"Cảm tạ." nhẹ giọng cười một tiếng, Tiểu Hắc Côn
hóa thành một đạo khói xanh tiến vào ở giữa ống tay áo Hàn Tam Thiên, một giây sau, tay Hàn Tam
Thiên động một chút, một đạo năng lượng trực tiếp bao trùm ở bên trên thân thể cả lơn, sau đó mở ra
trữ vật giới chỉ, cá lớn giống như núi liền bị Hàn Tam Thiên thu vào bên trong không gian trữ vật.
Advertisement
Ngay tại chỗ trừ khối băng vỡ vụn ra chỉ còn máu tươi và bọt thịt đầy đất.
Lại thu dọn thêm mấy đầu cả đã chết, Hàn Tam Thiền triệt để quét dọn sạch sẽ chiến trường, lúc này bay đến trước mặt ba người Tê Tê, liếc mắt nhìn ba người: "Cũng may còn kịp lúc."
Dứt lời, Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng dùng một đạo
năng lượng một lần nữa bố trí ở trước người bai
người, vòng năng lượng nguyên bản đã vỡ vụn cũng
hoàn toàn được chữa trị.
"Tam Thiên ca ca, ngươi không sao chứ?" Hạ Vi
mừng rỡ lại ân cần nói.
Hàn Tam Thiên gật gật đầu, nhìn qua đám người áo đen phía sau không xa, cười khổ một tiếng: "Hiện tại sẽ không có chuyện gì, nhưng mà sau này có việc gì hay không thì không biết."
Tê Tê quay mắt nhìn lại: "Xem ra, như người dự liệu,
đám người kia xác thực phải đi không ít người."
Hạ Vi vội vàng: "Vậy chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này đi, nếu không, chờ bọn hắn đuổi theo
chúng ta sẽ gặp nguy hiểm."
Nào chỉ là nguy hiểm, quả thực là tuyệt cảnh, nếu
như đám người kia tới gần, đừng nói những người kia tu vi như thế nào, chỉ tính nhân số thôi thì tất nhiên cũng sẽ xảy ra một phen ác chiến.
Đổi thành địa phương khác thì cũng thôi đi, ở bên trong cực tuyết chi địa này, tiêu hao quả thực càng không cần nhiều lời. Đồng thời, ba người bọn hắn. nên bảo hộ như thế nào cũng là một vấn đề nhức đầu.
Cho nên, một khi bị vây quanh căn bản cũng không có khả năng chống đỡ.
"Chúng ta nên làm sao đây?" Tê Tê nhìn về phía
Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, giương mắt nhìn bốn
phía, trong lúc nhất thời lại chau mày.
"Không thích hợp lắm." Hàn Tam Thiên bỗng nhiên
thì thào mà nói.
"Sao lại không thích hợp?" Tê Tê không hiểu.
Vậy binh chủ yếu là từ lúc này đánh tới chính diện trong chớp nhoáng, cũng hiện ra phương thức hình
quạt.
Nếu như đi về phía sau, chính là con đường lúc đến đi, cho dù hậu phương rất rộng lớn, nhưng theo suy đoán của Hàn Tam Thiên thì hậu phương cũng vô cùng có khả năng vẫn có truy binh, một khi đi về phía say liền sẽ lâm vào bị khốn cục người ta làm sủi cảo.
"Cho nên, chỉ còn hai bên trái phải là có thể đi thôi
sao?" Tê Tê là lạ mà nói.
Hàn Tam Thiên lắc đầu, hai bên trái phải cũng là
một dạng như thế, dù sao đám người này tìm kiếm cũng không phải là khu vực trung tâm của cực tuyết chi địa, mà chỉ là một điểm nhỏ bên trong đường đi của bọn hắn mà thôi.
Cho nên, tình cảnh như vậy chỉ có thể chủ định là
hai bên trái phải và hậu phương đều có truy binh.
Huống hồ, nơi đó cũng lệch với điểm đến của mình, quỷ mới biết cho dù phá vây được thì sẽ dẫn đến
nơi nào.
"Con mẹ nó, không phải người muốn..." Tê Tê đi
theo Hàn Tam Thiên hồi lâu, biết hết những suy tính thần kỳ của tên ngốc này, bởi vậy rất nhanh đã biết
ý nghĩ đại khái của anh.