Chương 1297
Ngải Địch nhìn Bùi Nguyên Minh đang ngồi ngay ngăn trước mặt mình, mắt anh ta như muốn bốc lửa.
Anh ta đường đường là hiệp sĩ của Nhật Bất Lạc đế quốc, thân phận vô cùng cao quý.
Chỉ là một con khỉ Đại Hạ, vậy mà lại dám phớt lờ anh ta sao?
Đặc biệt là khi nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương và Kim Uyển Nhị, hai người phụ nữ một trái một phải vây quanh Bùi Nguyên Minh, lúc này Ngải Địch càng thêm tức giận.
Bởi vì bất kỳ ai trong hai người phụ nữ này đều có sức hấp dân hơn rất nhiều so với Lâm Mỹ Tiên, người phụ nữ bên cạnh anh ta Hai người phụ nữ này đều là con gái nhà lành, không những dung mạo thần thái tuyệt vời, mà khí chất cũng thuần khiết.
Lâm Tiểu Tiêu quả thực đẹp thì đẹp thật nhưng vị phong trân trên người cô ta quá nồng rồi Nếu như chỉ nhìn riêng cô ta, thì có thể nhìn cho vui mắt, nhưng so sánh với Trịnh Tuyết Dương và Kim Uyển Nhi thì vị trí cao thấp chênh lệch rõ rệt quá rồi.
Nhìn thấy ánh mắt của Ngải Địch, lúc này mọi người đều biết, chuyện tối hôm nay không có cách nào để làm hòa được nữa rồi.
Trong mắt anh ta, người đàn ông ở rể này đang muốn tìm cái chết.
Anh ta lẽ nào không biết, bản thân mình ở đây là người không có thân phận nhất, không có địa vị nhất hay sao?
Đã như vậy rồi còn muốn gây hấn với Ngải Địch?
Đây không phải là tự tìm đến cái chết thì là gì?
Lúc này, Lâm Mỹ Tiên, người phụ nữ tràn ngập vị phong trân bên cạnh Ngải Địch bắt đầu đò xét Bùi Nguyên Minh, cười nhạo nói: “Anh yêu, người này quá kiêu ngạo rồi, anh ta vậy mà không thèm để anh, để tập đoàn tài chính Phong Trạch vào trong mät chút nào cải”
Ngải Địch cười trừ.
Bao nhiêu năm nay, cho dù đi đến bất kỳ đất nước nào, có ai mà không nể anh ta ba phần chứ?
Bây giờ, người đàn ông ở rể này lại dám năm lần bảy lượt làm mất mặt anh ta sao?
Sau đó, Ngải Địch vậy tay một cái, lúc này một dàn mười mấy vệ sĩ cao to từ trong đám đông bước ra, từng người từng người đều nhìn chăm chăm vào Bùi Nguyên Minh, với sắc mặt tràn đây sát khí.
“Nghe nói vệ sĩ của anh Ngải Địch đều là những ky sĩ đã giải ngũ đến từ đoàn ky sỹ Thánh Điện của Nhật Bất Lạc đế quốc!”
Sức chiến đầu của những người này tương đối đáng sợ, ai trong số họ cũng đều là người sống sót trở về sau khi đã trải qua sự đáng sợ của chiến trường rồi.
“Bùi Nguyên Minh, anh chết chắc rồi!”
Những người có mặt ở đây, liệu có ai đã từng gặp qua tình huống như vậy chưa?
Lúc này người nào người nấy đều há hốc mồm, bọn họ thậm chí đã có thể tưởng tượng được cảnh Bùi Minh Nguyên bị người ta dùng một chưởng đánh bay.
Lúc này, Trịnh Tuyết Dương cũng có chút lo lắng, cô ấy hạ giọng nói: “Chồng ơi, Anh hùng không ngại thiệt thòi trước mät, anh đừng đặc tội với người ta nữal”
Ngay sau đó, cô lại quay sang xin lỗi Ngải Địch: “Anh Ngải Địch, lân đầu tiên chồng tôi tham gia bữa tiệc như thế này, anh ấy không hiểu về quy tắc tiệc tùng, nếu như có chỗ nào đắc tội với anh, mong anh rộng lượng bỏ qua.”
Ngải Địch võ vô tay ra hiệu cho đám vệ sĩ tản ra, sau đó lạnh lùng nói: “Giám đốc Trịnh, việc chồng của cô bất kính với tôi, tôi có thể không truy cứu”
“Nhưng cô bắt buộc phải đáp ứng với tôi một điều kiện!”
Trịnh Tuyết Dương trong lòng lo lăng, nhưng lúc này vân cứng đầu nói: “Không biết anh Ngải Địch có chỉ thị gì cho tôi ạ”
“Rất đơn giản. Chỉ cần ký vào bản hợp đồng này là xong!”
Trong khi nói, Ngải Địch lấy ra một bản hợp đồng, ném thắng lên trên bàn.
Mọi người nhanh chóng nhìn theo, sau đó từng người từng người một há hốc mồm, “Hợp đồng thu mua tập đoàn Emgrand.”
Tại buổi tiệc không có một ai là ngốc cả, rất nhanh trong nháy mắt họ đều hiểu hết mọi chuyện.
Nhân vật chính của bữa tiệc ngày hôm nay chỉ có hai bên đó là tập đoàn tài chính Phong Trạch và tập đoàn Emgrand, những người khác chỉ là diễn viên phụ mà thôi Còn mục đích của tập đoàn tài chính Phong Trạch rất đơn giản, đó chính là ép Trịnh Tuyết Dương phải bán đi tập đoàn Emgrand Tuy răng không biết tập đoàn tài chính Phong trạch rốt cuộc đã chuẩn bị những thủ đoạn gì, nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, thái độ coi thường của Bùi Nguyên Minh đã đem lại cho bọn họ cái cớ tốt nhất để thu mua lại tập đoàn Emgrand.
Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn Bùi Nguyên Minh có chút thương hại.
Người đàn ông ở rể này chắc có lẽ là không biết, tính khí nhất thời của anh ta lại gây ra hậu quả nghiêm trọng đến vậy?