Sau khi ánh mắt của Hàn Tam Thiên quét đến, đám quái vật không ai bì nổi, phách lối vạn phần kia vậy mà toàn bộ đều bị hù đến nỗi không khỏi lùi lại một
bước.
Advertisement
Ở bên trong thế giới tôn sùng thực lực và giết chóc, ngươi không có đủ bản lĩnh thì đương nhiên sẽ bị người ta chà đạp vô hạn, thậm chí bị người ta dùng chân đạp vào mặt, nhưng trái lại, nếu như người đủ mạnh thì cũng tương đương với chuyện người tay cầm đại đao đứng trước mặt những người tay không tấc sắt, đương nhiên, bọn hắn sẽ e ngại người, cũng chính là người đứng trên người.
Trong mắt một bang quái vật đều là vẻ e ngại, có kẻ cúi đầu, không ngừng né tránh ánh mắt của Hàn Tam Thiên đang quét tới, sợ tướng mạo kì lạ của
mình hoặc là nguyên nhân gì đó khác mà dẫn đến bị Hàn Tam Thiên để mắt tới.
Chỉ có tên người cóc kia lúc này mặt lộ vẻ dữ tợn, nhìn lướt qua người rùa trên đất còn bàng hoàng chưa thể trấn định, tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của hắn, lúc này ánh mắt người rùa tan rã vô cùng cũng đột nhiên nổi lên kiên định nhè nhẹ.
Người cóc lạnh giọng cười một tiếng, lúc này, hơi tiến lên một bước, đứng đầu nói: "Lão tử chơi đùa với ngươi."
Sau khi người cóc quát lạnh một tiếng, ánh mắt Hàn Tam Thiên khóa chặt ở trên người hắn, toàn thân hắn đều là bắp thịt, cơ bắp tùy thời đều có thể từ trên người hắn nổ ra ngoài, đánh vào thị giác của
người ta cực mạnh, mang đến cảm giác có rất
nhiều sức mạnh.
Cộng thêm cái đầu cóc trơn bóng, vốn đã có cảm giác sức mạnh nổ tung lại có thêm một loại âm trầm tà ác.
"Tên ngốc này xem ra chính là một nhân vật cứng rắn, Tam Thiên, người phải cẩn thận." Tê Tê nhẹ
giọng phân phó một câu.
Thanh Long cũng ở một bên nhìn thấy bộ dáng của người cóc, một bên nhẹ gật đầu: "Mặc dù thoạt nhìn như là người vô cùng có sức mạnh, nhưng bắp chân của tiểu tử này lại dị thường tinh tế, điều này nói rõ lực bộc phát và tốc độ của tên ngốc này cũng cực kỳ khủng bố."
Lúc này Tô Tử Vũ cũng mở miệng: "Ta đã gặp qua người cóc ở bên trong quán rượu này mấy lần, mặc dù hắn cũng không phải thường xuyên đánh nhau ở đây, nhưng mỗi một lần đến, tên ngốc này đều được tất cả mọi người đứng dậy nghênh đón, với kinh nghiệm trà trộn vào thành U Minh của ta, người cóc này tuyệt đối có địa vị phi phàm, mà ở bên trong ma tộc chi địa trong thành U Minh này, địa vị và thực lực phải hoàn toàn tương đương với nhau."
Nghe đến mấy câu này, lo lắng trong lòng Tô Nghênh Hạ không khỏi dấy lên một lần nữa, thậm chí so với vừa rồi chỉ có hơn chứ không kém, tất cả quái vật đều đang lùi lại, nhưng chỉ có tên quái vật này, dù đã nhìn thấy Hàn Tam Thiên đánh vỡ mai rùa mà vẫn dám đứng thẳng, nếu như hắn không có
bản lĩnh thì làm sao lại dám làm thế?
Trái lại, lúc này Hàn Tam Thiên không lo lắng chút nào, vẫn bình tĩnh dị thường, nhìn xem tên người cóc kia, khinh thường mà nói: "Được, người muốn chơi thế nào?"
"Rất đơn giản, hoặc là, người đánh chết ta, hoặc là, ta không đánh chết người, nhưng sẽ chơi đùa cô nương của người cho đến chết." Vừa mới nói xong, người cóc đã cười lạnh một tiếng, ngay sau đó thân. hình lại đột nhiên trực tiếp biến mất.
"Tam Thiên, cẩn thận!" Tô Nghênh Hạ vội vàng hô to.
Mà lúc này, ở phía bên phải Hàn Tam Thiên, thân
ảnh của người cóc đột nhiên hiện ra, nắm đấm to như một cái nồi đất đã xuất hiện cách gò má trái
của Hàn Tam Thiên không đến năm centimet.