Một đám người tức giận ùn ùn kéo đến, rẻ ràng vô cùng tức giận với người đã biến xung quanh trở nên như thế này.
Nhiều người thậm chí còn muốn tìm cách xử lí tên tiểu tử không biết trời cao đất dày này.
Chỉ là khi mọi người vừa chạy đến, chỉ nhìn thấy một nam nhân có hắc khí tỏa ra khắp người, đang quỳ xuống và nện một nấm. đấm xuống mặt đất.
Còn xung quanh hắn là đám người của Bắc Giang Thất Quái cùng với một nam và một nữ lạ mặt đang vô cùng kinh hãi.
“Đừng có làm loạn, đó chính là Hàn Tam Thiên."
Lúc này những người xông ra từ tửu lầu vội vàng hét lên.
Nghe thấy là Hàn Tam Thiên, đám người khí thế tức giận hùng hồn kéo đến khi nảy, đột nhiên khựng lại, sau đó chỉ có thể há hốc mồm nhìn về phía Hàn Tam Thiên.
Lúc này Hàn Tam Thiên đã tức giận vô cùng, nghiến răng nghiến lợi.
Sau khi Tô Nghênh Hạ xảy ra chuyện, hắn liền chạy về Hỏa Nham Thành, đối với những chuyện xảy ra ở Thiên Hồ thành hắn hoàn toàn không biết.
Bây giờ lại nghe thấy hung tin như vậy, đương nhiên hắn sẽ vô cùng tức giận.
Phù Mãng, Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh, Lân Long tất cả đều là huynh đệ tốt của hắn.
Những huynh đệ mới vừa gia nhập vào liên minh thần bí, thậm chí còn chưa từng cùng hắn hưởng được vinh hoa phú quý gì liền. chết oan uổng, sao hắn không tức giận, không tự trách bản thân mình chứ?
“Phù Thiên, ta nhất định khiến cho tất cả gia tộc người phải chôn cùng, thù này không báo, Hàn Tam Thiên ta nhất định không làm người"
Đột nhiên, hai mắt hừng hực tia lửa của Hàn Tam Thiên chiếu thẳng vào người Liễu Sa, ánh nhìn lạnh lẽo này bất giác khiến Liễu Sa không rét mà run.
“Một người của Liên Minh thần bí cũng không còn sao?"
Đối diện với thắc mắc của Hàn Tam Thiên, Liễu Sa dường như vẫn còn chìm trong trạng thái hoảng sợ đến nỗi quên cách trả lời như thế nào.
“Nghe người ta nói rằng chính là như vậy."
“Không đâu, có lẽ vẫn còn." Đại Bình Thiên liên tiếp lời.
Mặc dù hai nhà Phù Diệp đồn thổi ra bên ngoài là đã tiêu diệt hoàn toàn, không còn lưu lại bất cứ ai, nhưng thực tế, hai nhà Phù
Diệp, hay là Dược Thần Các của Hỏa Nham thành đã phái một đội quân đi truy tìm tung tích của liên minh thần bí ở khắp nơi.
[+]
Điều này chứng minh rằng hoàn toàn vẫn chưa bị tiêu diệt hết bạn họ mà vẫn còn một vài người, thậm chí có thể vẫn còn những nhân vật quan trọng của Liên minh thần bí, nếu không sao phải tốn công phải người đi tìm kiếm như vậy chứ?
Nghe thấy những suy đoán của Đại Binh Thiên, cơn phẫn nộ của Hàn Tam Thiên như được xoa dịu đi một chút.
Không chừng giang hồ Bạch Hiểu Sinh vẫn còn sống.
Đây không phải là cách làm giấu đầu lòi đuôi của Dược Thần Các và hai nhà Phù Diệp, mà quan trọng hơn chính là Hàn Tam Thiên tin tưởng Long Lân.
Nếu như nó ở đây, chắc chắn rằng Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh và Phù Mãng không xảy ra chuyện lớn gì.
Mặc dù Long Lân đã trọng thương trước khi hắn rời đi khỏi.
“Có một tin đồn là có người từng nhìn thấy bọn họ, đi về hướng Khốn Tiên Cốc, nhưng tin này không biết có chính xác hay không."
“Bọn ta đã đi qua Khốn Tiên Cốc, thật sự không hề thấy tung tích của bọn họ, vì vậy tin đồn này có lẽ.." Đại Bình Thiên không nói gì thêm, sợ rằng sẽ lại chọc giận Hàn Tam Thiên.
12
Nhưng ý nghĩa đã lộ ra từ trong câu chữ hắn vừa mới nói.
“Khốn Tiên Cốc" bọn họ đi đến đó để làm
Dường như không hề có chút logic nào.
Chẳng lẽ bọn họ biết Hàn Tam Thiên ở đó nên đến đó để tìm sao?
Nếu như...?
Nhưng ý nghĩa của câu nói phía sau của Đại Bình Thiên lại giống như một gáo nước lạnh tạc thẳng vào người Hàn Tam Thiên, đúng vậy, đại chiến ở Khốn Tiên Cốc, Hàn Tam Thiên đã đứng trên không trung quan sát nhưng không hề nhìn thấy bất cứ người nào trong số họ.
Chẳng lẽ chỉ là lời đồn thôi sao.
“Nhưng mà người cũng không cần quá đau buồn"Lúc này, Bắc Giang Thất quái đứng bên cạnh nhìn thấy Hàn Tam Thiên suy sụp như vậy, không nhịn được liền nói: " Trong giang hồ mặc dù những tin đồn rất nhiều, nhưng có lúc những tin đồn đó lại là sự thật."
“Nếu như bọn họ từng đi qua Khốn Tiên Cốc, vậy chi bằng ở đây đợi thêm vài ngày. Môi trường ở Khốn Tiên Cốc vô cùng phức tạp và hiểm trở, trong vòng một trăm dặm, chỉ có thành này là nơi để nghỉ ngơi, nếu họ đi qua, nhất định sẽ đi qua nơi này." Tam quái liền vội vàng nói.
“Tam Thiên, bọn họ nói cũng đúng, chi bằng ở đây đợi thêm vài ngày nữa" Mặc Dương lên tiếng.
“Hàn đại hiệp, bảy huynh muội ta có thể giúp người dò xét thông tin những người qua đây, hay là người ở lại đây thêm vài ngày nữa?" Lão đại Đại Bình Thiên nói.
Đây vừa để giúp Hàn Tam Thiên, vừa là cơ hội để tiếp xúc với hắn, lại vô cùng hoàn hảo.
Lúc này, ở nơi xa ngoài thành, đám người của Phù Mãng cũng vô cùng cảnh giác, từ từ tiến về thành nhỏ nơi biên cương này.
Nhiều ngày vừa đi vừa trốn liên tiếp như vậy khiến bọn họ đã thấm mệt, trong phút chốc đã đến được thành ngoài nhưng lúc này lại gặp phải rắc rối.