Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2894: “Là Nữ nhi tương à?



Xem ra, rõ ràng là bây giờ giữa mình và họ đang có một hiểu lầm vô cùng lớn.

“Tô tiểu thư"

Advertisement

“Được rồi, đành tùy tiện vậy, nhưng điều mà tại hạ muốn nói là, Lục Châu có thể đã hiểu lầm ý của ta rồi. Người... người họ Tô mà ta thích không phải Tô tiểu thư cô, mà là... mà là một người khác, chỉ cùng họ mà thôi, tình cờ lại là.." Khuôn mặt Hàn Tam Thiên tràn đầy bất đắc dĩ.

Nghe anh nói vậy, vẻ mặt của Tô Nhan lập tức trở nên hơi sửng sốt, hiển nhiên là không thể nào ngờ được mọi chuyện lại đột nhiên biến thành như thế này.

Nhưng giây tiếp theo, nàng đã nhanh chóng thu lại biểu cảm của mình, hơi quay đầu lại nhìn về phía Hàn Tam Thiên đang mồ hôi

nhễ nhại.

“Tại hạ thực sự không có ý mạo phạm, càng không ngờ rằng mọi chuyện sẽ phát triển đến mức này. Về chuyện người đứng đầu gì. đó, ta cũng không có chút hứng thú nào, chỉ là khi đó tình huống như vậy, cô nương cũng..."

“Công tử không cần nói thêm, Tô Nhan hiểu được." Nàng khẽ mỉm cười, tuy rằng trong mắt quả thực có lóe lên một tia mất mát, nhưng càng nhiều vẫn là sự đoan trang tao nhã, tựa như tiên nữ trên trời không vướng chút khói lửa nhân gian.

“Công tử không cần áy náy, tình cảm là thứ không thể nào ép buộc, mà cần phải đến từ sự vui vẻ tình nguyện của cả đôi bên" Tô Nhan tiếp tục mỉm cười: “Xuyên Sơn Giáp công tử trong lòng đã có người thương,

mặc dù Tô Nhan bỏ lỡ, nhưng đây cũng là cái phúc của Tô Nhan.”

“Lúc trước Tô Nhan còn lo lắng về việc giọng khách sát giọng chủ, không biết phải ăn nói với Lục Châu như thế nào. Nhưng nếu chuyện này đã không thành, vậy thì ngược lại cũng không sao cả”.

“Tô Tiểu thư thực sự là thông tình đạt lý, lúc này mà vẫn an ủi tại hạ, tại hạ thực sự vô

cùng áy náy" Hàn Tam Thiên cảm kích nói.

“Công tử khách khí rồi, đều là do người Tô gia còn chưa hỏi rõ mọi chuyện đã hành động lỗ mãng, khiến cho công tử rơi vào tình thế ngại ngùng. Hơn nữa, dù ta có bắt ép như thế nào thì công tử cũng sẽ không giữ lời, chẳng lẽ không phải sao?"

“Xuyên Sơn Giáp? Ha Ha!" Tô Nhan nói xong liền khẽ bật cười, sau đó đặt bản khế ước sinh tử mà Hàn Tam Thiên đã ký lên. bàn đá.

Hàn Tam Thiên lập tức sững sờ, biết là mình đã bị nhìn thấu, chỉ đành mỉm cười bất đắc

dĩ, cũng không tiếp tục phí lời, đưa tay nhận. lấy chén rượu Tô Nhan đưa tới rồi lập tức ngửa đầu uống cạn.

)

“Công tử đây là định uống rượu bồi tội sao?" Tô Nhan khẽ cười, sau đó cũng nâng chén rượu của mình lên, nâng tay áo che mặt rồi cũng một hơi uống cạn.

“Là Nữ nhi tương à?" Hàn Tam Thiên đặt chén rượu xuống, không khỏi cười nói.

“Khi nãy công tử khó khăn lắm mới dẫn đầu, lại vì bị người xem thường mà không thể nếm thử loại rượu này. Đương nhiên Tô Nhan không thể khiến cho công tử tiếc

nuối.” Nàng mỉm cười dịu dàng rồi khẽ đáp.

“Rượu ngon." Hàn Tam Thiên không khỏi cảm thán.

Sau đó anh hơi nhổm người đứng dậy, tay cầm bầu rượu lên, sau khi rót cho Tô Nhan một chén cũng tự rót đầy chén mình.

“Cho dù Tô tiểu thư có thông tình đạt lý đến mức nào thì lần này thật sự là ta đã hại Tô tiểu thư, hơn nữa lại còn phá hỏng đại hội kén rể của Lục Châu tiểu thư, tội đáng chết vạn lần.” Nói xong, Hàn Tam Thiên lập tức nâng chén uống cạn.

Thấy Hàn Tam Thiên đã uống cạn, Tô Nhan cũng che mặt uống tiếp, sau đó đặt chén rượu xuống, thở dài nói: “Mặc dù công tử quả thật đã phá hỏng đại hội uống rượu ngâm thơ nhưng cũng khiến cho một vài tên tiểu nhân lộ rõ nguyên hình, cũng coi như là giúp Lục Châu phân biệt được một đám giả nhân giả nghĩa. Hơn nữa, đại hội uống rượu ngâm thơ trên hành trình thuyền hoa lần này của chúng ta chẳng qua cũng chỉ là một tiết mục trợ hứng thôi, thực ra,

mục đích chính của chuyến đi này chủ yếu là đến Thành sa mạc để tham dự hôn lễ."

“Thành sa mạc ư?"




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv