Tử Tình dường như cũng cảm nhận được điều đó, nên sắc mặt cô lập tức đỏ ửng lên, vội vàng kéo vạt áo, cố gắng che đậy thân thể của mình.
Nhưng có lẽ cô đã hiểu lầm, sự sững sờ của Hàn Tam Thiên lúc này không phải bởi vì nhìn thấy cơ thể cô, mà thực tế chính là...
Thiên nhãn được mở ra.
Trước thiên nhẫn, Tử Tình có cố gắng che chắn hay không thì cũng không hề có sự khác biệt nào, ngược lại còn có cảm giác giấu đầu lòi đuôi.
“Bây giờ ngươi hãy vận công" Hàn Tam Thiên ngượng ngùng ho một tiếng, hóa giải tình huống khó xử trước mắt, vội vàng che thiên nhãn lại, đồng thời cởi áo khoác ngoài đưa cho Tử Tình.
Tử Tình cảm kích ngước nhìn Hàn Tam Thiên, sau đó nhắm chặt mắt lại, bắt đầu vận khí.
Đột nhiên, một nguồn nội lực dâng trào bên trong cơ thể cô, cho dù có chút yếu ớt, nhưng cũng đủ khiến cho Tử Tình vô cùng vui vẻ.
Bởi vì, ít nhất lúc này cô cũng đã có tu vi.
“Tu luyện ba mươi sáu ngày" Hàn Tam Thiên đáp.
Tử Tình gật đầu, dựa vào cách chỉ dẫn của Hàn Tam Thiên, bắt đầu nhận định luyện công.
Mấy canh giờ sau, sau khi Tử Tình nhập định xong, cô từ từ mở mắt ra.
Lúc này, sắc mặt tái nhợt của cô đã trở nên hồng hào hơn, hơi thở cũng không còn yếu. ớt như trước nữa, có được nội lực bên trong cơ thể, làn da trắng như ngọc của cô lúc này càng thêm trắng trẻo, mịn màng. Đôi mắt đẹp càng thêm sáng long lanh, xung quanh người cô dường như có một luồng ánh sáng nhàn nhạt bảo vệ cơ thể.
“Đi được chưa?" Tử Tình đưa mắt nhìn xung quanh, lại không nhìn thấy hình bóng của Hàn Tam Thiên, đột nhiên ánh mắt hiện lên một chút man mác buồn, một cảm giác mất mát xuất hiện trong trái tim cô.
Đối với cô mà nói, có thể hóa giải được nguyên nhân khiến lâu nay cô không thể tu luyện võ công được chính là một chuyện. tốt.
Nhưng có thể ở riêng với Hàn Tam Thiên trong một lúc, đó mới chính là thời khắc đẹp đẽ nhất trong cuộc đời của cô.
Bầu trời đen kịt, trên đó là những ngôi sao ẩn hiện.
Trong phòng luyện đan, ánh đèn vẫn sáng
Bên cạnh ngọn lửa có vài kẹp thịt đang nghiêng sang nột bên, bởi vì bị đốt cháy nên có dầu chảy xuống.
Bên cạnh long đỉnh có một thân người đang ngồi trên ghế, thân người hướng về phía trước.