Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 1181: Khai chiến





"Cực Đạo giáo điên rồi sao? Đây là muốn phá hư hiệp nghị đình chiến, sau đó lại khơi mào cho chiến tranh nổi lên hay sao?"

"Trời ạ! Cực Đạo giáo là muốn đánh hết tất cả những đồng mình, muốn đánh sáu nước và thống nhất Tử Vi Tinh luôn sao?"

"Đáng sợ thật, thật là quá đáng sợ rồi! Lúc nào Cực Đạo giáo lại âm thầm giấu kín được nhiều quân số tới như vậy chứ?"

"Họ muốn chiến tranh lại nổi lên! Muốn Tử Vi Tinh lại loạn lạc đây mà! Trận chiến này phải đánh tới lúc nào mới xong chứ?"

"..."

Các người dân trong giáo hội đều kêu gào khổ sở thấu trời, có thể nói là họ đã đem tổ tông mười tám đời của Đạo Quang Tiên Đế ra chửi mấy lần rồi.

Thật vất vả mới tạm ngừng chiến, vậy mà lại náo loạn lên một trận như vậy, cái này không phải là tai họa cho người trong thiên hạ hay sao?

Huyền Thiên giáo.

"Đáng chết! Cực Đạo giáo thật đáng chết mà! Lại dám tiêu diệt gần hết mười mấy triệu đại quân của Huyền Thiên giáo chúng ta. Chúng ta và tên chó má Đạo Quang kia đúng là không đội trời chung mà."

Hạo Thiên Tiên Đế biết được mười mấy triệu đại quân và liên quân của mình cùng mấy nhìn quân đội địa phương bị diệt gần hết, thì nổi trận lôi đình, giận dữ sôi gan.



"Tiên Đế, nhanh chóng liên hệ với Chân Võ giáo, dẫn tất cả người trong giáo và đại quân còn lại đến lánh tạm ở Chân Võ giáo đi, sau đó cùng phối hợp với Chân Võ giáo chống chọi lại với đại quân của Cực Đạo giáo!" Có một đại thần đứng ra đề nghị.

"Đúng vậy Tiên Đế, nếu còn không rút lưi, vậy tới khi ba mươi triệu đại quân của Cực Đạo giáo áp chế tới thì chúng ta sẽ rút lui không kịp nữa đâu!"

"Tranh thủ thời gian mà rút lui đi Tiên Đế, một đốm lửa nhỏ có thể cháy lan cả đồng cỏ. Cho nên giữ lại được núi xanh thì chúng ta không sợ không có củi đốt!"

Đám đại thần rối rít khuyên can.

Hạo Thiên Tiên Đế làm gì còn cách nào khác nữa?

Đại quân bị diệt, giống như mình bị chặt tay chặt chân, dù có tập hợp được với những người cấp cao ở Chân Võ giáo cũng không chắc đánh lại ba mươi triệu đại quân của Cực Đạo giáo.

Nhiều đại quân đồng thời phản kích như vậy thì sức mạnh sẽ vô cùng mãnh liệt, cho dù là Tiên Đế cũng gánh không được mấy vòng tiến công khủng bố đó.

Rơi vào đường cùng, Hạo Thiên Tiên Đế đành phải liên hệ với Thái Hòa Tiên Đế. Sau khi nhận được sự đồng ý bên kia, ông ta lập tức dẫn theo mấy nghìn dân chúng trong giáo, gần một triệu binh lực phòng vệ thành nhanh chóng chạy tới biên cảnh của Chân Võ giáo.

Lúc này ở Chân Võ giáo.

"Xảo trá! Lấy danh nghĩa động viên binh lính ra chiến trường mà lại âm thầm đóng quân, thừa dịp các nơi khác chịu tổn thất nặng nề thì bất ngờ khởi động tấn công, ý đồ chiếm đoạt sáu giáo, thống nhất Vũ trụ Tinh Hà này, tâm tư của ông ta thật là lớn mà, tâm tư của ông ta cũng thật đáng chết!"

Thái Hòa Tiên Đế gần như không kiềm chế được cơn giận.

