Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 1204: Chết cũng không bao giờ lui!





Khi giọng nói của Thái Hoà tiên đế vừa kết thúc, bảy vị tiên đế, năm vị lão tổ và mười lăm vị tiên tôn ngoài viên mãn, tất cả đều càng phát huy sức mạnh và tấn công dữ dội hơn, phối hợp với hỏa lực của đội quân, đã gây ra thương vong cực kỳ lớn đối với đại quân của Bắc Minh giáo.

Vốn dĩ sự bao trùm của một làn sóng hỏa lực có thể mang đến khoảng một trăm triệu thương vong cho đại quân Bắc Minh giáo, nhưng theo sự thay đổi của thời gian, thương vong của đại quân Bắc Minh giáo đã thay đổi nhiều, mặc dù một nửa trong số đó đã sống lại. Nhưng đội hình đã rất hỗn loạn, trong thời gian ngắn không thể bố trí đội hình, cũng không thể hình thành công kích, bởi vậy hỏa lực của đại quân Bắc Minh giáo càng ngày càng yếu, khiến cho thương vong tạo thành cho quân địch càng ngày càng ít, ngược lại thương vong mà quân địch tạo thành cho đại quân Bắc Minh giáo thì lại càng ngày càng nhiều.

“Ha ha!”

Xem ra bảy vị tiên đế cực kỳ vui mừng.

“Bây giờ một làn sóng hỏa lực đang bùng nổ, quân chúng ta đã chết khoảng ba mươi triệu người, quân của bọn họ đã chết khoảng một trăm năm mươi triệu người, ngay cả khi một nửa được sống lại, thì một làn sóng hỏa lực bao phủ thương vong của bọn họ đã gấp đôi chúng ta. Sau khi đánh mười mấy trận, thương vong của bọn họ sẽ ngày càng lớn, thương vong của chúng ta càng ngày càng nhỏ, bọn họ sẽ không thể duy trì được đến khi quân tiếp viện đến, toàn bộ đại quân sẽ bị tiêu diệt!” Ngạo Thiên tiên đế vui sướng nói.

“Ừ!” Thái Hoà tiên đế tự hào nói: “Hai cổng truyền tống còn lại. Còn có hai vị lão tổ, hơn hai mươi tiên tôn ngoài viên mãn, bọn họ gần như có thể tới được chiến trường, vừa đến nơi, bọn họ sẽ phối hợp với sự bao trùm hỏa lực của đại quân, có thể gây ra thương vong lớn hơn cho đại quân Bắc Minh giáo, và sẽ đẩy nhanh sự diệt vong của họ!”



Ngay khi ông ta vừa nói xong thì có một giọng nói vang lên.

“Bảy vị tiên tôn, chúng tôi tới rồi đây!”

Khi mọi người nhìn về phía đó, thì chỉ thấy mười mấy lão giả đang chạy tới tốc độ cực nhanh.

“Ha ha!” Thái Hoà tiên đế cười nói: “Mọi người tới rồi, Đạo Càn lão tổ của giáo phái chúng tôi đã mang mười hai tiên tôn ngoài viên mãn tới đây!”

Rất nhanh, Đạo Càn lão tổ và mười hai tiên tôn ngoài viên mãn đã đến phía trước đại quân và phối hợp với đại quân để phát động một cuộc tấn công.

Khoảng năm phút sau.

“Bảy vị tiên đế, chúng ta tới đây trợ giúp!”

Vừa nhìn lại chỉ thấy hơn mười lão giả tiến tới với tốc độ rất nhanh.

“Là Đạo Càn lão tổ của giáo phái chúng tôi đã đưa mười ba vị tiên tôn ngoài viên mãn tới rồi!” Thái Hòa tiên đế vui mừng nói.

Rất nhanh, Đạo Càn lão tổ và mười ba vị tiên tôn ngoài viên mãn cũng đẩy nhanh trận chiến.

