"Chỗ hay lắm?"
Giang Thành tò mò hỏi.
"Tới đó cậu sẽ biết!"
Hỏa Linh Lung ôm cánh tay Giang Thành, đi ra ngoài.
Cũng may Giang Thành có thể lấy Phương Đình Đình ra làm bia đỡ đạn, sau khi rời khỏi bệnh viện anh bảo mình tới nhà họ Phương, nhờ vậy Thẩm Băng mới không hỏi han quá nhiều.
Hỏa Linh Lung lái chiếc Audi TT, đây là một mẫu xe Couple rất cá tính, Giang Thành ngồi trên xe chừng nửa tiếng đồng hồ thì chiếc xe mới tới nơi.
Nơi này là một ngõ nhỏ mang đậm phong cách vùng Giang Nam, con đường nhỏ được làm bằng những tấm đá xanh, mái ngói nhà được lợp gạch xanh, vừa tới nơi đã cảm nhận được sự khác biệt.
"Chính là chỗ này." Hỏa Linh Lung ôm tay Giang Thành, nói.
Giang Thành ngẩng đầu lên, nhìn căn nhà hai tầng ở trước mặt mình, bên trên vách tường bò đầy những dây thường xuân xanh biếc, khiến cả căn nhà tỏa ra hơi thở xa xưa.
"Chị Linh Lung, không phải là chị định bán tôi vào trong lầu xanh đó chứ?" Giang Thành bình tĩnh cười hỏi.
"Tôi nỡ lòng nào bán cậu vào trong lầu xanh cơ chứ, chỗ này là một phòng tạo mẫu do bạn của tôi mở." Hỏa Linh Lung vừa nói vừa dẫn Giang Thành đi vào bên trong.
"Căn nhà này đã rất lâu năm rồi phải không, dùng nơi này để làm phòng tạo mẫu? Có phần xa xỉ quá đó!" Giang Thành cảm thán một câu.
"Nói chung cũng ổn." Hỏa Linh Lung bình thản đáp: "Chị đây cần cậu giữ thể diện trong buổi tiệc diễn ra vào tối nay, vậy nên ít nhất cậu không thể ăn mặc kém người khác được."
Giang Thành cúi đầu nhìn xuống, quả thực trên người anh mặc toàn quần áo vỉa hè giá rẻ, không thích hợp để xuất hiện trong các buổi tiệc trang trọng.
"Linh Lung, chị tới sớm vậy!"
Giang Thành vừa mới đi vào đã thấy một cô gái mặc áo sơ mi trắng từ trên tầng đi xuống dưới, bởi vì chiếc áo sơ mi khá rộng cho nên cô ta buộc vạt áo vào với nhau, do vậy nên phần eo nhỏ nhắn, trắng nõn của cô ta lộ ra trước mắt mọi người.
Hơi nữa hai chiếc cúc trên cùng của chiếc áo sơ mi không được cài vào khiến khe ngực ẩn ẩn hiện hiện, phần sườn núi trắng như tuyết lộ ra ở trước mặt mọi người. Cô ta vén ống tay áo lên trên cao, để lộ cánh tay trắng muốt.
Nói tóm lại thì đây là một cô gái dậy thì thành công, nhưng khác với phong cách nóng bỏng quyến rũ của Hỏa Linh Lung, cô ta mang phong cách ấm áp như ánh mặt trời.
Cô ta vừa đi tới đã kéo tay Hỏa Linh Lung.
"Đã lâu không gặp em." Hỏa Linh Lung mỉm cười, nói với cô gái ở trước mặt.
"Đúng vậy." Cô gái này nhìn về phía Giang Thành, tò mò hỏi: "Đây là?"
"Cậu ta là Giang Thành, là một người em mới nhận của tôi." Sau đó Hỏa Linh Lung nói với Giang Thành: "Cô ấy là một đàn em cùng trường đại học của tôi, tên là Hạ Nhất Tinh."
"Người đẹp mà tên cũng đẹp." Giang Thành cười, chìa tay về phía Hạ Nhất Tinh.
"Anh biết cách ăn nói đó, anh dựa vào mồm mép để lấy lòng Linh Lung nhà tôi sao?" Hạ Nhất Tinh bắt tay với Giang Thành, vừa cười vừa nói.
Giang Thành cười cười, không đáp lời, Hạ Nhất Tinh vội nói: "Được rồi, lên tầng nào, tôi đã chuẩn bị trang phục xong rồi."
Giang Thành cảm thấy khá ngạc nhiên: "Không cần phải đo kích cỡ trước hay sao?"
"Kích cỡ hả, chị Linh Lung đã đưa cho tôi rồi." Hạ Nhất Tinh cười đáp.
"Đã đưa rồi?"
"Đúng vậy, trong lúc nhảy tôi đã ước lượng tương đối được kích thước cơ thể cậu rồi." Hỏa Linh Lung kéo tay Giang Thành, nói.
Đến giờ Giang Thành mới biết lần trước Hỏa Linh Lung nhảy múa quanh thân thể anh, vừa ôm vừa nhảy không chỉ là vì thể hiện vũ điệu đó mà còn để đo đạc kích cỡ người anh nữa, Hỏa Linh Lung đúng là không hề đơn giản.
Đi lên trên tầng, Giang Thành thấy có rất nhiều bộ quần áo của cả nam lẫn nữ, thiết kế đều rất tinh tế, cũng rất đặc biệt.
