Chương 506
Lúc này tất cả mọi người không thể hiểu nổi, tại sao nhiều hạng mục, tài nguyên tốt như vậy lại được giao cho công ty nhà họ Trịnh. Đây chỉ là một công ty mới đến Dương Thành cách đây không lâu. Nhưng trong tập đoàn Thiện Nhân, những người này cũng không
dám nói gì, chỉ có thể lớn tiếng chúc mừng.
Về phần hai người Trịnh Chí Dụng và Trịnh Thu Hằng có mặt ở đây cũng đứng dậy và nhận lời chúc mừng từ mọi người xung quanh. “Tiếp theo, xin mời cậu chủ nhà họ Trịnh đại diện đến hậu trường ký một thỏa thuận!”
Cuối cùng, người đứng ra ký kết thoả thuận chính là phó giám đốc bộ phận kinh doanh trước kia.
Còn người quản lý cấp cao kia chỉ thay mặt lãnh đạo của Tập
đoàn Thiện Nhân đến tuyên bố kết quả mà thôi. “Hả? Cô Trịnh Tuyết Dương đâu?” Phó giám đốc ngẩng đầu nhìn mấy người trước mặt với ánh mắt khó hiểu.
“Chào lãnh đạo, Tuyết Dương đang bận những chuyện khác, chúng tôi thay mặt cô ấy đến ký tên.” Trịnh Chí Dụng mỉm cười mở miệng nói.
Trịnh Thu Hằng cũng phụ hoạ ở một bên nói: “Lãnh đạo, vừa nãy cũng có cấp cao điều hành công bố kết quả bên ngoài, dù sao cuối cùng dự án cũng rơi vào tay nhà họ Trịnh chúng tôi, ai đến ký tên không phải đều như nhau sao?”
Phó giám đốc gật đầu nói: “Ồ, nếu cô Tuyết Dương có chuyện thì các người cứ việc ký đi, đừng có nhầm lẫn.” “Được được được, cảm ơn lãnh đạo!” Vẻ mặt Trịnh Chí Dụng vô
cùng kích động, tiếp nhận bản thoả thuận, nghiêm túc nhìn mấy lần,
sau đó soạt soạt soạt viết ba chữ Trịnh Chỉ Dụng lên đó. “Mọi ngồi trước đi, tôi sẽ đi đóng dấu…” Phó giám đốc cầm bản thỏa thuận bước ra ngoài.
Nhìn thấy cảnh này, hai người Trịnh Chí Dụng và Trịnh Thu Hằng nhìn nhau, cả hai đều nở nụ cười đắc thắng. “Chí Dụng, vừa rồi em vẫn lo lắng rằng phó giám đốc này sẽ
không cho chúng ta ký tên, bây giờ có vẻ như người ta đã coi trọng
công ty nhà họ Trịnh chúng ta rồi!” đê!”
Cho nên, cho dù Trịnh Tuyết Dương ở đây cũng không thành vấn
“Mau gọi cho ông nội báo tin vui này đi” Trịnh Thu Hằng giật giây nói.
Trịnh Chỉ Dụng nở một nụ cười tự mãn trên mặt, đương nhiên anh ta biết rằng kết quả này không đơn giản như Trịnh Thu Hằng nói.
Nếu không phải trước đó mình hợp tác với Bối Hoàng Triết thì nói không chừng lần này đã bị đuổi ra ngoài rồi.
Con người ấy mà, quả nhiên vẫn là phải dựa vào chính mình, không thể dựa vào những người khác được!
Thở dài một tiếng, Trịnh Chí Dụng trực tiếp gọi vào điện thoại di động của ông cụ Trịnh.
“Chí Dụng à! Mọi chuyện xử lý thế nào rồi?” Giọng điệu của ông cụ Trịnh có chút lo lắng.
Ông ta cũng sợ rằng Tập đoàn Thiện Nhân sẽ không chấp thuận Trịnh Chí Dụng, như vậy nhà họ Trịnh sẽ gặp rắc rối nghiêm trọng. Nghe vậy, Trịnh Chí Dụng cười nói: “Ông nội, ông đừng lo lắng, cháu đã ký thỏa thuận rồi!”
“Cũng có một tin vui muốn nói với ông, ông nội, Tập đoàn Thiện Nhân quyết định đóng gói một số tài sản tích hợp lại cho nhà họ Trịnh chúng ta quản lý!”
“Ngày tốt lành của nhà họ Trịnh chúng ta đến rồi!”
Bên kia điện thoại, ông cụ Trịnh phấn khích đến mức sắp đau tim! Lúc này, ông ta run rẩy nói: “Chí Dụng, ý cháu là sau khi mười mấy gia tộc đời thứ hai trước đó trải qua quá trình phá sản, những tài nguyên đó nhất định sẽ hòa vào nhà họ Trịnh của chúng ta?”
“Đúng vậy, chính là ý đó!”
“Tuyệt! Trong trường hợp này, nhà họ Trịnh của chúng ta có thể trở thành một gia tộc hạng hai ở Dương Thành!”