Chàng Rể Quân Vương

Chương 100: Âm mưu



Trương Thác chắng nói chẳng rằng ngồi bên cạnh, lúc mọi người cụng ly anh cũng uống hai ly, còn phần lớn thời gian thì ngồi nghe La Linh và Roth nói chuyện. Tốc độ nói chuyện của hai người họ rất nhanh, người bình thường biết tiếng Pháp muốn nghe hiểu họ nói gì cũng hơi mất công, nhưng đối với Trương Thác lại hoàn toàn không có vấn đề gì.

Trương Thác ngồi nghe mà lông mày dân dần chau lại, bởi vì cuộc thảo luận của La Linh và Roth không phải là làm thế nào để công ty hai bên hợp tác tốt hơn, mà là làm thế nào kiếm chác được nhiều hơn từ tay Lâm Thị!

Trương Thác lấy điện thoại di động ra, lén lút chụp ảnh La Linh và Roth rồi gửi cho Bạch Trì, bảo anh ta điều tra về thân phận của hai người này.

Chỉ khoảng mười lăm phút, tin tức cặn kế về Roth và La Linh đã được gửi tới điện thoại của Trương Thác.

Trương Thác cười nhạt nhìn thông tin trên điện thoại di động.

Công ty Ikefa của Pháp gì đó thực tế chỉ là một cái công ty ma, thân phận Chủ tịch khu vực châu Á Thái Bình Dương của Roth cũng chỉ là thứ La Linh bịa ra để che giấu.

Còn Roth, chẳng qua chỉ là hướng dẫn viên lúc La Linh du học ở nước Phái lữa hai người họ có không ít quan hệ mờ ám. Ngày: trước khi La Linh còn ở Pháp, còn vì Roth mà cãi nhau đến nỗi chia tay với bạn trai.

La Linh và Roth trò chuyện vui vẻ, thỉnh thoảng còn làm bộ bảo mọi người cũng nâng ly, cầu chúc hợp tác vui vẻ.

“Nào, tôi xin mời các người đẹp một ly”

Roth chủ động nâng ly, nói bằng thứ tiếng Trung bập bẹ: “Chúc cho chúng ta, hợp tác vui vẻ!” “Được!” La Linh vỗ tay đầu tiên, lập tức tạo thành một tràng pháo tay.



Mọi người đều nâng ly rượu lên.

Trong ánh mắt của hai người Roth và La Linh cùng ánh lên vẻ thích thú khi đạt được mục đích.

Mặc dù Trương Thác biết rõ sự khuất tất của hai người này, nhưng anh cũng không lập tức vạch trần bọn họ. Nếu Lâm Thị của Trương Thác anh, không cần nghĩ cũng biết hai người kia sẽ không thấy nổi mặt trời ngày mai, nhưng bây giờ Trương Thác không thể dùng cách của mình để xử lý chuyện này được.

Phòng Nghiệp vụ của Lâm Thị mới được thành lập, cần sự phát triển ổn định, nếu Trương Thác không nói không rằng, làm hỏng chuyện này luôn, phía Lâm Ngữ Lam cũng phải đau đầu, hơn nữa còn khiến cho những nhân viên nghiệp vụ này đau lòng.

Dù sao những nhân viên nghiệp vụ đều không biết sự khuất tất trong chuyện này, bọn họ đều đặt hết tâm tư vào lần đàm phán hợp tác này.

Trương Thác nâng ly rượu lên với gương mặt tươi cười Hết lượt rượu này tới lượt rượu khác, bầu không khí càng sôi nổi hơn, tay chân của mấy lão người nước ngoài kia càng mạnh bạo hơn, thậm chí còn ôm chặt lấy các cô tiếp thị bên cạnh. May mà những cô gái này đều có kinh nghiệm dày dặn, nếu đổi lại là những người mới vào nghề thì đã bị người ta sàm sỡ không biết bao nhiêu lần.

“Nào, tôi khui thêm mấy chai rượu cho mọi người, hôm nay phải uống thật vui vẻ, uống thỏa thích đi” La Linh đứng dậy, chủ động cầm hai chai rượu rồi đứng ở một chỗ mở ra.

Lúc La Linh mở chai rượu, bàn tay đặt trên miệng chai một lúc lâu. Động tác này của cô ta khiến ánh mắt Trương Thác trở nên lạnh lẽo.

Tuy động tác của La Linh đã rất cẩn thận, nhưng Trương Thác vẫn thấy rõ cô ta rắc một gói thuốc vào trong chai rượu!

