Chàng Rể Quyền Thế (Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)

Chương 1853



Chương 1853:

Nghe thấy ba chữ Chung Nam Sơn, Uông Vĩ Thành thở phào một hơi nói: “Tôi nghe nói hiện giờ ông Chung sẽ không dễ dàng rời khỏi Yến Kinh, giáo sư Bác, ông có nắm chắc không?”

“Có, dù sao tôi cũng có giao tình bao nhiêu năm với ông ấy, tôi dùng gương mặt già này đi cầu xin ông ấy, mới có thể cầu ông ấy tới đây”

Sắc mặt giáo sư Bác có chút khó coi.

“Chẳng qua..”

“Chẳng qua cái gì?” Vẻ mặt Uông Vĩ Thành lập tức nghiêm túc lần hai.

“Tôi vừa mới liên lạc với trợ lý của ông ấy, trợ lý nói, hiện giờ ông Chung đang tiến hành phẫu thuật, không biết lúc nào mới kết thúc”

“Mà trong quá trình ông Chung phẫu thuật, thì không cho phép bất cứ người nào quấy rầy”

“Cho nên cho dù tôi có tin tưởng mời được ông Chung tới đây, nhưng đợi ông ấy kết thúc phẫu thuật, đi máy bay tới đây, nhanh nhất cũng đã qua hai mươi tư tiếng”

“Mà vợ của ngài, chưa chắc có thể chịu đựng được hai mươi tư tiếng”

Sắc mặt giáo sư Bác khó coi.

Nếu là những người khác, ông ta còn có thể hạ lệnh, bảo đối phương nhất định phải tới trước thời hạn.

Mà lúc này đối mặt với Chung Nam Sơn danh thủ quốc gia, một nhân vật như vậy, đừng nói là ông ta, cho dù là thế tử cậu chủ ở Yến Kinh, cũng chưa chắc mời tới được.

Càng đừng nói, bây giờ ông ta còn đang phẫu thuật.

Nếu cắt ngang quá trình phẫu thuật của Chung Nam Sơn, vậy thì hậu quả không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể gánh vác.

Gương mặt Uông Vĩ Thành lập tức âm trầm tới cực hạn.

Ông ta có chút quyền thế ở thủ đô, nhưng mà loại quyên thế này tới chỗ Yến kinh, thì không có bất cứ ý nghĩa nào.

Giáo sư Bác không có biện pháp bắt Chung Nam Sơn tới đây, Uông Vĩ Thành cũng không thể làm được.

Lúc này Uông Vĩ Thành chỉ có thể kìm nén lửa giận xuống, chậm rãi nói: “Giáo sư Bác, chuyện này vẫn hy vọng ông giúp đỡ xử lý”

“Cùng lúc mời ông Chung.”

“Một mặt khác thì nghĩ biện pháp làm chậm trễ triệu chứng của vợ tôi.”

“Các ông cứ yên tâm dùng thuốc, tôi không có ý kiến “

Uông Vĩ Thành nói xong lời cuối cùng, có chút nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng vấn đề là chuyện này không còn biện pháp nào khác, nêu Kim Tuyết Ngọc biến thành người sống đời sống thực vật, vậy thì có ý nghĩa nhánh nhà họ Kim ở Kim Lăng sẽ bị chặt đứt.

Chuyện này đối với Uông Vĩ Thành sắp lên nắm quyền mà nói, là tổn thất rất lớn, thậm chí vì chuyện này mà ông ta sẽ mất tư cách lên nắm quyên.

Cho nên về công về tư, ông ta đều hi vọng có thể cứu được Kim Tuyết Ngọc.

Càng đừng nói tình cảm vợ chồng của bọn họ còn khá tốt.

Nghe lời Uông Vĩ Thành nói, giáo sư Bác thở dài một hơi, sau đó vung tay lên, lập tức có người đi vào tiêm thuốc bổ giúp Kim Tuyết Ngọc.

Chẳng qua bây giờ liều thuốc gấp bội lúc trước.

Tiêm một mũi này xong, Kim Tuyết Ngọc vốn toàn thân cứng đờ giống như thân thể thả lỏng ra một chút, những chỗ khác trên người cô ta không có biện pháp cử động, nhưng đầu lưỡi có thể cử động rồi.

“Ông Uông, ông Uông!”

“Giết tôi, nhanh giết tôi đi!”

“Tôi không muốn làm người sống thực vật!

Tôi không muốn!”

Lúc này Kim Tuyết Ngọc mở miệng lần nữa, cô ta giống như kìm nén đã lâu, cho nên cho dù giọng nói suy yếu, nhưng vẫn mang theo một chút hương vị của bệnh tâm thần.

Cô ta thậm chí còn bắt đầu thử cắn đứt lưỡi mình, chỉ tiếc sức lực của cô ta quá nhỏ, căn bản không làm được.

“Cô Uông cô đừng nên kích động “Tác dụng của thuốc vốn có thể duy trì mấy tiếng, nhưng nếu cô quá kích động, nói không chừng trong vòng nửa tiếng sẽ mất đi hiệu lực “Và loại thuốc bổ này có khả năng chống đỡ”

“Mỗi lần tiêm đều phải gia tăng lượng thuốc!”

“Cô nói như vậy, tôi sợ không chống đỡ nổi tới lúc ông Chung Nam Sơn tới đâu!”

“Cho nên cô nhất định phải bình tĩnh!”

Giáo sư Bác tiến lên khuyên can, vẻ mặt khó coi tới cực hạn.

“Để tôi tới khuyên cô ấy cho”

Uông Vĩ Thành thở dài một hơi, ý bảo đám giáo sư Bác rời đi.

Đám giáo sư và bác sĩ nghe thấy thế đều thở ra một hơi, cả đám đều nhanh chóng rời đi, sợ đi quá chậm, bị Uông Vĩ Thành lấy ra trút giận.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv