"Cũng không biết là ai không may như thế, chọc phải ôn thần."
"Ngươi nói chuyện cẩn thận một chút, đừng mang phiền phức đến trên người mình."
Advertisement
Mấy người nhỏ giọng nghị luận, mặc dù đang công kích cách Lưu công tử làm người, nhưng trên thực tế cũng vô cùng tò mò, đến tột cùng là tên nào xui xẻo chọc phải tên này.
"Được rồi, đã ăn uống no say, bây giờ tìm một chút việc vui thôi." Lưu công tử nhẹ nhàng cười một tiếng, vỗ bàn một cái, lập tức đứng lên.
Mấy người bên cạnh hắn cũng theo đó đứng lên, một đám người trong mắt mang
theo ý cười nồng đậm, hiển nhiên, đã xem Hàn Tam Thiên như một trò tiêu khiển sau bữa ăn.
Tiểu nhị cuống quít vội vàng manh theo con heo con chó đi ở phía trước, bọn người Lưu công tử theo đuôi, tiêu sái tự tại, những người khác trong đại sảnh của tửu lâu mắt thấy tình huống như thế, cũng biết có chuyện náo nhiệt có thể xem, cho nên nhao nhao đi theo phía sau của bọn hắn, quả thật tạo thành như một đại đội.
Mà hiển nhiên lúc này Hàn Tam Thiên và tê tê căn bản không biết, một sóng lớn ác ý đang lặng lẽ đến chỗ bọn họ.
Hoặc là nói, tê tê mang theo oán khí chìm vào giấc ngủ không biết rằng khi đám người vừa bước vào hậu viện thì Hàn Tam Thiên vốn đã hơi ngủ cũng phát giác được có người xa lạ tiến vào.
Thở dài bất đắc dĩ lắc đầu, thật sự là gặp diêm vương thì dễ nhưng tiểu quỷ khó chơi.
"Két!"
Gần như nhưng vào lúc này, từng đợt hương vị hôi thối xông vào mũi từ bên ngoài đánh tới, ngay sau đó, theo âm thanh lười biếng của cửa gỗ cũng có chút vang lên.
"ệt ột."
"Gâu gâu."
Vài tiếng cho tiếng heo trầm thấp vang lên, bắt đầu nhẹ nhàng vang lên ở trong phòng, cỗ mùi thối này càng thêm mãnh liệt.
Hàn Tam Thiên có chút mở to mắt, từng con heo con chó đang chậm rãi đi tới.
Nhưng càng người khó chịu chính là khi heo thổi phù một tiếng thì trực tiếp bài tiết xổ ra, hiển nhiên có người đã cho nó ăn thuốc Xổ.
Nhất thời, toàn bộ trong phòng càng thêm hôi thối.
Mà gần như đồng thời, âm thanh ha ha ha ở ngoài phòng cũng vang lên...
Khi tê tê nghe thấy tiếng cười, nghe được mùi thối, cúi đầu xem xét, lại đảo mắt nhìn con heo con chó ở bên cạnh mình, giật mình rồi sau đó vô cùng giận dữ.
Lúc này Hàn Tam Thiên cũng có chút hơi siết chặt nắm đấm, anh đã nhẫn một lần lại một lần, nhưng đối phương căn bản không có ý định bỏ qua cho bọn hắn.
"Các ngươi con mẹ nó." Tê tê tức giận hô to, quay người trực tiếp phóng ra khỏi cửa gỗ của kho củi, hai mắt mang theo lửa giận phẫn nộ, quét mắt nhìn tất cả mọi người ở đây.
"Ôi ôi, cái đám này không phải heo chính là chó, có con chó điên lao ra cũng chẳng có gì lạ, người xem một chút, hắn nhe răng trợn mắt có phải là muốn cắn người không đó?" Tên khi ốm cười nhạo.
"Chuyện đó cũng không nhất định, ai nói cứ Ở cùng heo chó thì nhất định phải là heo chó, có lẽ còn có loại không bằng heo chó đồ thì sao?" Lại một người khinh thường cười lạnh nói.
"Các người con mẹ nó, khinh người quá đáng." Tê tê nổi giận gầm lên một tiếng, một giây sau trực tiếp vung lên nắm đấm, liền muốn báo thù.
Lưu công từ chỉ lặng lẽ quét qua, nhất thời, người khổng lồ kia đột nhiên ngăn cản ở trước mặt tê tê, bàn tay to lớn vung lên trực tiếp nắm chặt bả vai tê tê, sau đó trong tay khẽ động.
"Ầm." Thân thể cứng rắn của tê tê nhất thời bị quật bay mấy mét, nện vào trên cậy đại thụ trong hậu viện, trong lúc nhất thời cây đại thụ vậy mà trực tiếp bị bẻ gãy.
"Lực lượng thật kinh khủng."