Màu máu và đỏ lam giao thoa lẫn nhau, cũng hình thành một vầng sáng to lớn vô cùng kì lạ, vầng sáng lấy điểm và chạm làm tâm điểm, không ngừng điên cuồng lan tràn về bốn phía.
Từ không trung nổ tung đến tận mặt đất, từ
mặt đất lại không ngừng lan ra khắp xung quanh, những nơi đi qua, cây cối hủy hết,
núi đá vỡ vụn, ngay cả kết giới khổng lồ của tộc Kỳ Lân cũng bắt đầu có chút Vỡ tan.
Thiên hỏa nguyệt luân và huyết nguyệt. hoàn toàn giằng co khó phân thắng bại, đối đầu lẫn nhau, người này cũng không thể làm gì được người kia, chỉ còn lại vầng sáng Ở nơi hai người tranh đấu đang lan tràn bốn phía, khiến hư không lay động, thiên địa vì đó biến sắc.
Một đám người cảm thấy hoa mắt choáng váng, quả thực chưa từng nhìn thấy hay nghe thấy qua quy mô chiến đấu như thế. Giữa hai bên chiến đấu, phác hoạ ra hình ảnh hoả tinh đụng địa cầu vô cùng chấn
động.
"Tiểu tử, ngươi còn thật sự cho rằng người là thượng cổ đại thần gì đó sao? cũng học theo người khác muốn bắn mặt trời? Ta khinh, hôm nay, ta sẽ để người nhìn một chút, cái gì gọi là muốn làm chuyện lớn nhưng bất thành. Phá cho ta."
Tức giận quát một tiếng, tên ngốc này đột nhiên lại gia trì vô số năng lượng cho huyết nguyệt.
Nhất thời, màu máu trên ánh trăng càng tăng lên.
Sắc mặt Hàn Tam Thiên ngưng lại, trong lúc đó áp lực đánh tới, cả người Hàn Tam Thiên không khỏi lui một bước trên không trung.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên như thế, Bùi Hổ lạnh lùng cười một tiếng, trong tươi cười đây đắc ý và tự tin.
Nhưng rất hiển nhiên là hắn cười có chút sớm.
Hàn Tam Thiên cố nén áp lực cực lớn, chau mày, một đạo hỗn độn chi lực đánh tới, đánh về phía ánh trăng máu của Bùi Hổ đến độ người chết ta sống.
"Còn làm trò giãy giụa vô ích? Có đôi khi,
muốn bắt chước người khác thì phải xem trước một chút mình bao nhiêu cân lượng, muốn bắn mặt trời thì ta sẽ phá tiễn của ngươi."
Vừa mới nói xong, hắn bỗng nhiên lại tăng lớn lực lượng nâng đỡ một lần nữa.
Huyết nguyệt càng tăng lên, thiên địa hoàn toàn một mảnh huyết hồng.
Lần này, cho dù là Hàn Tam Thiên cũng ứa mồ hôi lạnh trên trán.
Anh có chút hối hận khi lấy thiên hỏa,
nguyệt luân tiến hành đối kháng, không phải bọn chúng không đủ mạnh, mà là mức độ tu hành khống chế bọn chúng của anh vẫn chưa tới cấp độ.