiên Hoang cho nên từ nhỏ đã không bị lời nguyền ràng buộc, có tư cách tu luyện, nói thật với ông là tôi đây đã tu luyện hàng nghìn năm rồi.”

Vừa nói xong, cả căn phòng đã náo nhiệt hẳn lên.

“Chẳng trách mà ông ấy có thể bóp trứng của thần quân trong nửa bước, hóa ra ông ấy không phải là người Long tộc thuần chủng mà là con lai giữa Long tộc và Thiên Hoang, thảo nào lại như vậy!”

“Hiểu rồi, suy cho cùng thì người Long tộc từ hai năm trước là hai trăm triệu dân phát triển cho đến nay là hơn một tỉ dân, một số người Thiên Hoang không thể cưới vợ Thiên Hoang nên đã kết hôn với phụ nữ Long tộc với giá rẻ hoặc miễn phí, theo tôi được biết có vài người đã kết hôn với phụ nữ của Long tộc!”

“Xem ra ông ấy rất may mắn vì theo tôi được biết rất nhiều đứa trẻ được sinh ra giữa Thiên Hoang và Long tộc đều bị nguyền rủa!”

“...”

Tất cả đều đang bàn tán đủ kiểu.

“Được đấy Lão Lý!”

Diệp Thiên không nhịn được mà bật cười.

Xem ra cho dù anh ra tay cũng không bị người khác nghi ngờ anh là Diệp Thiên.

“Hóa ra là như vậy!”

Những nghi ngờ trong lòng Lão Miêu đã được giải quyết sau khi nghe xong những gì Thiên Hà Kiếm Tiên nói.

Nhưng ngay sau đó ông ta liền chế nhạo nói: “Tu luyện nghìn năm đã cảm thấy thành công rồi sao? Lẽ nào tôi không tu luyện nghìn năm sao?”

“Tôi không phải nói là ông không tu luyện nghìn năm,” Thiên Hà Kiếm Tiên nhìn Lão Miêu nói: “Có điều ở trước mặt tôi thì ông vẫn còn non hơn một chút.”

Lão Miêu nghe vậy, khóe mắt giật giật và nghiến răng nghiến lợi nói: “Tên khốn kiếp, ông dám nói năng lỗ mãng trước mặt tôi, nếu hôm nay tôi không giết ông thì tôi sẽ không mang họ Miêu!”

Vừa dứt lời ông ta liền hất chiếc nĩa thép về phía Thiên Hà Kiếm Tiên, trong mắt ông ta Thiên Hà Kiếm Tiên chính là một con quái thú cần phải tiêu diệt, chỉ cần một cái nĩa là có thể khiến ông ấy đứng yên trên mặt đất.

“Hừ!”

Khi nhìn thấy Lão Miêu ra tay, Thiên Hà Kiếm Tiên lại tỏ ra khinh thường:

“Đúng là chó gà giống nhau, lại dám diễu võ dương oai trước mặt Thiên Hà

Kiếm Tiên, thật là không biết tự lượng sức!”

Nói xong ông ấy liền nhấc tay lên và lấy ra thần kiếm tinh phẩm.

Đây là thần binh của tám tầng tinh phẩm mà Diệp Thiên lấy được từ Táng Tiên Cốc. Thấy Thiên Hà Kiếm Tiên đã cứu gia đình anh lại còn ra sức làm đủ thời gian để anh cô đặc thuốc cho nên Diệp Thiên đã tặng thần kiếm tinh phẩm và truyền dạy cho ông ấy Đại Đạo Tạo Hóa Quyết.

“Trời ơi! Ông ấy lại có thể có thần kiếm tinh phẩm!”

Những người xung quanh đều tròn xoe mắt nhìn, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Phải biết rằng một thần kiếm tinh phẩm có giá lên đến cả tỷ linh thạch, đây không phải thứ mà tu sĩ bình thường có thể mua được.

Đến ngay cả Lão Miêu cũng phải thay đổi sắc mặt khi nhìn thấy thần kiếm tám tầng tinh phẩm này.

“Chỉ cần một chiêu là có thể đánh bại ông!”

Lúc này Thiên Hà Kiếm Tiên lạnh lùng nói rồi chỉ với một nhát kiếm đã chém được vào nĩa sắt.

