Chương 2190
Nghe những lời hung hãn của Bùi Nguyên Minh, mọi người đều không kìm nén nổi yên lặng, mọi người cùng hít vào một hơi khí lạnh.
Nhưng nghĩ lại lúc trước Bùi Nguyễn Minh còn hung hãn ở trước mặt Hạ Mộc Diệp hơn nhiều, như vậy hung hãn ở trước mặt Phương Lan Ngọc cũng là lẽ đương nhiên.
“Cô Phương, cô tới rất đúng lúc!”
“Hôm nay là lễ khai trương ngài chuẩn bị rất lâu!”
“Nhưng lại có tên nhóc không có mắt, không nể mặt nhà họ Phương, không nể mặt nhà họ Hạ, vậy mà tới lễ khai trương bắt cóc đánh người.
“Còn phế đại sư Đoạt Mệnh đi!”
Lúc này người đàn ông tai to mặt lớn lúc trước đi tới, đứng thẳng nói: “Người như vậy, sao có thể để cậu ta đặt chân ở thủ đô!”
“Cô Phương, chúng tôi ủng hộ cô, cô nhất định phải lấy lại lẽ phải!”
“Nếu không, mặt mũi của nhà họ Phương cô để đâu đây?” Lúc này, một đám người đều đang kêu gào.
Nhà họ Hạ ở Yến Kinh chỉ xếp cuối trong mười gia tộc đứng đầu, có lẽ thực lực không đủ.
Nhưng nhà họ Phương ở Yến Kinh thì khác.
Cho dù là năng lực hay quyền thế, cũng không phải nhà họ Hạ ở Yến Kinh có thể so được.
Muốn giảm chết tên ở rể hung hãn ương ngạnh như vậy, chỉ sợ phải xem bản lĩnh của nhà họ Phương ở Yến Kinh. Lúc này đôi mắt Hạ Mộc Diệp lóe sáng, sau đó dịu dàng nói: “Chị Ngọc, em không có đủ lực lượng, chỉ sợ tối nay phải làm phiền chị ra mặt!”
Mà Miyamoto Sakura và Miyamoto Aya nhìn thấy Phương Lan Ngọc, lúc này lập tức cảm thấy được mình thấy hi vọng sống sót, đôi mắt lóe sáng.
Vẻ mặt Phương Lan Ngọc lạnh nhạt đi tới giữa sảnh, sau đó híp mắt nói: “Các vị, tối nay các vị tới tham dự lễ khai trương của khách sạn Nhã Nam chúng tôi, như vậy đều là khách quý của nhà họ Phương chúng tôi!”
“Khách quý của nhà họ Phương chúng tôi, thì sẽ không chịu ấm ức!”
“Bất cứ người nào mạo phạm các người, thương tổn các người, thì chính là mạo phạm nhà họ Phương Yến Kinh chúng tôi!”
“Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua!”
Giọng nói của Phương Lan Ngọc vừa dừng, vẻ mặt lạnh nhạt đi tới trước đám người, đánh giá Bùi Nguyễn Minh từ trên xuống dưới, sau đó thản nhiên nói: “Cậu là tên ở rể của nhà họ Chân thủ đô, Bùi Nguyên Minh?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Là tôi!”
“Nếu cậu nhận ra tôi, hẳn là biết, lúc này cậu ngoại trừ cút đi, chuyện gì cũng không làm được.”
“Đừng nói là cô, cho dù là Phương Trung Nghĩa tới đây cũng sẽ mất mặt ở chỗ tôi.”
“Cậu!” Rõ ràng là Phương Lan Ngọc từng nghe tới tên Bùi Nguyên Minh từ chỗ Phương Trung Nghĩa.
Lúc này cô ta không kìm lòng nổi híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, một lát sau mới hít sâu một hơi nói: “Họ Bùi, cậu có biết mình đang làm gì không?”
“Cậu có biết, sau lưng khách sạn nhà chúng tôi có bao nhiêu người hay không?”
“Cậu có biết, cậu tới gây chuyện sẽ đắc tội bao nhiêu người không?”
“Quan trọng nhất chính là, vậy mà cậu dám bắt cóc hai vị khách quý chúng tôi mời tới ở trước mặt mọi người, còn trong ngày khai trương của khách sạn Nhã Nam chúng tôi!”
“Người nào cho cậu tự tin dương oai như thế?”
“Cậu đây là coi rẻ pháp luật!”
Lúc này Phương Lan Ngọc tiến lên, nhìn chăm chăm Bùi Nguyễn Minh cười mỉa nói: “Nếu Chân Hùng Cường biết cậu làm như vậy, chỉ sợ sẽ tát chết tên làm mất mặt xấu hổ như cậu ấy chứ?” Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú liếc mắt nhìn Tần Ý Hàm một cái: “Chân Hùng Cường là ai thế?”
Tần Ý Hàm nhỏ giọng nói: “Gia chủ nhà họ Chân, ông cụ Chân Hùng Cường.
Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng “… một tiếng, híp mắt nhìn Phương Lan Ngọc nói: “Gia chủ nhà họ Chân sao? E rằng ông ta không áp được tôi!”
“Hay là cô đổi người khác thử xem?”
“Ví dụ như ông cụ Phương nhà cô, nhìn xem ông ta có thể áp được tôi không?”
“Cậu… Mí mắt Phương Trung Nghĩa giật giật: “Họ Bùi, cậu đúng là hung hãn!”
“Ở trước mặt cậu, pháp luật không có một chút phân lượng nào sao?”