"Tiên Đế, trận chiến này chính là do Cực Đạo giáo khơi mào, chẳng lẽ người áo đen kia là do Cực Đạo giáo sai khiến, tự hủy thành trì chỉ là một chiêu đánh lừa thôi sao?" Có đại thần nói ra suy đoán của mình.

"Không cần nói nữa, tuyệt đối người áo đen kia chính là do Cực Đạo giáo sai khiến là điều không thể nghi ngờ rồi."

Rất nhiều đại thần đồng thanh cho rằng như vậy.

Thái Hòa Tiên Đế tức giận nói: "Bây giờ đã không lo được chuyện người áo đen là do ai sai khiến rồi, bây giờ quan trọng nhất là phải diệt được Cực Đạo giáo. Chém chết cái tên Đạo Quang lòng lang dạ thú kia mới là quan trọng nhất.

"Truyền ý chỉ của trẫm, nhanh chóng liên lạc với Thiên Đạo giáo, Thần Đạo giáo, Vô Cực giáo, Minh Thiên giáo, thông báo cho các tinh cầu bắt đầu chiêu mộ binh sĩ chuẩn bị chiến đấu, Thần Đạo giáo và Minh Thiên giáo tập trung tất cả binh lực của quốc gia, cộng với hai mươi triệu đại quân của Minh Thiên giáo, Thiên Đạo giáo, Vô Cực giáo ở khu vực gần Cực Đạo giáo tập trung hết lực lượng binh sĩ tới chỗ Chân Võ giáo của chúng ta, quyết tử trong trận chiến lần này với ba mươi triệu đại quân của Cực Đạo giáo!"

"Nói cho bọn họ biết, bây giờ đã tới thời khắc quan trọng rồi, nếu sáu giáo không đoàn kết với nhau đối kháng Cực Đạo giáo thì cứ ở đó mà chờ Cực Đạo giáo hủy diệt lần đi."

"Vâng! Tiên Đế, thần nhất định sẽ sắp xếp truyền lời tới các giáo phái ngay!"

...

Mười ngày sau.

Hai mươi triệu đại quân không có tu luyện binh pháp của Cực Đạo giáo đã bị tám mươi nghìn đại quân Thần Đạo giáo, bảy mươi nghìn đại quân của Minh Thiên giáo và gần mười lăm triệu đại quân Bắc Minh giáo đánh cho tơi bời, buộc phải hiệu lệnh rút lui về sau.

Mà ba mươi triệu đại quân đông chinh của Cực Đạo giáo cũng đang đối mặt với hai mươi triệu đại quân Chân Võ giáo, mười triệu đại quân Thiên Đạo giáo, chín mươi nghìn đại quân Vô Cực giáo, còn có 39 triệu đại quân khác giữ chân ở vùng biên giớ Chân Võ giáo.

Thái Hòa Tiên Đế của Chân Võ giáo, Thái Huyền Tiên Đế của Thiên Đạo giáo, Hồng Quang Tiên Đế của Vô Cực giáo cùng với Hạo Thiên Tiên Đế của Huyền Thiên giáo. Tất cả có bốn vị Tiên Đế cộng thêm các trưởng lão trong giáo và tất cả những lão tổ cấp cao đều trình diện sẵn.

Đạo Quang Tiên Đế của Cực Đạo giáo và các Thiên Cực lão tổ và toàn bộ người trong giáo, bao gồm luôn cả Công Dương Hạ đều có mặt.

Đại chiến rất nhanh đã diễn ra khiến cho Đạo Quang Tiên Đế có hơi ngoài ý muốn, nhưng điều này cũng khiến cho Đạo Quang Tiên Đế có hơi kích động, bởi vì trận chiến này nếu thắng lợi thì Tử Vi Tinh sẽ là thiên hạ của Cực Đạo giáo.

Đương nhiên, nếu như trận chiến này thất bại thì Cực Đạo giáo sẽ người tiếp theo như Bắc Minh giáo.