"Anh Giang, anh chờ ở bên ngoài một lúc đã nhé, tôi trang điểm cho Linh Lung trước đã, sau đó sẽ thu xếp cho anh." Hạ Nhất Tinh mỉm cười, nói với Giang Thành.
Giang Thành gật đầu, sau đó Hạ Nhất Tinh dẫn Hỏa Linh Lung đi vào căn phòng bên trong, còn anh thì ngồi trên chiếc ghế ở bên ngoài chờ đợi.
Thật ra trong lòng Giang Thành cũng cảm thấy tò mò với bữa tiệc tối nay, rốt cục đây là bữa tiệc gì mới khiến Hỏa Linh Lung để tâm, phải chuẩn bị kỹ càng như vậy.
Giang Thành đợi suốt một tiếng, cảm thấy nhàm chán tới mức buồn ngủ thì mới nghe thấy tiếng Hạ Nhất Tinh gọi: "Anh Giang, anh xem chị Linh Lung của anh có đẹp hay không hả?"
Hạ Nhất Tinh nói xong, hai tay khoanh ở trước ngực. Bởi vì ngực cô ta khá lớn cho nên khi bị đè xuống thì cô ta lại càng xinh đẹp hơn.
Đây cũng là một con bò sữa nhỏ á!
Giang Thành cảm thấy trái tim đập thình thịch, anh đè nén cảm giác kích động trong lòng xuống, đứng dậy đi tới chỗ Hỏa Linh Lung.
Khi nhìn thấy Hỏa Linh Lung, Giang Thành kinh ngạc đứng chôn chân tại chỗ.
Hiện giờ Hỏa Linh Lung đã thay một chiếc váy dạ hội màu đỏ, phần sau lưng được thiết kế khoét sâu, để lộ ra phần lưng ngọc tinh tế, mịn màng, trắng nõn.
Phần eo được thiết kế bó sát, bộc lộ ra hết vóc dáng quyến rũ, gợi cảm của Hỏa Linh Lung. Cho dù để hở lưng nhưng không hở ngực, khiến cô đủ trang trọng nhưng không hề đánh mất đi vẻ gợi cảm.
Vạt váy bên dưới được xẻ tà thích hợp, khiến cho cặp chân thon dài, quyến rũ lúc ẩn lúc hiện, khiến cho ai nhìn cũng phải mơ tưởng tới.
"Tôi có đẹp không?" Hỏa Linh Lung vẩy váy, đi dạo một vòng, hỏi Giang Thành.
"Rất đẹp!"
Giang Thành nghiêm túc đáp.
"Tốt, tới lượt cậu đó, tôi đi nghỉ một lúc đã." Hỏa Linh Lung tươi cười, đi xuống phòng nghỉ ở bên dưới.
"Đi theo tôi nào!"
Hạ Nhất Tinh dẫn Giang Thành tới một căn phòng dành cho khách nam, sau đó đóng cửa phòng lại.
"Anh ngồi đây đi." Hạ Nhất Tinh chỉ vào một chiếc ghế, nói.
"Ừm." Giang Thành đáp lại, sau đó ngồi yên ở trên ghế.
Hạ Nhất Tinh đứng trước mặt Giang Thành, cầm kéo và lược trên tay, cẩn thận quan sát, dường như đang lên tạo hình cho anh, thỉnh thoảng lại múa may hai lần.
Giang Thành ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn đúng vào bộ ngực căng tròn, cân đối của Hạ Nhất Tinh. Đúng lúc này Hạ Nhất Tinh xích người tới gần khiến cặp núi đôi hấp dẫn kia chỉ cách mặt Giang Thành chừng mười mấy centimet.
Hơn nữa cổ áo Hạ Nhất Tinh chỉ cài hai nút khiến Giang Thành ngồi ở góc độ này có thể nhìn qua cổ áo vào phía bên trong, giúp anh có thể quan sát được quá nửa đỉnh núi kia.
Theo những động tác của Hạ Nhất Tinh, những đường cong hoàn hảo kia cũng khẽ rung động, Giang Thành cảm thấy trái tim của anh cũng đập theo nhịp rung của chỗ đó.
Tốn khá nhiều công sức mới thay đổi kiểu tóc xong, Hạ Nhất Tinh lấy quần áo ra, nói với Giang Thành: "Anh thay quần áo đi."
"Ở luôn đây hả?" Giang Thành hỏi.
"Đúng vậy, tôi còn phải xem có chỗ nào không thích hợp không để điều chỉnh giúp anh." Hạ Nhất Tinh nói: "Sao hả? Còn cần tôi cởi quần áo giúp anh à?"
"Được chứ." Giang Thành vừa cười vừa đáp.
"Ai sợ ai chứ!"
Hạ Nhất Tinh hừ lạnh một tiếng, đi tới bắt đầu cởi quần áo của Giang Thành ra. Quần áo dần cởi ra, Hạ Nhất Tinh bắt đầu thấy được những khối cơ bắp góc cạnh rõ ràng của Giang Thành, chỉ có những người trải qua huấn luyện đặc biệt mới có được một cơ thể như vậy.
Thấy vậy, sắc mặt Hạ Nhất Tinh lập tức thay đổi, sau đó cô cố giữ vẻ bình tĩnh, nói: "Xong rồi, anh thay quần áo đi."
Hạ Nhất Tinh định rời khỏi nhưng Giang Thành kéo cổ tay Hạ Nhất Tinh lại, nói: "Có qua thì phải có lại, cô cởi quần áo của tôi rồi, vậy tôi cũng phải cởi quần áo của cô ra chứ?"