Ngay lập tức, hỏa lực của liên quân bảy giáo phái đã trở nên dữ dội hơn, từ một nhóm ban đầu gồm một trăm năm mươi triệu binh sĩ của đại quân Bắc Minh giáo bị giết chết, đến một nhóm bây giờ gần hai trăm triệu binh sĩ của đại quân Bắc Minh giáo bị giết chết.

Đối mặt với sự bao trùm của hỏa lực cực kỳ mãnh liệt, sắc mặt của các binh sĩ dưới trướng Diệp Thiên cực kỳ nghiêm túc!

Nếu đại quân của đối phương không sử dụng binh pháp của Bắc Minh giáo, chưa kể những vị tiên đế và các vị tiên tôn ngoài viên mãn phối hợp với năm nghìn tỷ đại quân, cho dù phối hợp với ba mươi nghìn tỷ đại quân, thì cũng sẽ không gây ra thương vong lớn như vậy cho đội quân Bắc Minh giáo.

Với tốc độ này, phạm vi bao trùm của một làn sóng hỏa lực là trong một giây, mỗi giây sẽ chết hai trăm triệu người. Hồi sinh một trăm triệu người sẽ khiến một trăm triệu người chết, trong một phút chết sáu tỷ người và trong một giờ sẽ chết ba trăm sáu mươi tỷ người, sau một ngày thì quân tiếp viện mới có thể đến được. Theo sự thay đổi của thời gian, số người chết sẽ tăng lên, đợi quân tiếp viện đến thì toàn bộ đại quân đã bị ăn thịt rồi.

Những điều này, Diệp Thiên, Lâm Bá Thiên và những người khác đều có thể được dự liệu được thông qua suy đoán trong lòng.

Nếu rút lui, chưa kể sẽ ảnh hưởng đến chí khí và tinh thần của đại quân, đợi khi quân tiếp viện của địch đến Tử Minh Tinh, đến lúc đó sẽ có hàng chục nghìn tỷ đại quân đang phòng thủ, muốn vào thì cũng khó mà vào được.

“Làm sao đây Tôn thượng, cứ tiếp tục chiến đấu như vậy, sẽ không thể duy trì được quân tiếp viện tới, toàn bộ đội quân của chúng ta sẽ bị tiêu diệt sạch!” Mục Toàn Cơ vừa tấn công vừa hỏi.

“Chết tiệt.” Lâm Bá Thiên nói: “Họ không có nhiều đại quân, nghe nói chỉ có hai mươi nghìn tỷ quân biết binh pháp của Bắc Minh giáo chúng tôi, đã bị chúng tôi bắt làm tù binh ba nghìn tỷ đại quân, còn lại mười bảy nghìn tỷ đại quân, cũng có thể mang đến cho bọn họ ít nhất bốn nghìn tỷ thương vong, như vậy bọn họ chỉ còn lại có một tỷ ba trăm nghìn đại quân, và chúng ta còn lại hơn chín mươi nghìn tỷ, sự hao hụt có thể chống lại bọn họ.”

“Đúng vậy!” Triệu Thương Thiên cũng nói: “Không có cuộc chiến nào mà không có thương vong. Đừng sợ thương vong có ý nghĩa, giết sạch mười mấy chục nghìn tỷ đại quân bọn họ, đến lúc đó bọn họ lấy gì để ngăn cản quân ta tiến công?”

“Đúng vậy, thương vong có nặng nề đến mức nào cũng không thể rút lui!” Triệu Thương Thiên tỏ thái độ: “Nếu bây giờ rút lui, thì sẽ phải tiếng công lần nữa. Thương vong sẽ phải trả giá nhiều hơn, vì vậy cho dù thương vong có lớn đến đâu, thì cũng sẽ phải đánh đến một chết một sống, chết cũng không bao giờ lùi bước!”

“Chết cũng không bao giờ lùi bước!”

“Chết cũng không bao giờ lùi bước!”