Chỉ là ông ta cho rằng, trận chiến này có tới bảy phần xác suất thắng lợi, cho nên vẫn đủ điều động lực lượng ứng chiến cho trận này!

"Tên chó chết Đạo Quang kia, ông đúng là lòng lang dạ thú mà, âm thầm chiêu mộ binh sĩ, phá hỏng hiệp nghị đình chiến, ý đồ muốn diệt hết sáu giáo khác, tâm tư của ông đúng là đáng chết mà, tôi hỏi ông, người áo đen kia có phải là do Cực Đạo giáo của ông sai khiến hay không? Có phải ông đang dùng điều đó để bày ra âm mưu quỷ kế nhằm khơi mào chiến tranh nổi lên, từ đó ông có thể ngư ông đắc lợi đúng không?" Hạo Thiên Tiên Đế giận dữ nói.

"Ha ha!"

Đạo Quang Tiên Đế cười nói: "Không dối gạt mọi người làm gì,người áo đen thật sự không phải tôi sai khiến, chỉ là lúc ở Minh Thiên giáo, người áo đen xém chút nữa bị lão chó chết Minh Thiên giết thì đúng là tôi đã phái người cứu cậu ta ra."

"Thì ra người ngăn cản Minh Thiên Tiên Đế giết tên áo đen kia là ông, đúng là Đạo Quang lão già chó chết mà, ông đúng là đáng chết, tại sao lại muốn cứu người áo đen, không phải tên đó đã làm nổ mấy tòa thành trì của các người hay sao?" Thái Huyền Tiên Đế giận dữ hỏi, vô cùng khó hiểu.

Đạo Quang Tiên Đế cười ha ha: "Nếu người áo đen chết rồi, tôi còn có thể khơi mào chiến tranh nổ ra, còn có thể ngồi không mà hưởng lợi hay sao?"

"Chỉ có cách là giúp người áo đen không chết, tất cả mọi người đều muốn bắt được người áo đen. Tôi mới có thể thiết kế bẫy cho đàn cá lớn là mấy người, không nghĩ tới Thiên Đạo giáo và Thần Đạo giáo lại lấy được binh pháp của Bắc Minh giáo, giả trang người áo đen để đi cứu tù binh Bắc Minh giáo. Thành công tiến vào cái bẫy của tôi, lúc này mới có thể dẫn tới cuộc đại chiến này, tiêu hao binh lực của các giáo phái, mà tôi thì âm thầm chiêu mộ binh sĩ, nên mới có thời gian ngồi không hưởng lợi như ngày hôm nay."

"Có phải mọi người cũng không nghĩ tới đúng không?"

Ông ta đắc ý không ngừng..

Hơn ba mươi triệu đại quân nắm giữ binh pháp của Bắc Minh giáo đối phó với mười triệu đại quân giữ binh pháp của Bắc Minh giáo, hai mươi chín triệu đại quân không có nắm giữ binh pháp của Bắc Minh giáo, ông ta cho rằng suốt đời này bên kia có lẽ còn cao thủ rất nhiều, nhưng trước mặt ba mươi triệu đại quân của ông ta có lẽ cũng không chịu nổi một đòn.

"Gian tặc! Ông đúng là gian tặc mà!"

"Chó chết Đạo Quang kia! Ông đúng là tội đáng chết nghìn lần mà!"

"Hôm nay chúng tôi muốn đại diện cho ý trời mà tiêu diệt cái tên chó chết ông, ông hại mươi triệu người mất mạng thì ông trời sao có thể khiến ông thành công cho được!"

"..."

Nhóm Tiên Đế chửi ầm lên.

"Ha ha ha!"

Đạo Quang Tiên Đế cười to: "Ông trời sẽ không lo đâu, mà tôi cũng đã tìm cao nhân xem qua rồi, bây giờ là thời điểm rồng bay lên trời của tôi, chờ khi tiêu diệt các người xong, thống nhất Vũ trụ Tinh Hà, lúc tôi đến Kháng Long Hữu Hối sẽ trấn an thiên hạ, chúng sinh cũng sẽ xem tôi là vì chúa tể muôn đời, vĩnh viễn ở tinh vực này!"

