Chương 1253
Bùi Nguyên Minh hít một hơi thật sâu.
Anh không ngờ rằng bản thân mình lại bị một con đàn bà đê tiện gài bẫy.
Đoạn video này được phát ngay trên trang web chính thức của Đại học Thủ đô như vậy, chắc chẩn sức ảnh hưởng vô cùng lớn.
Đoạn video này cũng không khiến Bùi Nguyên Minh ảnh hưởng gì to tất.
Nhưng chuyện lên đại học của Trịnh Khánh Vân e rằng gặp rắc rối lớn rồi Không chỉ là mỗi Đại học Thủ đô thôi, có khả năng là tất cả các đại học trong nước đều sẽ không nhận cô ta vào.
Mà Trịnh Tuấn và Thanh Linh rõ ràng là cũng đã nghĩ đến chuyện này rồi, lúc này sắc mặt của họ rất khó coi Giờ đây chuyện mà bọn họ hối hận nhất chính là tại sao bản thân mình lại đi tin tưởng Bùi Nguyên Minh.
Cái chuyện khảo sát này, đáng lẽ ra nên đế hai vợ chồng bọn họ đi Lúc này, Trịnh Khánh Vân vẫn còn bình tĩnh, lông mày của cô ta nhãn tít lại, cô ta nói: “Bố, mẹ, chị Tuyết Dương, mọi người trước tiên đừng lo lắng quá, con cảm thấy đoạn video này không ổn, ý công kích một cách cố tình trong đó quá rõ ràng rồi”
“Bùi Nguyên Minh, có phải anh quen biết người phụ nữ đó không? Giữa hai người có mâu thuẫn gì không?”
Nhìn thấy Trịnh Khánh Vân giờ phút này vẫn còn giữ được sự bình tính, Bùi Nguyên Minh nở một nụ cười nhẹ nhõm, giải thích: “Người phụ nữ” này là trợ giảng của anh hồi đại học, lúc đó cô ta có dụ dỗ anh, anh nói lại mọi chuyện với phía nhà trường, cuối cùng cô ta bị đuổi ra khỏi trường!”
“Chắc chẩn cô ta vẫn luôn ôm hận chuyện này trong lòng, có được cơ hội này, tất nhiên sẽ không tha cho anh”
Nghe được lời giải thích của Bùi Nguyên Minh, mọi người cũng đều hiểu ra.
Có điều, Trịnh Tuyết Dương vẫn nhíu mày rồi nói: “Nhưng mà chuyện này, có chút khó xử lý đó”
“Nói cho cùng thì cô ta cũng là người làm công tác tuyển sinh của trường đại học Thủ đô, chính là đại diện cho sự uy tín”
“Mà mục đích của chúng ta là để Khánh Vân được vào học ở Đại học Thủ đô.”
“Bây giờ cô ta phát đoạn video này ra, đồng nghĩa với việc chặn hết đường lên học đại học của Khánh Vân luôn rồi đó!”
“Hơn nữa, nếu như giải quyết không tốt, sau này Khánh Vân không đi học nổi nữa rồi”
Nghe thấy những lời này, Trịnh Tuấn và Thanh Linh cũng rất lo lắng.
Sắc mặt Trịnh Khánh Vân thoáng một cái đã thành trắng bệch, căng thẳng vô cùng.
“Anh rể à, anh mau mau nghĩ ra cách gì đi, em biết là anh nhất định có cách mà” Trịnh Khánh Vân nói.
Trịnh Tuyết Dương đột nhiên cau mày lại và nói: “Cũng không phải là hoàn toàn không có cách, trước mắt, tận dụng việc video này vẫn chưa được lan truyền ra hoàn toàn, chúng ta phải tìm những vị lãnh đạo của trường Đại học Thủ đô, khiến bọn họ gỡ video xuống, như vậy có thể khống chế tình hình xuống phạm vi nhỏ nhất”
“Em có một vài người bạn học làm việc ở Đại học Thủ đô, để em thử xem có tìm được liên hệ gì không”
“Nếu như vậy vẫn không được, chúng ta sẽ quyên góp một quỹ ủng hộ giáo dục, hi vọng có thể khiến chuyên này lắng lại Nói đến đây, Trịnh Tuyết Dương thở dài một hơi.
Tuy là bây giờ cô là Tổng giám đốc kiêm Chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn Emgrand, nhưng vấn đề là cục diện của Tập đoàn Emgrand hiện tại cũng đang rối ren, muốn rút vốn từ bên trong cũng có những khó khăn nhất định.
Bùi Nguyên Minh cười một cái rồi nói: “Vợ à, chuyện này em không cần lo đâu, muốn gỡ dây thì cần người buộc dây, tự anh sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này”
“Con đảm bảo với mọi người, chuyện này nhất định sẽ được giải quyết êm đẹp, Khánh Vân cũng có thể thuận lợi vào được Đại học Thủ đô”
“Anh nói thật sao?”
Bốn người nhà Trịnh Tuyết Dương đều nhìn Bùi Nguyên Minh.
Không phải là bọn họ không tin tưởng năng lực của Bùi Nguyên Minh.
Mà là vì đối phương rõ ràng là nhằm vào anh, mọi chuyện lấy đâu ra mà giải quyết tốt như thế được”
Trừ phi Bùi Nguyên Minh là một nhân vật tai to mặt lớn có thể một tay che trời.
Ví dụ như là một câu nói của anh liền có thể khiến hiệu trưởng trường Đại học Thủ đô mở một cuộc họp báo mới để xin lỗi Còn nếu không thì, chuyện này lấy đâu ra mà giải quyết được dễ dàng thế”
Có điều ngay lúc này Trịnh Tuyết Dương cũng không tìm ra được cách gì tốt hơn, cô vừa nhanh chóng liên hệ với mấy người bạn ở Thủ đô, cuối cùng cũng chỉ có thể bất lực mà từ bỏ.