“Chết cũng không bao giờ lùi bước!”

Từng thành viên của Bắc Minh giáo đều hét lớn lên.

“Nhưng cũng phải nghĩ ra cách, tóm lại không thể khiến cho anh em chúng ta bị quân địch tiêu diệt hết như thế này được đúng không?” Mục Toàn Cơ nói. Trong đại quân có binh lính của Kim Khoát Hoàng Triều của ông ta, ông ta không thể nhìn thấy họ chết như vậy được.

Lúc này, Diệp Thiên nói: “Muốn rút lui cũng không thể rút mà cách thì cũng phải nghĩ ra, phải chống cự cho đến khi quân tiếp viện tới để tiêu diệt Tử Minh Tinh, tiêu diệt đại quân của bọn họ, lúc đó mới dễ dàng tấn công.”

Nói đến đây, Diệp Thiên hét lên: “Mọi người đừng nản lòng, chúng ta buộc phải thắng trận này, mọi người đều phải mạnh mẽ lên cho bản tôn, chờ bản tôn ra chiêu!”

Khi vừa nói xong, Diệp Thiên hóa thành một tia ánh sáng, bay vòng về phía sau đại quân, bắt đầu thi triển hình thức thứ chín Hư Không Thánh Kiếm Quyết.

“Bắt buộc phải chiến thắng!”

“Bắt buộc phải chiến thắng!”

“Bắt buộc phải chiến thắng!”

Đại quân Bắc Minh giáo hét lên. Để nâng cao tinh thần của binh lính.

Bởi vì ở đại quân phía sau có hỏa lực của đại quân, Diệp Thiên rất an toàn không phải lo lắng bị tấn công, vì lý do này, thi triển Hư Không Thánh Kiếm Quyết rất thuận lợi. Chẳng mấy chốc, Vạn hồn huyết ẩm kiếm liền cao đến tận mây xanh, ánh sáng chiếu tới một tỷ dặm.

“Không hay rồi! Lão ma Diệp lại muốn thi triển Diệt Vô Biên để đối phó với chúng ta!”

Nhưng khi nhìn thấy một thanh kiếm khổng lồ bay lên bầu trời ở phía sau đại quân Bắc Minh giáo, sắc mặt của cả bảy vị tiên đế đều điên cuồng thay đổi.

Đặc biệt là tiên đế Đạo Quang, cơ thể ông đột ngột run lên, suýt chút nữa ngã ra khỏi lưng của quái thú, ông ta đã từng nếm trải sức mạnh của Diệt Vô Biên, một lần nữa lại nhìn thấy sự thi triển của Diệt Vô Biên, ông ta liền giống như chuột thấy mèo, hai chân lập tức run cầm cập. Trong lòng vô cùng run sợ mà nói: “Quả nhân vẫn nên lui về phía sau ẩn náu, ngộ nhỡ vận khí không được tốt thì sẽ bị Diệt Vô Biên nuốt chửng, phá hủy đi pháp bảo hộ thể, quả nhân cũng không đền được nổi.”

Vừa nói xong. Ông ta liền muốn rút lui.

“Đứng lại!”

Thái Hoà tiên đế hét lên: “Nếu bị phá huỷ cũng không cần ông phải đền bù, tất cả đều phải nhìn vào đó, một khi Diệp Bắc Minh chém ra Diệt Vô Biên, tất cả Đại tiên tôn chúng ta sẽ cùng nhau hành động, khiến cho kiếm của cậu ta không thể chém tới được.”

Các vị tiên đế đều gật đầu nói: “Đối với kế hoạch bây giờ, e rằng chỉ có thể làm như vậy, nếu không thì nếu cậu ta đuổi tới chúng ta ai cũng sợ bị chém trúng, dẫn đến kết cục sự hỗn loạn không tốt.”

