Chàng Rể Quyền Thế (Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)

Chương 1902



Chương 1902:

Chỉ trong nháy mắt, chỉ thấy xung quanh có mấy chục người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục xuất hiện, những người này đều không phải người nhà họ Uông, chẳng qua vừa mới xuất hiện, chỉ trong nháy mắt đã canh giữ tất cả cửa ra vào.

Lúc sắc mặt Uông Linh Đan thay đổi, người nhà họ Uông khác lại giống như không nghe thấy, dường như cảnh tượng này vô cùng bình thường.

Chỉ trong nháy mắt, đại sảnh này lập tức biến thành núi đao biển lửa, bất cứ người nào muốn ra vào, đều cần trả giá rất lớn.

Sắc mặt Uông Linh Đan đột nhiên thay đổi, bất chợt xoay người.

Lúc này chỉ thấy Chân Vũ Long mặc âu phục để hai tay ở sau lưng, chậm rãi đi từ cửa đại sảnh tiến vào.

Chẳng qua cho dù trên gương mặt anh tuấn của Chân Vũ Long mang theo tươi cười, nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác lạnh lùng khó tả.

Giống như anh ta là một con rắn độc, có thể cắn người ta một cái bất cứ lúc nào.

Mà phía sau Chân Vũ Long, còn có hai người đi theo.

Một người là Phương Chí Trung quản lý đại sảnh của Bách Lạc Môn, sau khi ngựa đầu đàn của Chân Vũ Long chết, Phương Chí Trung thay thế vị trí của người đó, thân phận địa vị cũng đã khác trước.

Một người khác là Lê Hàn Nguyệt, cô ta chẳng những là thư ký bên cạnh Chân Vũ Long, lại càng là hộ vệ có thân thủ vô cùng cao minh.

Vừa mới nhìn thấy Chân Vũ Long, Uông Linh Đan nở nụ cười khẩy: “Sao anh lại tới đây? Người nào cho anh tới?”

“Ba bảo cậu ấy tới”

Trên ghế ngôi, Uông Vĩ Thành mỉm cười mở miệng.

“Là ba mời thế tử Chân tới, xem như chứng kiến chuyện hôm nay”

Uông Linh Đan có dự cảm không tốt, lúc này lạnh lùng nói: “Không cần, chuyện của con không cần Chân Vũ Long tham dự!”

Bây giờ không đợi Uông Vĩ Thành mở miệng, Chân Vũ Long đã híp mắt nói: “Linh Đan, đừng quậy nữa”

“Hôm nay là ngày lành nói về chuyện mẹ vợ anh bị hại”

“Anh làm con rể tương lai, đương nhiên phải tới chứng kiến”

“Em yên tâm đi, về chuyện này, bất kể là ai hại mẹ vợ tương lai của anh, anh đều nhất định giúp em đòi lại lẽ phải!”

Sau khi nói xong, Chân Vũ Long vỗ tay, rất nhanh có người chuyển một cái ghế thái sư tới, đặt bên cạnh Uông Linh Đan.

Chân Vũ Long thản nhiên ngồi xuống, nâng chân bắt chéo hai chân, thản nhiên nói: “Ba vợ, Chân Vũ Long đến muộn, mong người thứ tội”

“Chuyện quá khứ của mẹ vợ con không biết, nhưng bây giờ nếu con biết, hi vọng hôm nay ba có thể cho hai vợ chồng con một lời giải thích”

“Đây coi như là một phân lễ vật tặng hai vợ chồng mới cưới chúng con!”

Giọng điệu của Chân Vũ Long ngả ngớn, mang theo hương vị trêu chọc, nhưng lệ khí trên người anh ta khiến người nhà họ Uông không rét mà run.

Sáu thế tử ở thủ đô nổi tiếng không phải là nói suông.

Ngay cả Uông Hải Nam vẻ mặt lạnh lùng ngồi trên cao đều híp mắt nhìn Chân Vũ Long, sau đó hơi gật đầu theo bản năng.

Không thể không thừa nhận, vị thế tử Chân này, quả thật khiến bọn họ vô cùng hài lòng.

Kiêu hùng!

Đây là đánh giá của Uông Hải Nam đối với Chân Vũ Long!

“Chân Vũ Long! Anh câm miệng cho tôi!”

Trên gương mặt Uông Linh Đan tràn ngập sương lạnh.

“Tôi biến thành người phụ nữ của anh từ khi nào?”

“Anh đừng nói linh tinh ở nhà họ Uông chúng tôi!”

“Tôi và anh không có một chút quan hệ nào!”

“Chuyện của mẹ tôi, tất nhiên cũng có người giúp tôi đòi lẽ phải, khi nào tới lượt anh rồi hả?”

“Hơn nữa Uông Linh Đan tôi cho dù gả cho gà cho chó, cũng không gả cho anh!”

“Tôi cũng không cần anh tới làm người chứng kiến gì đó!”

“Bây giờ làm phiên anh cút ngay cho tôi!”

“Lập tức! Lập tức!”

Lê Hàn Nguyệt và Phương Chí Trung nghe Uông Linh Đan quát lớn Chân Vũ Long như vậy, sắc mặt cả hai đều âm trầm tiến lên.

Chân Vũ Long lại cười, xua tay thản nhiên nói: “Cho dù em nghĩ như thế nào, em đều là người phụ nữ của anh, chuyện này cả thủ đô, thậm chí là cả Đại Hạ đều không ai có thể thay đổi!”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv