"Mà lại, chúng ta biết đất đỏ chi địa rất lợi hại, chắc hẳn đám người kia cũng biết, bọn hắn cũng sẽ
không nghĩ rằng chúng ta dám đi qua đúng không?" Tê Tê nói.
Advertisement
Hạ Vi gật gật đầu: "Đúng vậy, mà lại chúng ta vừa dùng chiêu thần kỳ chính diện phá vây, bọn hắn
càng không ngờ được chúng ta sẽ còn tiếp tục dùng chiêu thần kỳ tiến vào địa phương nguy hiểm như thế để đi đường tắt."
Nói xong, sức mạnh hưng phấn của Hạ Vi lập tức tiêu tán, lo lắng vô cùng: "Nhưng mà đất đỏ chi địa xác thực ta từng nghe tỷ tỷ nói phi thường khủng bố, cho dù đám truy binh kia không đến, ta sợ..."
Ba người liếc mắt nhìn nhau một cái, đều không hề tiếp tục nói, tiếp theo cũng chỉ có thể nhìn Hàn Tam
Thiên đánh được thế nào.
Hàn Tam Thiên cười một tiếng: "Không nghỉ ngơi, trực tiếp xuyên qua đất đỏ chi địa."
Anh đã quyết định chủ ý.
Dứt lời, Hàn Tam Thiên nhìn lão đầu: "Lão tiền bối, còn người, nếu như người không muốn cùng chúng ta đi, ta liền cho người vàng bạc, người đi trong thành đổi chỗ mua nơi ở."
"Đương nhiên, đề nghị của ta vẫn là tiếp tục đi về phía trước."
"Dù sao đám người kia đã nhìn qua tướng mạo của ngươi, ta sợ..."
Hàn Tam Thiên trước đó đã luôn dùng Tiểu Hắc Côn hóa thành đám mây che chắn ba người, mục đích là
vì cân nhắc muốn sau này lão đầu có thể an toàn, có thể thay hình đổi dạng một lần nữa an cư lạc nghiệp.
Chỉ là nào biết mấy người kia lại có thực lực mạnh như thế, Hàn Tam Thiên thực tế không có cách, chỉ có thể kéo Tiểu Hắc Côn hỗ trợ ngăn cản.
"Ta từ đầu tới đuôi có nói qua muốn ở chỗ này sao?" Lão đầu bất đắc dĩ cười khổ một tiếng: "Ta mặc dù ở trong cực tuyết chi địa, nhưng bình thường cũng cầm chút thịt cá tới đây đổi chút đồ dùng hàng ngày, nơi này có rất nhiều người không nói là quen biết ta, nhưng tối thiểu nhìn ta quen mặt."
"Người này, nghèo thì có thể, nhưng trong vòng
một đêm người giàu hơn bọn hắn, lòng hư vinh liền sẽ quấy phá, lòng người là hiểm ác nhất, ta sợ đến lúc đó có tiền dùng nhưng lại không còn mạng."
"Cho nên, thà rằng như vậy, chẳng bằng tìm địa phương mới, làm một bắt đầu mới."
Hàn Tam Thiên gật gật đầu, đối với lời của lão đầu dĩ nhiên là vô cùng đồng cảm.
Nhớ ngày đó anh ở nhà họ Tô chỉ bị xem như một con rể phế vật, dù nhận các loại xa lánh và nhục
nhã, nhưng sau khi anh phát đạt, đám kia người
nhà họ Tô kia công kích anh càng hung hăng.
Đây chính là bọn hắn đã quen thuộc giẫm người ở dưới chân, nếu như người đột nhiên đứng ở trên
người bọn hắn, người xấu sẽ càng ác, mà cho dù là người tốt, cũng khó tránh khỏi có lòng ghen tị, cho nên làm chuyện ác.
"Vậy ý của các ngươi thì sao?" Hàn Tam Thiên nhìn về phía Hạ Vi và Tê Tê.
Tê Tê không quan trọng nâng nhấc tay: "Không cần hỏi ta, đây chính là ý kiến ta nói ra, làm sao sẽ phản đối với bản thân mình chứ?"
Hạ Vi gật gật đầu: "Tam Thiên ca ca đi đâu, ta đi đó."
"Tốt, vậy không cần ngừng lại lâu ở nơi này, chúng ta lập tức xuất phát."
Hàn Tam Thiên dứt lời, trên người một vận khí,
không còn lưu lại, trực tiếp mang theo ba người hướng về phía đất đỏ chi địa phía trước nhanh chóng rời đi.
Mà lúc này bên trên đất đỏ chi địa, âm khí bao phủ, bên trong vùng đất nhỏ bé đó, vạn vật không còn, vẻn vẹn chỉ có vô số thi cốt khô cạn đã lâu liên miên
không ngừng.
Một trận cuồng phong thổi qua, tuy là im ắng, nhưng lại so với quỷ khóc sói gào càng khiến tâm hồn người ta phát lạnh...