“Được rồi được rồi!”
Đoá Đoá vẫn còn rất nhiều câu hỏi, vì Trấn Nguyên Tử đại tiên sẵn lòng trả lời, nên cô ấy đương nhiên sẵn sàng để tiếp tục hỏi, cũng là vì muốn giải quyết tất cả những khúc mắc trong lòng.
“Ba, ba trước tiên cứ khôi phục thân thể với căn cứ tu luyện, con sẽ tới chỗ Trấn Nguyên Tử đại tiên hỏi rõ.” Đoá Đoá cười nói.
“Con đi đi.” Diệp Thiên cười đáp.
“Vậy thì con đi đây.” Đóa Đóa cười khúc khích đi theo sau đại tiên Trấn Nguyên Tử, câng câng chân lên nhảy xung quanh.
Chưa kể, Liên Tâm nói quả thật không sai, cô gái này là ngôi sao may mắn đối với hắn ta.
Nhắc đến Tần Liên Tâm, nét mặt của Diệp Thiên đột nhiên cứng ngắt, trong lòng trở nên buồn bực.
May mắn thay, bây giờ hắn ta biết rằng chỉ cần bản thân nỗ lực nâng cao trình độ tu luyện, thì còn có hy vọng tái sinh cho vợ con, và hắn sẽ không còn vướng bận và buồn phiền như trước nữa.
...
“Đại Tiên, ông lợi hại như vậy, tại sao lại phải kết bái với Đại Thánh, như thế khác nào hạ thấp bản thân mình?”
Đi vào trong nhà, Đoá Đoá ngồi xếp bàn lại, hỏi.
Trấn Nguyên Tử chỉ cần cái tay áo là có thể đưa Tôn Ngộ Không vào mà không thể chui ra, với thực lực đó cũng đủ hơn Tôn Ngộ Không mấy phần, vậy tại sao lại phải kết bái với hắn, Đoá Đoá thực sự không hiểu.
Trấn Nguyên Tử cười thầm: “Từ khi Như Lai lập nên thế giới Tây Phương Cực Lạc ở trên núi Linh Sơn, càng ngày càng có nhiều tín đồ khắp Tây Ngưu Hạ Châu theo, thậm chí còn có cả những tin đồ ở vùng khác theo nữa.”
“Nếu như ta không kết bái với con khỉ kia, núi Vạn Thọ Sơn này ắt sẽ bị thâm nhập, lúc đó hương hoả ở Ngũ Trang Quán của ta sẽ bị cắt. Vì muốn duy trì hương hoả nên ta đã tự hạ thấp mình để kết bái với con khỉ kia. Nhờ đó mà Như Lai không mở rộng ảnh hưởng tới khu vực núi Vạn Thọ Sơn này, vậy nên Ngũ Trang Quán của ta mới giữ được hương hoả.”
“Thì ra là vậy.” Đoá Đoá gật gật, lại hỏi: “Vậy thì Như Lai Phật Tổ hẳn là lợi hại lắm phải không?”
“Nhỏ tuổi hơn ta.” Trấn Nguyên Tử khinh thường nói: “Sư phụ Bồ Đề của hắn còn có thể tiếp ba chiêu của ta. Về phần hắn, không qua được ba chiêu. Thân là một vị trưởng bối, ta chả quan tâm hắn là bao.”
Đoá Đoá cũng không biết rằng Trấn Nguyên Tử chỉ đang bốc phét!
Nếu là thật vậy thì ông ta quả là lợi hại!
Nhưng cô ấy cảm thấy thật sự không phải ông ấy đang nói láo,bởi vì ông ấy cùng với Tam Thanh là đồng bối, cũng là bạn bè, nhất định rất lợi hại.
“Đúng rồi đại tiên, Bồ Đề lão tổ luôn luôn rất thấp kém. Ông ta rất giống với ông, là người không tranh quyền đoạt bá gì nên hiếm khi được biết đến?” Đoá Đoá hỏi.
Trấn Nguyên Tử cười, chậm rãi nói.
“Vào thời kỳ loạn lạc, có một linh hồn hỗn độn nguyên thủy bẩm sinh. Đầu tiên linh khí được khai mở, dần dần trở nên sáng suốt, sau đó sáng tạo ra tu hành pháp môn, được tất cả các chủng tộc hỗn loạn tôn kính. Từ đó mới có một con đường hành pháp, linh hồn hỗn độn ấy cũng được mọi chủng tộc loạn lạc coi trọng như một sự kính trọng của thời loạn lạc, và ngài được tôn vinh là Nguyên Linh Sáng Lập.”
“Dưới Nguyên Linh Sáng Lập có bốn đồ đệ, đại đồ đệ là từ nguyên khí cây xanh ở phương đông biến thành, Nguyên Linh Sáng Lập ban tên là Thái Nhất. Người thứ hai là nguyên khí từ nhiệt lửa của phương nam biến thành, được ban tên là Hồng Quân; Người thứ ba từ nguyên khí nước quý của phương bắc hóa thành, được ban tên là Bàn Cổ; Người cuối cùng hoá thành nguyên khí của đá vàng ở phương tây, được gọi là Trấn Nguyên.”
“Về sau, bốn đệ tử tu luyện thành công, Nguyên Linh Sáng Lập hoá thân thành Đại Đạo, bốn đệ tử tách ra mỗi người đi một ngã, mỗi đạo phát triển riêng theo con đường của mình.”
“Thái Nhất có tham vọng muốn thống nhất vạn tộc hỗn loạn; Hồng Quân thích thu nạp đồ đệ và có nhiều người đệ tử dưới quyền; Bàn Cổ có tham vọng lớn và muốn tách rời sự hỗn loạn; Nguyên Tử ta lại chẳng có chí hướng, chỉ muốn được ung dung tự tại.”
“Cuối cùng vào một ngày nọ, Bàn Cổ dùng rìu chia sự hỗn loạn và lại chia một thành hai. Sau đó Bàn Cổ kiệt sức rồi chết, đập xác mình xuống đất. Đất và đá trộn lẫn với những mảnh cơ thể của Bàn Cổ biến thành Dải Ngân Hà. Nửa còn lại của xác Bàn Cổ không bị phá vỡ, đó là bầu trời của hiện tại.”
“Sau khi hỗn loạn bị chia cắt. Thái Nhất có được địa thư trên thiên giới. Ta đã tìm kiếm rất lâu trong vũ trụ bao la mới có thể tìm thấy được địa thư.”
“Kể từ đó, Thái Nhất đã chiến đấu chống lại vạn tộc và thành lập chính quyền Thiên giới. Vì được chuyển hóa bởi nguyên khí thanh mộc của phương đông, nên hắn ta được thuộc hạ tôn làm Thiên Đế và trở thành vị thiên đế đầu tiên trên thiên giới, còn được xưng tụng là Đông Hoàng Thái Nhất.”
“Hắn ta trở thành Thiên đế là việc của hắn, Hồng Quân nhận người học là việc của Hồng Quân, còn ta chơi với núi sông phong cảnh của ta, sau đó thâm nhập vào địa thư, khai sáng tạo hoá, truyền vào địa giới, được gọi là Địa Tiên Chi Tổ.”
“Về phần Hồng Quân, đệ tử cấp cao xuất hiện rất đông. Mặc dù Tam Thanh do đệ tử thứ ba của Bàn Cổ hóa thành, nhưng chỉ sau sự hướng dẫn của Hồng Quân, hắn ta mới đạt được trình độ tu luyện thông thiên. Vì vậy, Tam Thanh cũng là một người thầy và cũng là một người bạn. Nữ Oa, Hạo Thiên, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn cũng đều là đồ đệ của Hồng Quân. Và Chuẩn Đề cũng chính là sư phụ của con khỉ kia, chính là Bồ Đề, Tiếp Dẫn chính là Như Lai, ông ta chính là do Hồng Quân truyền dạy, về Phật thi được Bồ Đề giác ngộ, cho nên Bồ Đề vừa là thầy cũng là bạn.”
