Chàng Rể Quyền Thế (Phú Đại Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)

Chương 1191



Chương 1191

Bị Bùi Nguyên Minh dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chăm, Thanh Norton vô thức run lên một cái.

Nhưng vẻ xấu hổ trên mặt gã lập tức đổi thành sự phẫan nộ, gã gào lớn: “Bắt nó lại!”

Bốn tên vệ sĩ tóc xanh mắt vàng đang giữ Trịnh Tuyết Dương bèn đứng thẳng lên và đi về phía Bùi Nguyên Minh theo lệnh của gã.

Lúc đi tới, bọn họ còn xoay cổ, bẻ ngón tay, tiếng “rắc rắc rắc” vang lên đây uy hiếp.

“Vợ ơi em nhắm mắt lại đi để anh xử lý”

Bùi Nguyên Minh sợ sẽ dọa Trịnh Tuyết Dương nên dặn dò.

“Hừ!”

Vệ sĩ lập tức cười khẩy một cái rồi vung nắm đấm về phía mặt Bùi Nguyên Minh.

Nhưng Bùi Nguyên Minh không định tránh mà giơ tay phải lên rồi năm lấy tay đối phương, sau đó đột nhiên hất một cái, người này liền bị Bùi Nguyên Minh nện xuống đất.

Sau đó Bùi Nguyên Minh bèn giãm một cú vào mặt gã ta khiến mặt gã lõm xuõng.

Vẻ mặt ba tên vệ sĩ còn lại lập tức lộ vẻ sợ sệt, rôi cùng đánh về phía anh.

Bùi Nguyên Minh lập tức tung cú đá, chỉ trong nháy mắt, ba tên vệ sĩ cường tráng đều ngã rạp trên đất.

“Gì thế này!?”

“Sao cái thằng ở rể này lại biết đánh nhau!?”

Người nhà họ Thanh vừa nãy còn cười nhạo anh, giờ phút này lại sợ muốn tè ra quần.

Sao Bùi Nguyên Minh lại biết võ?

Không phải chứ!

Nhưng nghĩ lại thì quán quân của cuộc thi vật lộn trong giới cảnh sát, Thanh Quốc Lai mà còn bị anh bạt tai đến mức phải vào bệnh viện thì hình như việc này cũng bình thường thôi.

Mà người kinh ngạc nhất chính là Thanh Norton.

Gã đã phải chọn đi chọn lại mới chọn được bốn tên vệ sĩ này, người nào người nấy đều rất giỏi đánh nhau, mười người bình thường cũng không phải là đối thủ của bọn họ.

Thể nhưng Bùi Nguyên Minh lại có thể đánh gục bọn họ dễ như trở bàn tay.

Cao thủ.

Đây là nhận xét của Thanh Norton.

Nhìn Bùi Nguyên Minh đang bước tới gần, Thanh Norton cau mày lại: “Bùi Nguyên Minh, mày có biết mình đang làm gì không vậy?”

“Mày có từng suy nghĩ xem nếu đối đầu với nhà họ Thanh nước Mỹ thì sẽ phải nhận hậu quả nghiêm trọng như thế nào không?”

“Tao thấy mày cũng có thể coi là một nhân tài, chỉ cân bây giờ mày chịu thua và nhận sai với tao thì tao có thể cân nhắc việc nhận mày làm người giúp việc cho nhà họ Thanh nước Mỹ bọn tao!”

“Có biết bao người muốn có được vinh dự này, tốt nhất là mày cân nhắc một chút đi”

Thanh Norton rất tự tin, lúc từng ở Mỹ gã đã từng gặp rất nhiều người trẻ tuổi kiêu căng bướng bỉnh.

Nhưng nếu mà là người bình thường, chỉ cần gã tỏ thái độ như thế là đối phương sẽ lập tức nhận thua và trở thành một con chó đầy trung thành cho nhà họ Thanh nước Mỹ.

Thế nhưng lần này Thanh Norton đã đoán sai.

Bùi Nguyên Minh đi tới trước mặt gã và giơ tay giật lấy cành mận gai.

Đập đập cành mận gai trong tay, Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Đây chính là cái gọi là gia pháp của nhà họ Thanh nước Mỹ mấy người đấy à? Cái này được đấy, hi vọng là dùng tốt”

Thanh Norton ý thức được Bùi Nguyên Minh muốn làm gì.

Rốt cuộc gã cũng không trụ nổi nữa, không nhịn được mà lùi về phía sau mấy bước, vẻ mặt sợ sệt nói: “Bùi Nguyên Minh, tao khuyên mày đừng có làm xăng làm bậy! Đụng tới mấy kẻ vô dụng này mày còn có đường lùi, còn nếu đụng đến tao thì kết cục của mày và cả nhà vợ mày sẽ rất thê thảm đấy”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cỏ trên mộ của kẻ từng nói như thế với tao cũng cao gần hai mét rồi đấy”

“Mày…” Thanh Norton gầm thét.

“Vụt——* Gã còn chưa dứt lời, cành mận gai trong tay Bùi Nguyên Minh đã quất vào mặt Thanh Norton, nửa mặt gã bị càng mận gai đập nát.

“A——”

Thanh Norton bưng mặt và kêu gào thảm thiết như heo bị chọc tiết.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv