Nhưng cũng gần như ngay khi nó dùng sức hất lên, đồng thời Hàn Tam Thiên nhân cơ hội này tìm được khe hở, tay phải đột nhiên trở tay nắm ngọc kiểm, nhắm ngay nó một kiếm xuyên qua, sau đó tay nắm chặt chuôi kiếm, một tay vẫn gắt gao giữ chặt hàm răng của nó, mặc cho nó vung vẩy như thế nào, mặc cho lúc này tay trái đã bị răng cưa cứa vào
máu thịt đỏ tươi, nhưng Hàn Tam Thiên vẫn chết
không buông tay.
Advertisement
Bởi vì anh hiểu được, khả năng đây chính là cơ hội duy nhất một lần, một khi bỏ lỡ, thì sẽ không có
được.
"Tiếp theo thì sao?” Hàn Tam Thiên một bên liều mạng cắn răng kiên trì, một bên vội vàng mà nói.
"Ngươi nhìn nơi trung tâm nhất của con nhộng, có một chỗ ấn ký màu trắng hay không?" Ma Long trong đầu nhẹ giọng mà nói.
"Kia là điểm trí mạng?" Hàn Tam Thiên cau mày nói.
"Đúng vậy." Ma Long gật gật đầu: "Nhưng mà tuyệt
đối không được tấn công nơi đó, ta nói qua rồi, đây là lão mẫu trùng, nếu như nó chết, chỉ sợ những ấu trùng kia tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu là trước kia thì ngược lại không là vấn đề, nhưng nếu hiện tại khó thoát khỏi cái chết."
Hiểu rõ, cũng giống như ong mật hoặc là con kiến, có kiến chúa và ong chúa, nếu như bị tấn công thì cả bầy tất nhiên nổi giận.
"Tấn công nhiễu loạn, rồi mới nghĩ biện pháp vây quanh phía sau nó, mỗi lần nó tấn công người thì tất có âm thanh, mà âm thanh là từ sau lưng phát ra, nơi đó hẳn là nơi nó dùng để cầu thông với ấu
trùng, phá hư nơi đó, nơi này tất nhiên đại loạn, chúng ta liền thừa dịp loạn mà đi."
"Biết rồi." Hàn Tam Thiên nhẹ gật đầu, quay mặt
nhìn về phía xúc tu khác đang hướng bên này mà đến, trong nháy mắt xúc tu bên này cũng đột nhiên dâng lên ý đồ hất anh ra ngoài, anh không để ý trên người tràn đầy máu tươi, càng không lo được phía trên tay trái có thể thấy được cốt nhục, mượn lực
tay phải rút ra trường kiếm, tay trái làm thế, cưỡng ép để thân thể của mình trực tiếp nhảy đến phía trên xúc tu.
Sau khi ngồi ở phía trên xúc tu, tay phải cầm ngọc kiếm đâm vào xúc tu, đồng thời thân thể cũng
thuận thế hướng về phía dưới đi vòng quanh.
Hàn Tam Thiên thuận xúc tu mà rơi, trường kiếm cũng từ xúc tu một đường đâm đến phần đáy, xúc tu lập tức đau đến điên cuồng phun ra chất lỏng, mà lúc này con nhộng đã rơi xuống đất trước mặt Hàn Tam Thiên, thừa dịp thời khắc xúc tu đang cảm thấy đau, giết nó trở tay không kịp, một kiếm đâm tới ấn ký màu trắng.
Như Ma Long nói, đây hình như là điểm trí mạng
của nó, phát giác Hàn Tam Thiên trực tiếp đánh về đây, nó vội vàng dùng vô số xúc tu theo bản năng liền trở về ấn ký phòng ngự.
Nhưng gần như vào lúc này, kiếm trong tay Hàn Tam Thiên lại đột nhiên nửa đường thay đổi phương hướng, trực tiếp đâm về phía trên ấn ký, theo kiếm tiến đến, Hàn Tam Thiên mượn vị trí của thanh kiếm, xoay người một cái giẫm trên thân kiếm, sau đó dùng sức nhảy lên, đi thẳng tới sau lưng của nó.
Vừa rơi xuống đất, Hàn Tam Thiên nhìn qua sau lưng nó, nhẹ nhàng lộ ra dáng vẻ tươi cười...
Tại phần lưng của nó, quả nhiên như Ma Long sở liệu, có hai con xúc tu trông như là ốc sên, mà lại giống như hai con rắn lớn, có chút lay động.
"Tiểu tử giỏi, thân thủ tốt, đầu óc cũng xài được, không tệ." Trong đầu, Ma Long có chút khích lệ nói.