Kết quả là, bảy vị tiên đế và bảy vị lão tổ. Tất cả vừa tấn công đại quân Bắc Minh giáo, vừa nhìn chằm chằm vào Vạn hồn huyết ẩm kiếm ngày càng cao hơn.

Không lâu sau, Diệp Thiên hoàn thành thi triển Vạn hồn huyết ẩm kiếm và bay tới trước mặt đại quân, đột nhiên dùng kiếm chém về phía bảy vị tiên đế. Muốn nghiền nát bảy vị tiên đế dưới thanh kiếm này.

“Mau đứng vững!”

Thái Hoà tiên đế hét lên, dẫn đầu thúc giục tiên pháp, dùng một chưởng Vạn hồn huyết ẩm kiếm cực kỳ mạnh mẽ chém tới, ngay lập tức liền có một luồng ánh sáng chín màu chiếu ra khỏi lòng bàn tay ông ta, giống như ánh sáng của chiếc đèn pin chiếu ra, đánh trúng lưỡi kiếm của Vong hồn huyết ẩm kiếm.

Cùng lúc đó, một số vị tiên đế khác và cả bảy vị lão tổ cũng lần lượt ra tay.

Trong nháy mắt, mười bốn ngọn đèn thần chín màu tụ lại một chỗ, tạo thành một chùm ánh sáng cực kỳ lớn, mang theo Vong hồn huyết ẩm kiếm có sức mạnh huỷ thiên diệt địa có thể đứng vững, không những không thể chém tới, ngược lại bị Diệp Thiên đánh trúng bay về phía sau.

“Ha ha! Quả nhiên là có tác dụng, nhưng có thể coi đây là sức mạnh Diệt Vô Biên của lão ma Diệp và không thể bị đánh bại!” Đạo Quang tiên đế cực kỳ vui mừng.

Tuy nhiên, mười bốn vị lão tổ của bọn họ đã đi đối phó với Diệp Thiên, và cuộc tấn công của liên quân bảy giáo phái đã giảm đáng kể, điều này gây áp lực rất lớn lên đại quân của Bắc Minh giáo, vốn dĩ phải giết chết hai trăm triệu đại quân trong một đợt. Bây giờ trong một đợt cũng không cần phải giết đến năm mươi triệu quân, mà bên phía liên quân bảy giáo phái thì vốn dĩ chỉ có năm mươi triệu quân bị giết trong một đợt, nhưng bây giờ đã có khoảng một trăm năm mươi triệu quân chết trong một đợt.

“Ha ha!”

Lâm Bá Thiên và các thủ lĩnh khác của Bắc Minh giáo đều cực kỳ vui mừng và hét lên: “Đánh! Phải đánh thật dữ dội! Nhân cơ hội đó tiêu diệt lực lượng đội quân của bọn họ, đừng dùng hoả lực nhắm vào đám chó già đó, mà chỉ cần nhắm vào đại đại quân của họ, đánh dữ dội vào đại quân của họ là được.”

Ầm ầm ầm!

Về bên phía Bắc Minh giáo, lưới sự bao trùm dày đặc của hỏa lực, ngay lập tức bao trùm phía sau của Liên quân bảy giáo phái. Tránh bom ném trúng bảy vị tiên đế và lão tổ, và đi tới ném bọn họ về phía đại quân của bọn họ.

Bởi vì phòng ngự của tiên đế và lão tổ quá cao, uy lực của hỏa lực sau khi oanh kích thì đã suy yếu, cho dù có đánh trúng bảy vị tiên đế và lão tổ cũng không thể giết được bọn họ, nhưng nếu đánh vào đại quân thì có thể giết được rất nhiều đại quân.

Đó là lý do tại sao họ không cho ném bom vào bảy vị tiên đế và lão tổ, mà lại ném bom về phía đại quân của họ. Một khi đại quân của họ giảm bớt đến một mức độ nhất định, đến lúc đó hỏa lực tập trung để ném bom về phái bảy vị tiên đế, có thể giết hết từng người một.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv