Nhìn thấy thế tấn công kỳ quái của đại mỹ nữ, đã
động tác chậm lại vô cùng đơn giản, người áo trắng nhướng mày, lại nghe người áo đen hét lớn một tiếng: "Đại ca, ngươi sợ nàng làm gì?"
Advertisement
Lập tức, người áo trắng cũng chỉ có thể kiên trì đối đầu, nhưng chỉ là vừa tiếp chiêu, trong lòng người áo trắng liền mắng chửi người áo đen con mẹ nó.
Cái này chính là một cái hố to.
Chiêu thức trên tay đại mỹ nữ nhìn như chậm vô cùng, nhưng đặc biệt luôn luôn thần kỳ có thể tiếp
chiêu của hắn, đồng thời điên cuồng áp chế hắn, nếu như nói lúc trước là một quyền đánh vào trên hoa, như vậy hiện tại chính là một quyền đánh vào hoa có sắt thép bao bọc.
Mỗi một quyền không chỉ không cách nào tổn thương người khác, còn làm mình khó chịu dị thường, bị động vạn phần.
"Ầm!"
Đột nhiên, ngay khi nội tâm người áo trắng đang mắng to, bên kia, đại mỹ nữ đã dựa theo khí thế của Hàn Tam Thiên, đang lúc trở tay, dựa thế xoay chuyển tay của người áo trắng, rồi mới bỗng nhiên đánh tới một quyền,
Người áo trắng lúc này cảm thấy tay cánh tay đau
đớn, nhưng ngay khi nhận ra tay đau, một quyền kia cũng đã đánh thẳng vào ngực, một tiếng trầm đục vang lên, cả người hắn lùi lại một bước, một
ngụm máu tươi cũng đột nhiên từ trong miệng phun.
ra.
"Đại ca!" Nhìn thấy người áo trắng thụ thương, người áo đen vội vàng hô to, đồng thời liền muốn động thủ.
Người áo trắng lạnh lùng quét qua hắn, sắc mặt ngưng lại, cố nén đau nhức kịch liệt, tăng tốc độ bay đến phía trước người áo đen, hét lớn một tiếng rút, đồng thời trong tay vung xuống mấy viên châu bằng sắt, vội vàng lôi kéo hắn chạy trốn.
Rầm rầm rầm!!
Theo hạt châu sắt rơi xuống đất, trước người đại mỹ nữ lập tức liên hoàn nổ tung, sương mù màu trắng cũng lập tức dâng lên, chờ đại mỹ nữ từ ở trong sương mù miễn cưỡng mở mắt ra thì đã thấy Hắc Bạch Song Sắt trốn đi xa xa.
Nàng đang muốn đuổi theo, nhưng quay mắt nhìn lại đã thấy lúc này Hàn Tam Thiên từ trên tảng đá lớn nhảy xuống, sau đó đập phủi bụi trên người, cười nhẹ liền muốn đi xuống dưới núi.
Đại mỹ nữ lập tức vội vàng, liền trơ mắt nhìn hai khốn khiếp kia bỏ chạy như vậy sao? Bọn hắn vừa rồi đã khi dễ nàng không ít.
Thế nhưng Hàn Tam Thiên muốn đi rồi, nếu như không có anh hỗ trợ, nàng căn bản đánh không lại hai người bọn hắn, cho dù đuổi kịp thì gần như cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Thậm chí chẳng qua chỉ là tìm nhục nhã một lần nữa mà thôi.
Lúc nàng đang do dự, Hàn Tam Thiên bên kia đã càng chạy càng xa, mắt thấy anh đang vội vàng vòng sang đi xuống dốc núi.
Nhưng đúng vào lúc này, một trận hưởng khí từ phía sau Hàn Tam Thiên truyền đến, sau đó liền nghe một giọng nữ la lên: "Nè, ngươi, dừng lại."
Hàn Tam Thiên dừng lại, quay người, đã thấy đại mỹ nữ đang ở ngay phía sau, cách anh chừng mấy mét,
có chút tức giận nhìn anh.
Mượn vị trí địa thế, thân hình của nàng bị Hàn Tam Thiên nhìn không sót cái gì, vóc dáng bản thân cực cao, cặp đùi đẹp thon dài, vòng eo tinh tế, không kể đến khuôn mặt tuyệt sắc, chỉ là vẻn vẹn dáng người vô địch mê hoặc này thôi cũng đã đủ để khiến bất kỳ nam nhân nào phát cuồng rồi.
Xem ra chẳng trách hai tên Hắc Bạch Song Sát kia giữa ban ngày ban mặt thế mà cũng dám hành động lỗ mãng như thế