“Rất đơn giản thôi anh, chẳng phải anh có ba vệ sĩ cao cấp hàng đầu sao, để bọn họ cùng lên đó đánh tên họ Trương này!” Ánh mắt của Dương Viên quét qua ba người vệ sĩ đang đứng phía sau Dương Hải Phong, thân hình mỗi người đều cường tráng khỏe mạnh, trên người mang theo một luồng sát khí lạnh lùng.
Ba người vệ sĩ này, cũng không phải là người đi theo Dương Hải Phong, mà là người do Dương Hải Phong vừa mới mượn từ cha của mình.
Hàng Châu, là thành phố mới vừa được thăng lên tuyến một của Hoa Hạ, trình độ kinh tế của nó, có thể vươn tầm ra cả toàn thế giới.
Mà Công nghiệp Vĩnh Phong, là doanh nghiệp đứng nhất nhì Hàng Châu, vệ sĩ của người phụ trách nó, không cần nghĩ thì cũng biết là những tinh anh trong tinh anh, không phải có tiền là có thể mời đến được.
Suy cho cùng, thì trên thê giới này, có quá nhiêu người giàu, nhưng người có năng lực, thì lại ít hơn rất nhiều.
Từ trước đến giờ người giàu sẽ không bao giờ cảm thấy có quá nhiều người có năng lực bên cạnh mình.
Chị Hồng đứng bên cạnh, nghe thấy cuộc đối thoại của Dương Viên và Dương Hải Phong, trong lòng có chút kinh ngạc, thấp giọng hỏi Mễ Lan: “Em gái, người bạn này của em, là có thân phận gì, mà xứng đáng để Dương Hải Phong phải cử ra ba người vậy.”
“Chị Hồng, ba người này rất lợi hại sao?” Mễ Lan có chút tò mò, hỏi lại một tiếng, cô cũng không phải là quá hiểu rõ đối với đường đi nước bước ở nơi này, dẫu sao thì cô cũng vẫn luôn ở nước Pháp.
Chị Hồng vẫy tay ra hiệu với nữ vệ sĩ của mình: “Ngô Tân, em đến giải thích cho Mễ Lan đi.”
Nữ vệ sĩ của chị Hồng gật đầu, mở lời với Mễ Lan: “Ba người này là vệ sĩ của đổng sự trưởng Công nghệ Vĩnh Phong, mỗi một người đều có thể nói là tiếng tăm lẫy lừng trong giới chúng tôi, ba người bọn họ là lính đánh thuê đã giải ngũ, đã từng chấp hành qua không ít nhiệm vụ ở nước ngoài, bọn họ lão luyện trong tất cả các lĩnh vực như vật lộn, chiến đấu tay không tự do, cầm nã, bao gồm cả súng ống, mìn, vv. Theo tin tức có được, chỉ riêng chỉ phí vệ sĩ của ba người bọn họ thôi cũng đã lên đến 50 triệu tệ một năm, theo như cá nhân tôi biết thì, ba tháng gần đây, thì đã có không dưới 7 nhóm người muốn ra tay với Công nghiệp Vĩnh Phong, kết quả toàn bộ đều bị gãy trong tay ba người này! Thực lực của bọn họ, là tuyệt đối dũng mãnh.”
Mễ Lan nghe Ngô Tân giới thiệu về những người ở phía sau Dương Hải Phong, cảm thấy vô cùng lo sợ, đối với những người lính đánh thuê nước ngoài, cô gần như không có khái niệm nào cả, nhưng Ngô Tân nói, chỉ vẻn vẹn trong vòng ba tháng, thì đã có 7 nhóm người muốn động thủ với Công nghiệp Vĩnh Phong, đều phải gãy hết trong tay ba người này.
Gia sản của Công nghiệp Vĩnh Phong, mọi người đều rất rõ, những người dám động thủ với Vĩnh Phong, người nào mà không có bản lĩnh chứ? Những người này, đến cả cái bọt sóng cũng không lật ra, thì đã biến mất một cách bạt vô âm tính, đủ để thấy được sự khủng khiếp của ba người này!
“Tiêu rồi, đây thật sự là phải bị đánh rồi, e rằng Trương Thác phải chịu thiệt thòi rồi!” Ánh mắt của Mễ Lan có chút lo lắng nhìn lên võ đài, cô cũng biết được tính cách bụng dạ hẹp hòi đó của Dương Hải Phong, lần này tóm được cơ hội, Dương Hải Phong có thể dễ dàng buông tha thì quái đản quá rồi!
Lâm Ngữ Lam đứng bên cạnh Mễ Lan, lời nói của chị Hồng và Ngô Tân, cô cũng đã nghe thấy hết toàn bộ, liền cảm thấy hoảng sợ: “Chi bằng thôi đi, hôm nay là đến đây chơi mà, không nhất thiết phải làm thành ra thế này đâu.”
Chị Hồng do dự một lúc, rồi hỏi vệ sĩ của mình: “Ngô Tân, em có tự tin đối đầu với ba người bọn họ không?”
Ngô Tân chau mày, rồi lắc đầu: “Không có, mặc dù lúc đó em đã lập được kỷ lục mức giá ứng tuyển ở trung tâm giám định này, nhưng ba người bọn họ nếu như cũng đến định giá, thì giá của mỗi người sẽ không thấp hơn em đâu, nếu em dốc hết toàn lực chắc cũng có thể kéo được một người.”
Chị Hồng nghe thấy những lời này, lại hỏi Mễ Lan: “Em gái, người bạn này của em, có thực lực gì vậy.”
“Không biết nữa.” Mễ Lan lắc đầu, cô thật sự vẫn chưa từng thấy qua Trương Thác đánh nhau.
Chị Hồng lại buông ánh mắt của mình đặt lên trên người Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam cũng lắc đầu giống như vậy, cô đã từng thấy qua Trương Thác động thủ máy lần rồi, nhưng cũng chỉ là dạy dỗ những người bình thường một bài học, trông có vẻ như thân thủ cũng không tồi, nhưng thật sự nều như so với vệ sĩ chuyên nghiệp, thì trong lòng Lâm Ngữ Lam cũng không biết phải làm sao, huống chỉ là ba người vệ sĩ cao cấp hàng đầu này.
“Không biết?” Chị Hồng hơi có chút ngạc nhiên, hoài nghi nói: “Vậy người bạn này của em tại sao lại lên võ đài?”
Mễ Lan giải thích: “Hôm nay tụi em là đến đây chơi, định là sẽ làm một cái định giá cho Trương Thác, kết quả là đúng lúc chạm phải Dương Viên, cô ta tỏ vẻ nghi ngờ chất vấn với định giá của Trương Thác, và thế là đến đây.”