Quy Nguyên Tử từng nói, nguồn năng lượng này, tuyệt đối không được tự ý sử dụng, bởi vì nó và huyết long là hai hợp chất diễn sinh cự đoạn lớn lên cùng nhau.
Hai bên đã đánh nhau mười mấy vạn năm, như thiên lôi và địa hỏa, không thể dùng hợp lại với nhau. Vì vậy để tránh sai sót, trong lúc truyền võ công, quy Nguyên Tử đã cố ý đem nguồn năng lượng này đặt ở đan điền, để phòng hờ lúc vận khí sử dụng đến nó, gây nên những rắc rối không đáng có. Hàn Tam Thiên cũng khắc cốt ghi tâm, không bao giờ sử dụng nguồn năng lượng đó.
Nhưng người tính không bằng trời tính, Quy Nguyên Tử nào có biết rằng, Hàn Tam Thiên ngoan ngoãn nghe lời, tuyệt đối không đụng chạm đến nguồn năng lượng đó, nhưng một sự vô tình nào đó, cuối cùng lại dẫn đến kết cục như bây giờ.
Lúc nguồn năng lượng màu trắng này tiêu tán, huyết ma trong cơ thể Hàn Tam THiên, cũng bắt đầu có sự nóng nảy, hấp tấp chưa từng thấy.
Giống như nham thạch trong núi, muốn cuộn trào ra bên ngoài.
Trên cơ thể của Hàn Tam Thiên cũng bắt đầu bốc khói trắng, khắp nơi trên cơ thể xuất hiện mạch máu đỏ loang lổ khắp nơi.
Nhưng nếu như chỉ có vậy thì không đến mức khiến Quy Nguyên Tử phải lo lắng đến vậy.
Sau khi nguồn năng lượng màu trắng và huyết long chạm nhau gây nên trận nổ, trận nổ lớn nhất vẫn còn ở đằng sau.
Chúng giống như là thiên địch của nhau, vừa gặp liền không phải người chết thì là ta chết.
Đột nhiên cơ thể của Hàn Tam Thiên phát ra tiếng nổ.
Quỷ đồng vừa mới bước tới chưa biết chuyện gì đang xảy ra, khi tiếng nổ vang lên, bị máu thịt của Hàn tam Thiên văng lên khắp mặt.
Cơ thể của Hàn Tam Thiên giống hệt như trái hồng thối, bị người ta dẫm nát, cơ thể và nội tạng lập tức nổ tung ra.
“Chết tiệt! Nó kinh tởm lau vết máu thịt trên mặt, gương mặt của Ma đồng bị hắc khí che phủ nên không thể nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt hắn, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự tức giận.
IT
“Hàn Tam Thiên..bị nổ tung rồi sao?"
“Chết tiệt, rốt cuộc là như thế nào?"
Từ trên đỉnh vách núi cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng này, nhìn thấy Hàn Tam Thiên bị nổ ra, ngay cả miếng thịt cũng không còn lành lặn, tất cả bất giác kinh hãi.
Cúi đầu nhìn xuống, nó bất giác chau mày lại, không biết luồng hắc khí ở đâu ra, giống như bàn tay nắm chặt cổ chân của nó.
Nó vốn nghĩ muốn đạp ra, nhưng bất luận làm như thế nào thì hắc khí đó vẫn sống chết mà bám chặt vào chân hắn. Nhưng điều khiến hắn khó chịu chính là mặt đất lúc này đã xuất hiện sự thay đổi.
Không chỉ bám chặt vào cổ chân hắn, mà còn khóa chặt tay hắn, ngay cả cổ họng cũng bị nó quấn chặt.