Lời nói này khiến cho nhóm Tiên Đế dối diện vô cùng tức giận.

"Tôi vô cùng tò mò với trí tuệ chó chết của Đạo Quang ông sao có thể nghĩ được kế hoạch kín đáo như vậy? Sau lưng ông tới cùng là có cao nhân như thế nào mới có thể giúp ông bày ra một loạt chuyện lớn như vậy?" Thái Hòa Tiên Đế hỏi.

"Ha ha!"

Đạo Quang Tiên Đế đắc ý nói: "Chuyện cho tới bây giờ thì tôi cũng không gạt các người làm gì, từ sau khi lão ma Diệp xưng đế, trong dân gian lưu tuyền một người được cả thiên hạ tôn kính chính là Công Dương Hạ. Tôi có được người tên Công Dương Hạ này cho nên mới có thiên hạ như ngày hôm nay, mà một ngày này cũng rất nhanh sẽ tới. Ha ha!"

"Cái gì?"

Thái Hòa Tiên Đế, Thái Huyền Tiên Đế, Hồng Quang Tiên Đế, Hạo Thiên Tiên Đế đều bị chuyện này làm cho khiếp sợ thật lớn, đều không hẹn mà kinh hô ra tiếng:

"Công Dương Hạ chấp nhận làm việc cho ông sao?"

"Cái đó là đương nhiên!"

Đạo Quang Tiên Đế đắc ý kêu một tiếng: "Quân sư, mời người ra để cho bốn lão chó chết kia nhìn thử!"

Lời nói của ông ta vừa dứt thì ở giữa đại trướng có một bóng dáng đi ra, với thị lực của những Tiên Đế này thì họ hoàn toàn có thể nhìn ra dáng vẻ của người kia.

"Quả nhiên là Công Dương Hạ!"

Nhóm Tiên Đế quá mức sợ hãi.

Năm đó, Diệp Bắc Minh chính là dựa vào Công Dương Hạ mà lấy triệu đại quân đánh hạ mấy chục triệu đại quân khác, còn lên làm Huyền Quang Tiên Đế.

Bây giờ, Đạo Quang Tiên Đế có được Công Dương Hạ, trong tâm họ không nhịn được mà run rẩy, vốn dĩ còn cho rằng mình có năm phần thắng nhưng bây giờ bọn cảm thấy có lẽ chỉ có được khoảng hai phần mà thôi.

"Không trách được với lực lượng dù có mạnh gấp mười như ông cũng khó thể nào mà một giáo chống lại sáu giáo khác, thì ra Công Dương Hạ trong tay ông!" Sắc mặt Thái Hào Tiên Đế ngưng trọng nói.

"Ha ha!"

Đạo Quang Tiên Đế vui sướng nói: "Bây giờ đã biết có phải đã quá muộn rồi không?"

Nhóm Tiên Đế im lặng.

Bây giờ đúng là đã chậm, nếu biết sớm hơn họ tuyệt đối sẽ đã ngừng chiến, bức bách Cực Đạo giáo giết chết Công Dương Hạ, tay không tấc sắt mà đánh Cực Đạo giáo rồi, mà bây giờ Cực Đạo giáo đã chủ động tiến công thì không muộn mới là lạ.

"Tiên Đế đừng nói nhảm với bọn họ nữa, nên khai chiến rồi." Giọng nói của Công Dương Hạ vang lên.

"Được!" Đạo Quang Tiên Đế lên tiếng, lúc này ông ra hạ lệnh xuống: "Thời khắc thống nhất Tử Vi Tinh đã tới, tất cả tướng sĩ vực dậy mười hai phần tinh thần cho trẫm, cần phải hăng hái mà chiến đấu, lấy cái giá thấp nhất chính là tiêu diệt toàn bộ đại quân của địch!"

"Rõ!"

Âm thanh của toàn bộ quân lính vô cùng mạnh mẽ vang lên.

Đạo Quang Tiên Đế lập tức dâng lên cảm xúc dữ dội, hét lớn một tiếng: "Khai chiến!"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv