Sau đó hình dáng của nó tiêu tán, hoàn mỹ dung hợp cũng triệt để biến mất không thấy gì nữa.
Đặc sứ nhìn qua Hàn Tam Thiên, mà lúc này Hàn Tam Thiên cũng chậm rãi nhìn về phía hắn.
Ánh mắt hai người trong nháy mắt giao hội.
Advertisement
Không giống vẻ âm độc, cũng không giống cừu
hận, thậm chí ngay cả một chút xíu cảm xúc cũng
không có, chỉ là lẫn nhau lạnh nhạt nhìn qua.
Ngay sau đó, người áo đen trong mắt tựa hồ lộ ra nụ cười thản nhiên, mà lúc này Hàn Tam Thiên, cũng có chút nhếch miệng, nở nụ cười.
Ngay sau đó, một tay của Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng đẩy.
Ngay khi tất cả mọi người không biết anh đang muốn làm gì, một màn kinh khủng phát sinh.
Những hoa lửa kia vốn còn đang ở giữa không trung, bỗng nhiên như là bị gió thổi, trực tiếp thay đổi con đường, như là mưa to, bỗng nhiên hướng về phía đám người áo đen kia trực tiếp đánh tới.
Lúc đầu đám người áo đen nhìn sững sờ, trong
nháy mắt như là vỡ tổ, nhao nhao liền muốn ẩn núp.
Nhưng, lúc này, ngọn lửa ở trên mặt đất đột nhiên dâng lên, bầu trời bên trên có mây đen dày đặc, một đầu Lôi Long to lớn đang ẩn nấp ở trong tầng mây nhốn nháo.
Đám người áo đen vốn đã hốt hoảng càng thêm bối
rối, nương giữa cự long hỏa vũ ở phía trên không trung đang lao đến, trong lúc nhất thời, toàn bộ người áo đen như là tiến vào nhân gian luyện ngục.
Bọn hắn bị hỏa vũ đánh trúng, có người điên cuồng giãy giụa, có người tại chỗ tử vong, lại người có
mang theo lửa điên cuồng thét lên, điên cuồng chạy trốn.
Mà chỉ vừa chạy trốn, Lôi Long chi điện trên bầu trời lại trong nháy mắt đánh xuống, khiến bọn hắn ở tại chỗ chỉ còn khói đen.
Bọn hắn sợ hãi, hoảng kêu, khóc lớn tiếng khóc...
Một hỏa vũ cũng rơi vào trên cánh tay đặc sứ, nhưng khác biệt so với những hắc y nhân kia chính là hỏa vũ rơi vào trên người rất nhanh đã bị dập tắt, chỉ để ước chừng bằng que diêm.
Hắn khẽ chau mày, lẳng lặng nhìn qua hỏa vũ dập tắt, cũng cũng không vội dập đi.
Mấy giây sau, ngọn lửa của hỏa vũ cuối cùng cũng dập tắt.
Nhưng mà ở bên cạnh hắn vẫn lưu lại một vết tích bị
thiêu đốt ước chừng lớn bằng que diêm, trong lúc mơ hồ thậm chí có thể xuyên thấu qua khe hở phía trên nhìn thấy tình cảnh khủng hoảng hiện tại.
Đặc sứ đột nhiên nhíu mày, hơi có khó chịu nhìn qua vết thương nho nhỏ.
Thứ dùng để tổn thương những phế vật kia lại có thể đốt bị thương luôn cả hắn.
"Ngươi tên ngốc này." Lẩm bẩm một tiếng, đặc sứ đột nhiên ngẩng đầu.
Chỉ là, lúc này không trung đầu còn Hàn Tam Thiên nữa. Còn lại chỉ là thân ảnh Hàn Tam Thiên có lẽ đã
hóa thành một điểm sáng.
Đồng thời, chín tiếng trầm đục đồng thời vang lên,
nện xuống dưới đất ầm ầm rung động.
Bùi Sĩ Nguyên và thủ hạ của hắn là bát đại chiến tướng, gần như đồng thời rơi vào các nơi, đập vào cây cối ngã lệch, đập đến khói bụi loạn lên.
Chín người gần như rơi xuống đất liền phun ra một ngụm máu tươi, Bùi Sĩ Nguyên gần như cảm giác toàn bộ thân thể đều sắp tan ra thành từng mảnh, từ nơi cao như thế ngã xuống, nếu không phải thân thể này vô cùng cường tráng, sợ là đã phải chết
ngay tại chỗ.
Mà cho dù có thân thể như thế, hắn lúc này cũng cảm giác ngũ tạng lăn lộn, gần như sắp muốn tắt thở.