Leng keng!

Lưỡi kiếm chém vào chính giữa cái nĩa khiến cái nĩa không thể tiến lên phía trước, cho dù Lão Miêu có cố gắng thế nào, ông ta cũng không thể làm cho chiếc nĩa thép tiến về phía trước.

“Đây chỉ là nửa chiêu, còn chiêu nữa.”

Thiên Hà Kiếm Tiên mỉm cười, cổ tay xoay chuyển đột ngột, thanh kiếm trong tay ông ấy liền quay đầu trở lại còn đầu của chiếc nĩa đã bị vặn rời ra.

Một giây sau!

Ông ấy dùng kiếm chém vào cổ Lão Miêu nhanh đến mức ông ta khó có thể phản ứng kịp.

Trong phút chốc thấy huyết kim phun ra, Lão Miêu ngã xuống đất.

Toàn hiện trường kinh ngạc!

Tất cả mọi người đều sợ hãi!

Lão Miêu là một tu sĩ đỉnh cao của kim đan thượng phẩm lại có thể bị ông con lai giữa Thiên Hoang và Long tộc giết chết ư?

Trời ơi! Ông con lai này thật lợi hại quá đi!

Đột nhiên ánh mắt của những người xung quanh nhìn Thiên Hà Kiếm Tiên đều trở nên sợ hãi.

“Chẳng trách mà nhà bọn họ chẳng sợ gì, hóa ra lão nô này chính là chỗ dựa của bọn họ!”

Có người liền thốt lên một tiếng thở dài như vậy.

“Ồ! Thiên Hà Kiếm Tiên lợi hại quá đi!” Lúc này Đóa Đóa vỗ tay và la hét.

“He he!”

Thiên Hà Kiếm Tiên quay đầu lại và cười toe toét với Đóa Đóa: “Chỉ là một con ruồi hôi thối mà thôi, không có gì lợi hại hết.”

“Được đấy Lão Lý, đã học được cách giả vờ bị uy hiếp rồi.” Diệp Thiên cười nói.

Thiên Hà Kiếm Tiên gãi đầu cười: “Còn không phải là học từ chủ tử sao?” Phù!

Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy không thể nhịn được cười.

Trong khi họ đang nói chuyện thì Lão Miêu đã dập đầu rồi nhìn Thiên Hà Kiếm Tiên bằng ánh mắt sợ hãi và kinh hoàng rồi nói với Trương Hạo Văn: “Cậu chủ, ông con lai này có chút mạnh, tôi không phải đối thủ của ông ta vậy nên chúng ta trước tiên hãy rút lui đã.”

Trương Hạo Văn định gật đầu nói đồng ý.

Đúng lúc này thì một lão nô dùng tiên pháp giúp Tiết Phi Vũ giảm đau đớn rồi nhìn Thiên Hà Kiếm Tiên bằng ánh mắt lạnh lùng nói: “Ông lão, không thể không nói ông là con lai lợi hại nhất mà tôi từng gặp nhưng như vậy thì đã sao, tôi không tin là tu vi đỉnh cao kim đan thượng phẩm của tôi lại không trị được ông.” Sắc mặt Thiên Hà Kiếm Tiên liền thay đổi sau khi nghe vậy.

Lần trước tại khu nhà ổ chuột ông ấy đã đánh nhau với một lão mặc đồ đen cũng dùng kim đan tinh phẩm, nếu lúc đó không có Bạch Hổ giúp đỡ thì ông ấy đã không thể đánh lại.

“Sợ rồi sao?”

Lão nô cười một cách lạnh lùng: “Yên tâm đi, tôi sẽ không giết ông đâu mà tôi chỉ lấy trứng của tên nhóc bù đắp cho cậu chủ thôi.”

Hai chân Thiên Hà Kiếm Tiên như bị căng cứng ra khi nghe thấy lời này.

Sau đó ông ta chỉ vào Diệp Thiên.

Ông ta thấy rằng Diệp Thiên có thể khiến hai người đẹp này ngoan ngoãn đi theo thì chất lượng trứng nhất định không tồi.

“Ông đừng mơ!”

Tần Liên Tâm lập tức bất mãn.

“Ông không xứng có được trứng của anh ấy!” Thần Diệp Hy cũng tức giận nói.

