"Ha ha ha, ngươi cái tên này." Bát Hoang Thiên Thư
cười ha ha.
Advertisement
Mà lúc này, so sánh với tiếng cười vui vẻ ở bên này, Hàn Tam Thiên bên kia hoàn toàn không cười nổi.
Sau khi âm thanh của cây khô nổ tung vang lên, gần như vào lúc nó sắp đứt gãy thì Hàn Tam Thiên bên kia cuối cùng cũng không nhịn được nữa, tất cả những gì trong thể nội cộng thêm ma long chi huyết đã tuôn ra đến cực hạn.
Âm.
Một tiếng vang thật lớn, mọi thứ nổ tung, cả người Hàn Tam Thiên cũng đột nhiên bị cổ thụ trực tiếp
kéo vào bên trong nham thạch nóng chảy.
Nhất thời Hàn Tam Thiên liền cảm giác cả người giống như bị người ta xem là nhiên liệu nhóm lửa, khô nóng, đau đớn, thậm chí là dày vò, anh cảm giác cả người đã sắp nổ tung.
Đó là một thống khổ loại gần như không cách nào hình dung, mỗi một tấc da thịt đều đang thiêu đốt, như là bị vạn con côn trùng cắn xé, máu tươi trong thể nội cũng như nham thạch nóng chảy đang lưu chuyển, gần như mỗi khi động một cái, chính là tê tâm liệt phế.
Cho dù là người mạnh như Hàn Tam Thiên, cho dù
bất diệt huyền khải và băng sương ngọc giáp nở rộ ánh sáng nhạt vội vàng hộ thể, nhưng vào lúc này cũng bởi vì nhiệt độ cao cực độ cho nên căn bản
không có tác dụng quá lớn.
sự trói buộc này quá mạnh mẽ, Hàn Tam Thiên giấy giụa gần như không có kết quả, lại thêm đau khổ kịch liệt, nhiệt độ siêu cao, Hàn Tam Thiên giãy giụa càng giống như đang nghênh đón tử vong hơn, chỉ
trong ngắn ngủi mười mấy giây, Hàn Tam Thiên ngày càng bất lực, nếu không phải Ngũ Hành Thần Thạch là yếu tố hộ chủ mấu chốt, phát ra hào quang nhỏ yếu bao bọc lại, chỉ sợ Hàn Tam Thiên đã sớm bị dùng để nhóm lửa, trực tiếp bị người ta
xem như nhiên liệu.
Nhưng ở bên trong nham thạch nóng chảy nhiều như nước biển, nhiệt độ siêu cao, cho dù có Ngũ Hành Thần Thạch bảo hộ đi nữa thì cũng giống như là một hạt cát trong sa mạc.
Lúc này Hàn Tam Thiên thậm chí đã ẩn ẩn bắt đầu muốn lâm vào trong hôn mê.
Ong!
Tựa hồ cảm ứng được nguy hiểm, lúc này trong thân thể Hàn Tam Thiên có kim quang bắt đầu đại thịnh, mà sau khi kim quang được tăng cường, ma long chi huyết trên người Hàn Tam Thiên bắt đầu nhận áp chế cực lớn, hắc khí trên người cũng bắt đầu dần dần tiêu tán, hai mắt đỏ như máu của Hàn Tam Thiên cũng bắt đầu chậm rãi lui tán.
Mà cho dù trạng thái nhập ma của Hàn Tam Thiên bắt đầu giảm bớt, thần thức cũng bắt đầu khôi phục, nhưng ở phía dưới dày vò như thế, anh gần như không thể làm gì cả.
"Ầm."
Đột nhiên, theo một tiếng vang trầm, Hàn Tam Thiên trông về phía âm thanh, nhất thời chau mày,
nham thạch nóng chảy ở phía ngoài thực tế quá khổng lồ, cho dù Ngũ Hành Thần Thạch đã hộ thuẫn, nhưng cũng khó có thể ngăn cản, những âm thanh kia chính là hộ thuẫn của Ngũ Hành Thần Thạch đang vỡ vụn.
"Hỏng bét rồi." Hàn Tam Thiên nhướng mày, lòng nóng như lửa đốt, nhưng lúc này hai tay anh đã bị trói buộc, mà cây cổ thụ kia căn bản không bị lửa đốt đến, bởi vậy muốn truyền năng lượng vào Ngũ Hành Thần Thạch cũng hoàn toàn không có tác dụng.