Hạ Vi và Tê Tê giống hai cái trong lúc lắc, theo Hàn Tam Thiên nhìn về phía lão đầu, mà đồng thời cũng di chuyển ánh mắt vốn đặt ở trên người Hàn Tam Thiện chuyển qua lão đầu nơi đó.
Lão đầu mỉm cười: "Ô? Chuyện gì?"
Hàn Tam Thiên cười một tiếng, trong tay khẽ động, lấy một ngọn cỏ màu xanh từ bên trong tủ gỗ ra ngoài, sau đó thả vào trong nước ngâm, hơi cúi người ngồi xổm trên mặt đất.
Anh trực tiếp từ dưới đất nắm lên một nắm đất, thả vào bên trong hỗn hợp nước, lấy cỏ màu xanh lục ra, rồi mới nắm lấy tay của Tê Tê đang một mặt ngây ngốc, trong lúc tên ngốc này hoàn toàn không biết là tình huống gì, trong tay đã giơ tay chém xuống.
Một đường vết rách liền xuất hiện trên tay hắn, máu tươi chậm rãi chảy ra.
Advertisement
Tê Tê đã mắng chửi người rồi, nhưng Hàn Tam
Thiên lại không chút hoang mang, lấy ra cỏ xanh đã
pha tốt, trong tay khẽ động trực tiếp đập nát nó, sau đó lấy máu tươi trong tay Tê Tê, lại đưa tay lấy ra một chút thịt cá ở trên bàn phía xa, hơi xoa nắn một cái, sau đó bỏ vào trong hỗn rồi nước và đất.
Sau khi khuấy lên, hỗn hợp nước và đất hoàn tất, thành một cái khối bùn.
Lúc này, Hạ Vi mới chợt hiểu, phát hiện khối bùn nho nhỏ cho dù có kích thước không lớn, nhưng luôn cảm giác giống như trước đây đã từng nhìn
thấy.
"Cái này... Cái này không phải là chất dẻo cao su ở bên ngoài kia sao?" Hạ Vi đột nhiên nhớ thứ này đến cùng là tương tự với cái gì, kinh ngạc mà nói.
Nghe xong Hạ Vi hô lên tiếng, lúc này Tê Tê cũng nghiêm túc cúi đầu nhìn một cái, không nói thì thôi, mặc dù màu sắc và cái đầu bên trên so với "Chất dẻo cao su" phía ngoài có chênh lệch, nhưng đại khái là giống nhau.
Hắn kỳ quái ngẩng đầu nhìn Hàn Tam Thiên, thực tế
khó có thể lý giải được.
Ngược lại là lão đầu, cười nhạt một tiếng, không khỏi vỗ tay lên: "Quả nhiên là từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, Hàn công tử, ngươi không chỉ lớn lên. đẹp mắt, bản lãnh rất cao, liền ngay cả đầu óc của người cũng thực không đơn giản."
"Chẳng trách có cô nương xinh đẹp như thế cùng người đồng hành."
Nghe nói như thế, Hạ Vi sững sờ, sau đó sắc mặt hơi đỏ lên, cúi đầu, khóe mắt lặng lẽ nhìn Hàn Tam Thiên một chút.
"Không sai, đây chính là khối bùn máu được chế
tác phía ngoài kia, cũng chính là phương pháp và
trình tự tạo nên cái gọi là chất dẻo cao su trong miệng các ngươi." Lão đầu cười gật gật đầu.
Vừa rồi khi nhấm nuốt mang liệt hóa đơn và thịt cá, hương vị liệt hỏa đan bị cây xanh vị trứng cá hoàn toàn thay thế, như vậy nói rõ nó là đồ ăn tương đối
cương liệt.
Máu có thể đặt ở bên trong trứng cá và thịt cá tiến hành thôi hóa, cho nên như thao tác này, máu sẽ thay đổi rất nhiều, cộng thêm hương vị trứng cá,
hấp dẫn huyết trùng đương nhiên không đáng kể.
Hỗn hợp bùn và nước thì sẽ để cho đất trở nên cứng rắn, bởi vậy, hấp dẫn huyết trùng đến, đồng thời nó lại biến thành một cái cửa ải phi thường
quan trọng.
Cho nên, nó như cứng rắn đá, nhưng lại không phải đá. Đã có khả năng giúp đỡ lão đầu bắt giữ huyết trùng, đồng thời lại như một cái bình nhét, thời điểm cực tuyết tiến đến, thay lão đầu phong bế lỗ hồng.
Quả nhiên, hết thảy sinh hoạt đều mang các loại trí tuệ, lời này cũng không nói sai.
Nghe Hàn Tam Thiên giải thích, Tê Tê và Hạ Vi hoàn
toàn sửng sốt, sau một lúc lâu, mới oa một tiếng, hiểu được rõ ràng nguyên lý trong đó.
Tê Tê bội phục nhìn Hàn Tam Thiên một cái, chỉ là đơn giản mấy lần liên hiểu rõ hết thảy, đây quả thực là quỷ tài. Trong ánh mắt của Hạ Vi, ngoại trừ bội phục càng là lóe ra tầng tầng áng sáng.
Nàng phát hiện càng tiếp xúc nhiều với Hàn Tam Thiên, tựa hồ anh càng có thể mang đến cho nàng vô tận kinh hỉ.
"Chẳng qua mặc dù có nhữn trứng cá g này, nhưng vừa rồi các ngươi cũng đã nói, những trứng cá này phải phối hợp với thịt cá mới có thể tạo được tác
dụng, nhưng bây giờ... thịt cá..." Hạ Vi lầu bầu nói.
Tê Tê cũng đột nhiên nhẹ gật đầu: "Đúng vậy."
Nếu không có trứng cá, cho dù có rất đúng lúc, thì
có ích lợi gì?
Nhưng Hàn Tam Thiên không có loại lo lắng kia, chỉ là nhàn nhạt nhìn xem ông lão, anh tin tưởng, sự
tình tuyệt đối không phải đơn giản như :
Ông lão thấy Hàn Tam Thiên một mực nhìn mình, thở dài, nhẹ gật đầu: "Các người nói không sai, thịt cá không còn, chẳng qua cũng chính bởi vì thịt cá
không còn nữa, cho nên, ta mới có thể mang các người đến xem những thứ này."
Nghe nói như thế, Hạ Vi và Tê Tê lơ ngơ nhìn qua lão đầu, rất có một loại cảm giác nghe vua nói một
buổi, không phải đang nói chuyện nhảm đó chứ?
Chỉ có Hàn Tam Thiên, mỉm cười: "Ý của tiền bối là muốn đặt cược một vố lớn sao?"