Chương 2072
“Nói ngắn gọn, hành động nhìn như xúc động, thực ra là bảo đảm bà Trâm sẽ tuyệt đối an toàn tiếp đó, nhưng lại có thể làm đối thủ bó tay với thủ đoạn của ngài”
“Một chiêu này nói là cực kỳ tuyệt vời, không quá đáng chứ?”
Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến cười nói: “Thủ trưởng Nhiên khen trật rồi”
Lưu Hoằng Nhiên tiếp tục nói: “Trừ cái đó ra, cá nhân tôi lại suy đoán cậu Minh còn có mục đích thứ hai…”
“Ô?” Bùi Nguyên Minh thật tò mò, muốn biết Lưu Hoằng Nhiên đoán đến trình độ nào.
Lưu Hoằng Nhiên tiếp tục nói: “Cậu Minh cố gắng làm việc lỗ mãng, có phải là muốn lừa gạt người sau lưng việc này.”
“Chỉ cần người sau lưng có chút phán đoán sai lầm với phong cách hành sự của cậu, như vậy hành động kế tiếp sẽ có trăm chỗ sơ hở, bởi vậy mới có câu là sai một ly đi một dặm.”
“Ít nhất ra từ nay về sau theo thái độ của cậu Minh đây thì tất cả mọi chuyện hôm nay đều ở đây trong tính toán của ngài đúng không?”
Vẻ mặt Lưu Hoằng Nhiên cảm khái, giống như hoàn toàn nhìn rõ cách nghĩ của Bùi Nguyên Minh vậy.
Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến cười nói: “Không hổ là thanh tra trưởng của sở cảnh sát Thủ đô, hỏa nhãn như đuốc, Holmes của hiện đại”
“Tại hạ bội phục!”
“Cậu Minh quá khen!” Lưu Hoăng Nhiên nhẹ giọng nói: “Kẻ trong cuộc thì mê, tôi không phải là người trong cuộc mới có thể từ một ít chỉ tiết suy đoán ra chuyện này.”
“Người chân chính trong cuộc, không đến lúc kết thúc chuyện này, hơn phân nửa là nhìn không ra được”
Bùi Nguyên Minh cười cười không trả lời vấn đề này, mà là thay đổi một đề tài nói: “Chuyện hôm nay cho dù thế nào, đều là tôi thiếu thủ trưởng Nhiên một ân tình “
“Có câu đại ân không lời nào cảm tạ hết được, ngày sau thủ trưởng Nhiên có chỗ nào cần dùng đến Bùi Nguyên Minh thì cứ mở miệng, ta sẽ toàn lực ứng phó.”
“Cậu Minh khách khít”
Lưu Hoằng Nhiên đứng lên.
“Giao tình của tôi và cậu cũng không phải một lần hai lần, cân gì nói cái này.”
Ánh mắt Lưu Hoằng Nhiên chân thành tha thiết, ông ấy ở vị trí này, cậu ấm ông lớn ở Thủ đô cơ bản ông ãy đều biết.
Bao gồm sáu nhân vật lớn ở Thủ đô, rất nhiều người đều cùng từng có giao lưu với ông ấy.
Nhưng từ đầu đến cuối, ông ấy đều chưa thấy qua bất kỳ một cậu ấm ông lớn nào có được khí độ năm trong tay tất cả giống như Bùi Nguyên Minh cả.
Đây cũng không phải là một loại ảo giác, mà là trên người Bùi Nguyên Minh tự mang khí tức mạnh mẽ và tự tin như vậy.
“Đã như vậy, là tôi không phóng khoáng rồi”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Hôm nay còn có việc, tôi đi trước.”
“Chờ tôi xử lý xong chuyện phía sau sẽ tới nơi này tìm thủ trưởng Nhiên uống trà.”
Lưu Hoằng Nhiên bật cười nói: “Cậu Minh, nơi này của tôi cậu vẫn đừng nên tới, chờ lúc cần, tôi tới chỗ cậu thì hơn”
Bùi Nguyên Minh cười cười, không nói thêm gì nữa, nhưng hôm nay ân tình này của Lưu Hoằng Nhiên coi như anh đã nhận.
Đi ra khỏi cục cảnh sát Thủ đô, chỉ thấy vẻ mặt Hạ Vân và mẹ Hạ Vân đang lo lắng còn có đám người Triệu Thanh Hạm vẻ mặt đắc ý.
“Dì Hạ, Hạ Vân”
Bùi Nguyên Minh vội vàng đi tới, khách khí lên tiếng chào hỏi.
“Ra rồi! Ra rồi!”
Thấy Bùi Nguyên Minh xuất hiện, vẻ mặt Triệu Thanh Hạm cảm khái: “Hạ Vân, dì à, cháu đã nói các người báo án cũng không được mài “Tìm nhiều quan hệ như vậy cũng không có bất cứ tác dụng gi!”
“Văn là cậu Biên lợi hại đúng không?”
“Tùy tiện cho gọi một cú điện thoại cho anh họ của anh ta, không đây ba phút, Bùi Nguyên Minh đã được thả rat”
“Quả nhiên trên cái thế giới này, giữa người và người là không thể vơ đũa cả nam!”
“Có người chỉ biết gây chuyện thị phi!”
“Có người thì thật sự có năng lực, có thể giải quyết bất cứ chuyện gì!”
Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm kiêu ngạo lôi kéo Biên Bất Phụ: “Cậu Biên, anh thực sự quá đẹp trai”