“Là vị cô nương xinh đẹp được người chữa trị hôm qua đó"
Đao Thập Nhị thở không ra hơi, không nói nên lời đành chỉ có thể gật đầu.
“Để ta đi đến đó xem sao" Hàn Tam Thiên trầm giọng đáp, sau đó đưa Hàn Niên cho Đao Thập Nhị bế, rồi vận khí, cơ thể lập tức bay lên trời mà đuổi theo.
Pằng, pằng, pằng.
Những vùng đất xung quanh đảo đột nhiên xuất hiện những trận nổ.
Hàn Tam Thiên vốn dĩ định ra tay cứu người, nhưng nhìn vào mặt biển và giang bắc ngữ quái lúc này cũng vừa chạy đến, nên Hàn Tam Thiên lập tức dừng lại, đi đến đứng bên cạnh cây đào.
“Tử Tình” Liễu Sa chạy đến đầu tiên, vội vàng chạy xuống biển.
Ngay lúc Liễu Sa vừa chạm chân đến mặt nước, một tiếng nổ lại vang lên, sau đó Tử Tình bay vụt lên.
Trên cây đào là Hàn Tam Thiên đang mỉm cười.
“Một chiếc lá cũng không dính vào cơ thể, xuống nước nhưng lại không bị ướt, cơ thể cấp thành quả thật bất phàm"
Lúc Tử Tình bay lại vào bờ, giang bắc thất quái vô cùng căng thẳng nhìn Tử Tình, sau khi chắc chắn rằng cô ấy không xảy ra. chuyện gì, thậm chí quần áo còn không bị ướt, cả nhóm bọn họ không khỏi yên lòng, vui mừng khôn xiết.
“Ôi trời, thất muội trước nay không biết luyện võ công là gì, đột nhiên sao lại có thể trở nên lợi hại như vậy?"
“Chết tiệt, cho dù là Đại Bình Thiên ta, cả
người nếu như rơi xuống nước, không thể ngay cả một mảnh áo cũng không ướt như vậy được, thất muội quả thật lợi hại."
“Khi nãy bọn ta đuổi theo muội nhưng không thể nào đuổi theo kịp, muội có biết không. Ha ha.”
Giang bắc thất quái vừa kinh ngạc vừa vui sướng tột cùng, trong lòng còn cảm thấy vui vẻ hơn như kiểu đây là sự lợi hại của chính mình vậy.
Dù sao đối với họ mà nói, từ nhỏ đến lớn Tử Tình luôn gầy gò yếu ớt, không ai trong bọn. họ có thể tưởng tượng được cô ấy có thể có được sự lợi hại như ngày hôm nay.
Ngay chính bản thân của Tử Tình cũng vô cùng kích động và vui mừng, đừng nói là ngủ quái, cho dù là cô cũng không dám nghĩ có ngày mình lại có thể bay cao được như vậy.
Nhưng cô biết rõ, tất cả những điều cô có được như ngày hôm nay chính là nhờ công lao của Hàn Tam Thiên.