Số lượng của nó bây giờ, hoặc là tăng lên gấp bội, hoặc là mấy lần, thậm chí gấp trăm lần...
Advertisement
Mang theo suy nghĩ này, cho dù là Tê Tê và Hạ Vi. cũng không khỏi cảm thấy phần lưng phát lạnh, có lẽ voi có thể tùy ý bóp chết một con kiến, nhưng hàng ngàn hàng vạn con kiến, vậy voi dù có lớn cũng còn ý nghĩa gì?
"Tam Thiện!"
Nghĩ tới đây, hai người bỗng nhiên xoay lại nhìn về phía ngoài cửa, lẩm bẩm lo lắng...
"Ai, cho nên ta nói, nghé con mới đẻ không sợ cọp, nhưng con nghé Hàn công tử này, không khỏi cũng quá mức rồi." Lão đầu lắc đầu: "Với số lượng như thế, một mình hắn cùng hai người các người hỗ trợ, kì thực không có khác nhau, chẳng qua chỉ là hạt cát trong sa mạc."
"Thà rằng như vậy, chẳng bằng ở trong phòng, tối thiểu, cũng không uổng phí hắn đóng cửa vì chúng ta." Lão đầu nói.
Tê Tê nhẹ gật đầu, liếc mắt nhìn Hạ Vi: "Hắn nói cũng có đạo lý, huống hồ người vừa mới cho Tam Thiên máu của mình, thân thể suy yếu, không chỉ không thể giúp hắn, ngược lại có thể sẽ trở thành gánh nặng của hắn."
"Thế nhưng mà..." Hạ Vi cũng biết rõ điểm này, nhưng nàng càng lo lắng cho an nguy của Hàn Tam Thiên.
"Không muốn thì cũng không còn cách nào, ngươi cũng nhìn thấy rồi, sau khi hắn khôi phục có năng lực khủng bố bao nhiêu, nếu như ngay cả hắn cũng không giải quyết được vấn đề, người và ta thì có ích lợi gì?" Tê Tê miễn cưỡng gạt ra một nụ cười nói.
Cái này đã an ủi Hạ Vi, nhưng cùng lúc nói cũng đúng sự thật.
Hạ Vi chần chờ một lát, nhìn qua ánh mắt Tê Tê chân thành tha thiết, cuối cùng vẫn gật đầu: "Vậy đại ca Tê Tê, Vi Nhi hỏi người một vấn đề."
"Ngươi nói." Tê Tê nói.
Hạ Vi một lầu bầu, miễn cưỡng mở miệng: "Ta đối với Tam Thiên ca ca thật ra không hiểu rõ nhiều bao nhiêu, người phải cùng hắn ở chung thật lâu rồi đúng không? Vậy ta hỏi người, lấy hiểu rõ của người đối với hắn thì người cảm thấy lần này hắn đối mặt với huyết trùng báo thù, có thể có mấy phần chắc chắn?"
Vấn đề này, đối với Tê Tê mà nói, xem như hỏi đúng
người, bởi vì ngay khi lão đầu nói xong sau, trong lòng hắn đã hỏi mình vô số lần rồi.
Còn đáp ản, hiện ở trong lòng Tê Tê cũng không có yên lòng.
Hàn Tam Thiên xác thực rất lợi hại, nhưng huyết trùng báo thù trong miệng lão đầu, cũng hiển nhiên không phải là chuyện dễ.
"Nếu như người không phải hỏi ta một đáp án, ta lựa chọn tin tưởng Hàn Tam Thiên." Tê Tê nói.
"Ta cũng tin tưởng!" Lòng tin của Hạ Vi nổi lên, lúc này cũng nói: "Chỉ bằng hắn có thể phá thí luyện của chúng ta, hắn nhất định có thể."
Tê Tê cười một tiếng, lắc đầu, nói: "Vậy nếu ta nói, hắn đã từng khiêu chiến qua hai đại Chân Thần thì sao?"
Nghe nói như thế, Hạ Vi lập tức sững sờ, một đôi mắt đẹp trọn thật lớn...
Mà lúc này, Hàn Tam Thiên ở ngoài phòng, yên tĩnh
dựa vào tường, có chút nhắm mắt, bình thản ung dung.
Anh có thể cảm nhận được lúc này địa chi phong ấn bên trong thân thể của mình không chỉ bị áp chế, anh càng có thể cảm nhận được lúc này máu tươi
nhảy vọt trong người có bao nhiêu sinh động.
Thần chi huyết, ma long chi huyết, Phượng Hoàng chi huyết cùng máu độc trong bản thể Hàn Tam Thiên, gần như là bốn dòng máu hợp nhất, tương dung tương giao lẫn nhau, cứng rắn trở thành một chỉnh thể hoàn toàn mới.
Trên thân hiện ra kim quang rực rỡ, giao nhau phát sáng, mỗi một chỗ trên người trong nháy mắt bị kích phát.