Nhưng điều khiến cô ta không ngờ đến rằng, ngoại trừ quyền lực thay đổi, thì Diệp Thế Quân lại không hề nhắc đến bất cứ chuyện gì, kể cả chuyện muốn xử lí cô ta.
Phù Thiên không nhắc đến chuyện này là điều bình thường, nhưng Diệp Thế Quân không nhắc đến mới kì lạ.
Nhìn thấy Diệp Thế Quân, trong ánh mắt
của Phù Mỵ khẽ thoáng qua tia sợ hãi, đặc biệt là Diệp Thế Quân của hiện tại, làn da trắng như tờ giấy, hai mắt đỏ ngầu lên, giống hệt như ma quỷ, bộ dạng khiến người khác không khỏi khiếp sợ, cô ta nắm chặt chăn và lùi sâu vào góc giường.
Diệp Thế Quân chỉ là điềm nhiên đưa mắt nhìn cô ta, sau đó ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường, rót một chén trà rồi từ từ nhấm nháp.
Nhìn thấy Diệp Thế Quân không hề có hành. động ngược đãi cô, Phù Mỹ mới từ từ thở phào một hơi, sau đó ngồi lại.
Diệp Thế Quân chỉ dừng động tác lại nhưng không hề nói lên câu nào.
“Sau này...sau này ta sẽ là vợ của ngươi, người chính là chồng của ta, ngươi...ngươi muốn như thế nào sẽ là như thế đó, được không?" Phù My thấp giọng nói.
“Sao vậy, người bị ta làm cho thông suốt rồi. sao?" Diệp Thế Quân lạnh giọng đáp.
“Không nên nói khó nghe như vậy, ta với người vốn dĩ là vợ chồng.." Diệp Thế Quân đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy, khiến cô ta không thể làm gì khác, cô ta đã từng lấn áp trong lúc tranh cãi với Diệp Thế
Quân, nhưng khi nhận lại sự trả thù kịch liệt như vậy, không chỉ khiến cô ta khiếp sợ, mà còn khiến cô ta nhận ra được thực tế.
Lúc Diệp Thế Quân xem cô ta như là châu báu thì cô ta có thể hô mưa gọi gió, làm tất cả mọi chuyện đều được, nhưng bây giờ chẳng khác gì một ngọn cỏ, vô cùng nhỏ bé.
Thậm chí có thể bị hắn sỉ nhục trước mặt nhiều người.
Cô ta còn có thể làm gì khác?
“Ta..." Đối mặt với sự khinh thường lạnh. nhạt của Diệp Thế Quân, cô ta không biết nói gì.
“Ta cưới người chính là vì ta thích người, dù gì ngươi cũng rất xinh đẹp, khí chất bất phàm.