“Ừm!”

Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy gật đầu lia lịa.

“Vậy sao?”

Lão Hàn không tin liền cười nhạo: “Đợi tôi giết lão nô này thì cô sẽ biết tôi có thể lấy trứng của anh ta hay không.”

Nói xong ông ta liền dùng thần niệm.

Một giây sau trong tay ông ta liền xuất hiện một cây sáo ngọc với ánh sáng tím lấp lánh sau đó ông ta thổi nó.

Lúc tiếng sáo vang lên tất cả mọi người trong đó có cả Thiên Hà Kiếm Tiên đều bịt chặt tai lại, gương mặt đầy đau đớn.

Đến ngay cả Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy cũng nhanh chóng bịt tai Đóa Đóa lại.

Chỉ có Diệp Thiên và Đóa Đóa là không bị ảnh hưởng bởi tiếng sáo.

Nhìn thấy Thiên Hà Kiếm Tiên bịt tai lại một cách đau đớn, Lão Hàn lại càng vừa thổi vừa di chuyển người và tiến dần đến chỗ Thiên Hà Kiếm Tiên.

Thấy vậy Thiên Hà Kiếm Tiên lập tức phải phóng khí ra để bảo vệ cơ thể.

Đùng!

Lão Hàn dùng chân đạp lên khí bảo vệ và dùng lực làm nó vỡ ra rồi dùng bàn chân cứng rắn đè lên ngực của Thiên Hà Kiếm Tiên.

Thình thịch!

Thiên Hà Kiếm Tiên phải lùi lại phía sau cả chục bước rồi va vào cái bàn mới có thể dừng lại được.

Lúc này tiếng sáo cũng dừng lại.

“Hay lắm!”

Những người xung quanh đều hò reo lên và vỗ tay tán thưởng.

“Ha ha ha!”

Trương Hạo Văn vui mừng khôn xiết và hét lên: “Lão Hàn thật tuyệt vời!”

Sau đó anh ta cũng phấn khích quay ra nói với Tiết Phi Vũ: “Cậu chủ Tiết, trứng của anh Có hy vọng rồi.”

“Ừm!”

Tiết Phi Vũ liên tục gật đầu và nói với Lão Hàn: “Lão Hàn, lấy trứng của tên nhóc đó đắp lên cho bổn thiếu.”

“Vâng thưa thiếu chủ.”

Lão Hàn lập tức đi về phía Diệp Thiên.

“Hehe!"

Trương Hạo Văn có chút không khống chế được liền vội vã chạy đến chỗ Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy rồi nhếch mép cười nói: “Hai người đẹp à, chồng của các cô sắp trở thành thái giám rồi, bổn thiếu đây sẽ không để ý việc các Cô là vợ của người khác, đảm bảo đêm nay sẽ làm các CÔ vui vẻ.”

Tiết Phi Vũ đã bị như vậy nên một khoảng thời gian này anh ta sẽ không làm được chuyện gì, vốn dĩ là mỗi người một người đẹp nhưng bây giờ Tiết Phi Vũ bị phế rồi cho nên Trương Hạo Văn liền coi hai người đẹp là của anh ta.

Kể từ đó anh ta liền coi như không nhìn thấy Diệp Thiên mà trực tiếp đưa tay ra nắm lấy tay của Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy.

Nhưng lúc anh ta vừa định làm vậy.

Trương Hạo Văn hét lên một tiếng, cả người anh ta thẳng đơ lên rồi ôm lấy chân của Diệp Thiên, gương mặt đầy đau đớn.

“Người con lai này thật lợi hại!”

Những người có mặt đều kinh ngạc, không ngờ người con lai này lại có thể lợi hại như vậy, ngay cả Trương Hạo Văn cũng chỉ như gà chó trước mặt.

Ai cũng biết rằng Trương Hạo Văn là một trong những thế hệ trẻ ở Thiên Dung Thành có trí lực tốt và sức mạnh rất lợi hại! “Cậu chủ!”

Đồng tử của Lão Miêu đột nhiên co rút lại, vẻ mặt kinh hãi kêu một tiếng: “Hàn

Hộ Vệ! Giết tên nhóc này đi! Mau giết tên nhóc này!”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv