Vừa mới nói xong, một cỗ khí đen nháy mắt đã bao phủ Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn, đồng thời cơ bắp toàn thân bắt đầu mất khống chế rút lại thành một cục.
Khí đen kia giống như một cái túi bao trùm lấy anh...
"Cái này.."
"Tam Thiên!"
"Minh chủ!"
Mắt thấy Hàn Tam Thiên trực tiếp bị đánh bại, vây khốn một cách nhanh chóng, một đám người cho dù có bình tĩnh đi chăng nữa thì lúc này cũng hoàn toàn sợ hãi.
Những bức tường trước mắt lại như là một tòa như núi lớn, nằm ngang ở trước mặt mọi người, mặc cho bọn họ xông phá bức bình phong này như thế nào thì cũng không có chút ý nghĩa gì.
"Xong, xong rồi, ngay cả Hàn Tam Thiên cũng hết cách, chúng ta... Chúng ta là chết chắc."
"Đúng vậy, tên này quả thực quá biến thái, Hàn Tam Thiên lợi hại như vậy mà nháy mắt đã bị giết, ngay cả đường sống cũng không có, đây không phải là vấn đề tạo nên kỳ tích hay không, căn bản... Căn bản cũng không phải cùng là một cấp."
"Đúng vậy, tất cả chúng ta đều xong đời rồi."
Rất nhiều người dứt khoát từ bỏ, có thậm chí có người trực tiếp ngồi dưới đất bật khóc.
Hàn Tam Thiên đến mang tới cho bọn họ
biết bao nhiêu hi vọng thì bây giờ có bấy nhiêu thất vọng.
Cho dù người bên cạnh Hàn Tam Thiên không khóc, nhưng lúc này cũng đều âm thầm thở dài, bởi vì ai cũng hiểu, điều này có ý nghĩa gì.
Chỉ là khác với người khác là bọn họ không hề từ bỏ.
Cho dù biết đánh không lại tên Dạ Ma này nhưng bọn họ cũng muốn cứu Hàn Tam Thiên.
Mà lúc này trong khí đen, Hàn Tam Thiên cũng cảm giác thân thể của mình bắt đầu mất khống chế, hô hấp cũng trở nên cực kỳ khó khăn, ý thức bắt đầu càng ngày càng mơ hồ...
Năng lượng dường như đang xói mòn, không khí dường như cũng không có, hết thảy hết thảy giống như đều là tử cục...
"Rống!"
Đột nhiên, gần như là vào lúc này, một tiếng thú rống đột nhiên xuất hiện.
Đồng thời, cỗ khí đen nồng đậm đột nhiên bị toạt ra một cái lỗ lớn.
"Rống!"
Trước mặt khí đen bao phủ lấy Hàn Tam Thiên, một con hung thú to tương đương một con trâu đột nhiên xuất hiện ở bên trong.
"Ác Chi Thao Thiết!"
Mọi người ở đây nhất thời có người lập tức nhận ra con hung thủ thượng cổ này.
Trước khi Hàn Tam Thiên sắp ngất đã phóng hết búa Bàn Cổ và tam đại kỳ thú ra, lại chỉ có quên mất đi Ác Chi Thao Thiết luôn đi theo mình.
Đồng thời, cũng bởi vì con vật này không phải linh thú Hàn Tam Thiên sủng ái nhất cho nên cũng không có cách nào làm như
vậy.
Cho nên, con vật này chỉ có thể bị Hàn Tam Thiên đặt ở trong nhẫn không gian nghỉ ngơi.
Lúc vội vã cứu người, Hàn Tam Thiên cũng đã xem nhẹ sự tồn tại của con vật này, bây giờ, ngược lại trời xui đất khiến đã lật đổ ván cờ giúp anh.
ít nhất vào thời khắc mấu chốt này, con vật này lại đột nhiên xuất hiện cứu mình.
"Ác Chi Thao Thiết?"
Không có khí đen cản trở, lúc này Hàn Tam Thiên rốt cục cũng tỉnh táo lại, nhìn thấy Thao Thiết đột nhiên xuất hiện, cũng vừa mừng vừa sợ.
"Cái con vật này, làm sao lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ thấy ta gặp nguy hiểm, cũng tranh thủ nhập mộng đến đây cứu ta chăng?" Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ cười nói.
"Đáng tiếc, người lại không biết nói chuyện."
Ác Chi Thao Thiết đột nhiên gầm lên giận dữ, dường như đáp lại Hàn Tam Thiên, lại giống như muốn trả thù giúp Hàn Tam Thiên, thân thể nhảy lên, trực tiếp phóng tới Da Ma.
Theo xung kích của con vật này, thân thể của nó cũng không ngừng biến lớn, càng ngày càng lớn.
"Rống!"
Lúc sắp đến trước mặt Dạ Ma, Ác Chi Thao Thiết đã hóa thân trở thành một con vật khổng lồ, trong bụng ngoác ra một cái miệng rộng, Dạ Ma và Hàn Tam Thiên của trước đó gần như giống nhau, ngay cả một hành động cũng không làm được đã bị Thao Thiết nuốt vào trong bụng.
"Tuyệt với!" Hàn Tam Thiên thấy như thế, không khỏi vung tay hoan hô.
"Trâu bò!"
Cùng lúc đó, nhóm người vừa nãy khóc lóc ôi cũng vô cùng hưng phấn.
"Ác thú thượng cổ quả nhiên là ác thú thượng cổ, nhân vật khó đối phó như vậy nó cũng trực tiếp nuốt vào trong bụng."
"Ha ha, có câu nói, không cần biết người tỏ vẻ thế nào, ông đây một ngụm nuốt sạch ngươi."
"Nói không sai."
"Lần này, chúng ta có thể cứu rồi."
Một đám người vui vẻ vô cùng, thậm chí người mới tuyệt vọng khóc lớn lúc nãy, bây giờ trên mặt cũng mang theo nụ cười.
Nhưng nụ cười này, đã định sẵn sẽ kéo dài không bao lâu.
Theo một tiếng vang lớn, trên lưng Ác Chi Thao Thiết đột nhiên nổ ra một cái miệng máu, ngay sau đó một thân hình trực tiếp xuyên thủng miệng máu, từ bên trong bay ra.
"Cái gì?!" Sắc mặt Hàn Tam Thiên ngưng lại, là người duy nhất từ trong miệng Thao Thiết vào bụng nó còn có thể sống được trở về, anh đương nhiên rõ ràng hơn bất kỳ ai, trong bụng Thao Thiết có bao nhiêu đáng Sợ.
Nếu không phải thể chế đặc thù cùng cái
miệng hút lớn như Long Tộc Chi Tâm này thì Hàn Tam Thiên anh đã sớm hóa thành một bãi thịt nát, cho nên mới cảm thấy mừng rỡ vì Thao Thiết đã nuốt Dạ Ma vào trong bụng.
Bởi vì cho dù Hàn Tam Thiên biến thái như vậy nhưng mất ròng rã bảy ngày, không thể đả động gì được Thao Thiết mà chỉ có thể duy trì để bản thân không chết được thôi.
Nhưng lúc này, Dạ Ma lại trực tiếp phá bụng Thao Thiết lao ra trong nháy mắt.
"Gia hỏa này, thật sự vô địch như thế sao?"