Nói tới đây, Đóa Đóa ngây người không muốn nghe tiếp.
Sau đó, cô mới biết rằng hoá ra lai lịch của Trấn Nguyên Tử đại tiên rất tuyệt vời, và ông ấy cùng thế hệ với Hồng Quân, điều đó đơn giản mà nói thì là hết sức lợi hại!
“Thế còn đại diện cho Thiên Đạo là gì ạ?” Đoá Đoá hỏi, cô nghe bảy vị tiên Đế nói rằng, sở dĩ ba cô thất bại là do Thiên Đạo, nên cô ấy rất ghét Thiên Đạo và rất muốn biết Thiên đạo rất cuộc nghĩa là gì.
Trấn Nguyên Tử cũng vui vẻ trả lời: “Thiên Đạo là nữ vương của Thái Cực. Để khống chế trời đất vạn tộc, đã mời Tam Thanh tạo ra, vì là do Bàn Cổ Tam Quỷ hoá thành, Bàn Cổ có thể chia cắt sự hỗn loạn, và đương nhiên biết luật của Đạo, cũng có khả năng tạo ra Thiên Đạo. Như Thái Cực mong đợi, Thiên Đạo được tạo ra, khống chế được trời đất vạn tộc, và vị thế của hắn ta cũng được ổn định.”
“Chỉ là nội tại của Thái Nhất cạn kiệt, cuối cùng bị Hồng Quân đánh bại. Một trong những đệ tử của Hồng Quân và anh em đồng đạo đã cướp ngôi của hắn ta. Thái Nhất cuối cùng đã chết trong trận chiến. Hạo Thiên tự xưng là hoàng đế và trở thành hoàng đế thứ hai của thiên giới. Thiên Đạo cũng do Hạo Thiên phụ trách, sau mấy đời hoàng đế, thì hiện tại là Ngọc Hoàng, Thiên Đạo cũng do ông ta phụ trách.”
“Ồ!” Đoá Đoá gật đầu và hỏi một cách yếu ớt: “Vậy thì Ba con đã thất bại trong trận chiến ở địa giới. Đó là do Thiên Đạo, điều này cũng có nghĩa là Ngọc Hoàng đã làm điều đó?”
Trấn Nguyên Tử cười xua tay: “Không nên nói vậy! Không nên nói vậy!”
Đúng rồi Đại Tiên.” Đoá Đoá nghĩ tới điều gì đó, liền hỏi: “Vậy thì cây nhân sâm của ông từ đâu đến? Trên trời dưới đất chỉ có một cây này thôi, và công dụng lại tuyệt vời như vậy. Ông đã trồng nó sao?”
Trấn Nguyên Tử cười nói: “Sau khi thế giới được mở ra, thế giới đã sinh ra một gốc linh thảo, do con gái của Thái Nhất là Huyền Nữ trồng, và cũng không chỉ có một cây nhân sâm như bây giờ.”
“Vậy là cây của Huyền Nữ, nhưng sao nó lại chạy tới chỗ ông?” Đoá Đoá hiếu kỳ.
Trấn Nguyên Tử trả lời: “Chính quyền của Thái Nhất bị lật đổ, Thái Nhất chết trong trận chiến, các thành viên trong gia đình hắn ta cũng bị giết bởi Hạo Thiên, và cả Huyền Nữ cũng nằm trong số những người bị giết. Thái Nhất và ta là anh em và có mối quan hệ tốt. Sau khi nhận được tin, ta đã lên từ địa giới lên thiên giới, nhưng tiếc là đã tới chậm một bước, không cứu được một ai, nên ta đã đào lấy cây nhân sâm này của Huyền Nữ mang về trồng ở đây, và nó cũng đã sống ở đây lâu rồi.”
“Ồ!”
Đoá Đoá gật đầu, Trấn Nguyên Tử vui vẻ trả lời, cô cũng vui vẻ hỏi.
Lúc này, Diệp Thiên cũng đã khôi phục thân thể và cơ sở tu luyện. Bắt đầu nhấn nút cổ chai để kích hoạt Đại nạn Sấm sét vàng.