Chàng Rể Quyền Thế (Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)

Chương 1340



Chương 1340

Nghe được những lời này của Bùi Nguyên Minh, sắc mặt của Thanh Long Phi thay đổi rõ rệt.

Không phải hắn ta chưa từng nghĩ tới khả năng này.

Nhưng hăn không ngờ rằng Bùi Nguyên Minh thực sự đã lên kế hoạch giải quyết những binh lính mật được quân đội Mỹ cố ý lưu lại đây.

Lúc này, Thanh Long Phi nghiến răng nghiến lợi nói: “Thế Tử Minh! Anh không thể động vào tôi”

“Nếu anh dám động vào tôi, thì Bộ quốc phòng Mỹ nhất định sẽ không buông tha cho anh đâu. Anh định thay mặt cho Đại Hạ tuyên chiến với Bộ quốc phòng của Mỹ sao?”

“Nếu anh không thể làm điều đó, thì một hậu quả lớn như vậy không phải thứ anh có thể gánh chịu được đâu. Dù muốn hay không, hôm nay anh chỉ có một con đường là chúng tôi đi”

“Viên Cảnh Thiên, cậu có thể nói cho anh ta biết, liệu tôi có tư cách đại diện cho lực lượng quân đội Đại Hạ bất ngờ tấn công hay không?”

Khoảnh khắc tiếp theo, liền thấy người của Hải Long quân đoàn tản ra hai bên, sau đó Viên Cảnh Thiên trong bộ quân phục chậm rãi bước ra.

Vào lúc Viên Cảnh Thiên bước ra ngoài, Thanh Minh Giang, Thanh Long Phi, và những nhân vật khác của nhà họ Thanh lúc này đang tìm đường ẩn nấp đều kinh hoàng ngạc nhiên, sắc mặt thay đổi dữ dội.

Viên Cảnh Thiên!

Viên Cảnh Thiên, chỉ huy cao nhất và tổng tư lệnh của Cục quân sự Đà Nẵng đã ở đây rồi.

Đứng trước mặt Bùi Nguyên Minh, dáng vẻ của anh ta thực sự chỉ giống như cấp dưới.

Vậy thân phận của Bùi Nguyên Minh là gì?

Ai nấy đều bàng hoàng.

Vào lúc này, Thanh Minh Giang và những người khác đã bị sốc đến mức khó có thể cử động.

Đặc biệt là Thanh Long Phi, hẳn không khỏi nghĩ tới một khả năng tuyệt đối không thể xảy ra.

Vào lúc này, cho dù là Chiến Thân bước ra khỏi đoàn quân Cobra, hắn cũng đã lạnh cả sống lưng.

Về phần những người lính của lực lượng Cobra, mặc dù đều là những người vô cùng dũng mãnh, nhưng tất cả đều nhận thấy không khí lúc này có gì đó rất kỳ lạ.

Sau khi Viên Cảnh Thiên cung kính chào Bùi Nguyên Minh, anh lạnh lùng nhìn Thanh Long Phi nói: “Thanh Long Phi, bây giờ tôi cho anh một cơ hội.”

“Anh cùng đám lính của lực lượng Cobra này hãy trực tiếp đầu hàng. Thay mặt lực lượng quân sự Đà Nẵng, tôi cam đoan sẽ không lấy mạng các anh.”

“Nhưng tất cả các anh sẽ phải ra tòa án quân sự và bị xét xử công bằng. Bộ quốc phòng Mỹ cũng phải cho chúng tôi lời giải thích hợp lý”

“Nếu tôi không đồng ý thì sao?” Thanh Long Phi hằn học đáp.

Viên Cảnh Thiên liếc mắt nói: “Anh hẳn cũng đã đoán được thân phận của người này. Với thân phận của anh ấy, cho dù anh có mang tới trước mặt anh ấy một tướng quân năm sao của Bộ quốc phòng Mỹ, e rằng tướng quân của anh cũng không dám trực tiếp tuyên chiến”

“Bởi vì anh ấy chính là … tổng giáo đầu”

Tổng giáo đầu – ba chữ này vừa được cất lên, liền cảm giác như mang trong mình phép thuật.

Tất cả các binh sĩ Đại Hạ có mặt đều tràn đầy ánh hào quang, và nhuệ khí của họ tăng lên một cách mạnh mẽ.

Mà các nhân vật lớn của nhà họ Thanh tại Mỹ lúc này đều chấn kinh. Chỉ một giây sau, từng người một quỳ trên mặt đất.

Tổng giáo đầu?

Bùi Nguyên Minh thực sự là tổng giáo đầu?

Là người Mỹ, họ biết bản chất kỳ diệu của ba chữ này.

Trong trận chiến đầu tiên tại chiến trường Á-Âu năm đó, có tới năm cường quốc đã bị người đàn ông này tiêu diệt.

Bây giờ mỗi khi người bất kỳ người Mỹ nào nghe thấy cái tên này, đều sẽ bừng tỉnh ngay cả nửa đêm.

Và Thanh Minh Giang, người được mệnh danh là Thiếu tướng người Việt duy nhất trong Bộ quân sự Mỹ, đã phải tái mặt vì sợ hãi khi nghe ba từ này. Đồng thời, một dòng chất lỏng có mùi không mấy dễ chịu chảy ra từ dưới quần ông ta.

Một nhân vật lớn từng một thời vang danh, lúc này đã sợ tới mức đi tiểu ra quần.

Những người lính của đội quân Cobra thả vũ khí xuống đất ngay lập tức. Giây phút tiếp theo, những người lính này lần lượt quỳ xuống, đồng loạt dập đầu xin tha thứ.

“Tổng giáo đầu … Xin hãy tha mạng … Làm ơn hãy tha mạng cho tôi.”

Bùi Nguyên Minh: “…”

Quy tắc kinh doanh.

Nếu bạn muốn bắt nạt kẻ yếu, thì cuối cùng bạn sẽ là người bốc hơi khỏi thế giới.

Dưới dãy núi Rocky, Texas, Mỹ. Trong một vườn cây ăn quả.

Hai ông già tóc bạc đang ngồi trước bàn cờ và đánh cờ vây.

Hai màu đen và trắng đan chéo nhau, một luồng khí sát khí cuồn cuộn trên toàn bộ bàn cờ.

Trong một thời gian dài, những quân cờ trắng đều ở thế bất lợi tuyệt đối. Nhưng sau một loạt những thế cờ tinh vi, quân trắng đã lật ngược tình thế.

Nhìn thấy cảnh này, Thanh Nhị Gia đang giữ cờ đen liền thở dài nói: “Đại ca, tài đánh cờ của anh thực sự là khó đoán trước. Thật xấu hổ, em còn chưa đủ thực lực để so sánh với anh”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv