Nhưng vào lúc Hàn Tam Thiên vô cùng bàng hoàng thì lúc này có tiếng đánh nhau chợt truyền vào trong tai.
Từ âm thanh phán đoán thì cách trận doanh rất gần, Hàn Tam Thiên không khỏi nhướng
mày, một giây sau, liếc mắt nhìn Tần sương đang hôn mê, sau đó anh biến mất ngay tại chỗ.
Gió đêm thê lương, trắng sáng trên cao.
Bên trong dãy núi rừng rậm tịch mịch, mấy thân ảnh chật vật xuất hiện và nhanh chóng hốt hoảng đánh vỡ màn đêm yên tĩnh.
Dưới ánh trăng yếu ớt, lờ mờ có thể nhìn thấy dẫn đầu là một bóng dáng mỹ lệ, thân mặc y phục lụa trắng, dáng người cao gầy, còn có thêm một khuôn mặt tuyệt sắc.
Điều không được hoàn mỹ chính là cho dù nàng đẹp khuynh quốc khuynh thành, nhưng lúc này trạng thái lại không tốt, chật vật vô cùng, một bộ y phục lụa trắng có pha tạp vết máu, vai và trên tay có mấy vết thương, nàng không ngừng chạy về phía trước, máu tươi thuận theo đó không ngừng nhỏ xuống.
Nàng khẽ cắn răng, nhìn phía sau lưng mình một cái, trừ mấy người đi theo nàng thì có
mấy chục thân ảnh lúc này cũng rất nhanh. đã rơi xuống, đuổi theo bằng tốc độ cực nhanh.
"Hừ, ngoan ngoãn giao đồ vật ra đây, nể tình người xinh đẹp như thế, buổi tối hôm nay tối thiểu có thể để người hưởng thụ quá trình làm một mỹ nhân. Bằng không thì hôm nay sẽ là ác mộng người vĩnh viễn không thể quên."
Mấy chục thân ảnh rơi xuống, người dẫn đầu lạnh giọng cười nói.
Cho dù trên người đang mặc y phục màu trắng, nhưng quanh thân lại tản ra màu máu
đen cực kỳ quỷ dị, trên mặt có miếng vải đen che lại, nên khiến người ta nhìn không rõ lắm dung mạo của hắn, chỉ có thể nhìn thấy cặp mắt hắn sắc bén đỏ rực, mang theo vẻ dữ tợn và khủng bố.
Phía sau hắn đều là người thân mặc trường bào màu đen, ai cũng có chút quỷ dị.
"Các ngươi đến cùng là người phương nào?" Nữ tử lụa trắng đột nhiên ngừng lại, nắm chặt trường kiếm trong tay, hiển nhiên đã không còn đường lui.
"Chuyện này người không có tư cách biết đến, ta hỏi người lần cuối, ngươi có giao đồ vật ra hay không?" Người dẫn đầu lạnh giọng mà nói.
"Ta nói rồi, đồ vật không ở chỗ ta." Nàng lạnh giọng quát.
"Không có?" Người dẫn đầu lạnh giọng cười một tiếng: "Vậy thì để ta lột sạch ngươi, xem kỹ một chút."