Người đàn ông Pháp đẹp trai ngồi bên cạnh Thu Vũ chủ động nhận lấy chai rượu từ tay.

La Linh và rót cho Thu Vũ một ly: “Người đẹp à, chúng ta uống riêng nào, sau này sẽ còn gặp mặt thường xuyên.”

Nói tới đây, gã người Pháp đẹp trai kia đưa ly rượu bị bỏ thuốc cho Thu Vũ, đồng thời choàng một tay qua vai cô ta.

Sắc mặt Thu Vũ đỏ bừng, sau khi cô ta nhận ly rượu liền vặn bả vai một cách mất tự nhiên, nhưng cũng không thể hất cánh †ay của hẳn ta trên người mình ra.

Tình cảnh này khiến cho Thu Vũ mới vào nghề cực kỳ căng thắng, nói chuyện cũng hơi lắp bắp: “Tôi… Tôi uống trước”



“Đừng mà, người đẹp” Gã người Pháp điển trai kia đưa tay lên, ngăn ly rượu của Thu Vũ lại: “Người Hoa Hạ các người có cách uống gọi là uống rượu giao bôi, tới tận bây giờ tôi cũng chưa được thấy, chi bằng cô dạy tôi uống như thế nào đi”

“Không được, không được” Thu Vũ liên tục xua tay, trong lúc đang xua tay thì bị đối phương túm lấy bàn tay mềm mại, Thu Vũ cố gắng kéo nhưng không thể rút ra được.

Gã người Pháp đẹp trai kia ngửi một lọn tóc của Thu Vũ, vẻ mặt tỏ ra rất hưởng thụ “Người đẹp à, có ai từng nói cô rất quyến rũ chưa?”

Khuôn mặt nhỏ nhản đáng yêu của Thu Vũ tràn ngập sự bất lực, cô ta nhìn về phía La Linh mong được giúp đỡ, nhưng dường như’ La Linh không phát hiện ra, cứ tiếp tục nói chuyện với Roth.

Tên đàn ông Pháp đẹp trai kia ra sức lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Thu Vũ, bàn tay đặt trên vai Thu Vũ lúc đầu cũng kéo cô ta vào.

Thu Vũ thấy cả người mình sắp nhào vào lòng gã đàn ông Pháp đẹp trai thì một cánh tay to lớn cơ bäp đột nhiên chìa ra, dễ dàng ôm lấy Thu Vũ, tiện thể kéo cô ra khỏi vòng tay của gã đàn ông Pháp đẹp trai kia. “Anh bạn à, uống rượu với đàn bà có gì vui, hai ta cùng uống” Trương Thác võ vỗ bả vai Thu Vũ, ý bảo cô tránh ra.

Sao Thu Vũ không hiểu ý của Trương Thác chứ, cô ta nhìn Trương Thác bằng ánh mắt cảm kích, rồi đứng dậy nhường chỗ cho Trương Thác.

Trương Thác ngồi vào chỗ ngồi ban đầu của Thu Vũ, nhìn gã đàn ông Pháp đẹp trai với vẻ mặt tươi cười.

Trên mặt tên đàn ông Pháp đẹp trai lộ ra vẻ không hài lòng, nhưng hãn cũng không thể nói gì.

“Trương Thác, anh có biết quy tắc không hả, trở về chỗ ngồi cho tôi đi!” La Linh vẫn đang nói chuyện với Roth lên tiếng quở trách.

“Giám đốc, tôi tiếp khách uống chút rượu mà, nào nào nào, rượu giao bôi là thứ tôi am hiểu nhất đó” Trương Thác chủ động nâng ly rượu, chẳng qua ly rượu anh cầm là ly không có thuốc, còn ly bị bỏ thuốc để lại cho đối phương.

“Không không không, tôi chỉ đùa một chút thôi” Gã đàn ông Pháp đẹp trai kia xua tay với vẻ mặt ghét bỏ: “Tôi đã uống không nổi nữa rồi, rượu của người Hoa các anh thật sự quá mạnh”

“Được thôi” Trương Thác tỏ vẻ tiếc nuối: “Người anh em, lúc nào muốn uống cứ gọi Tôi” Trương Thác đặt ly rượu xuống, trở về chỗ ngồi của mình.



BỊ Trương Thác xen vào, hành vi của những tên người Pháp này dần dần cũng bớt phóng túng đi nhiều, các cô tiếp thị cũng mỉm cười thân thiện với Trương Thác, tình huống ban nấy là thế nào, trong lòng bọn họ đều đã nắm rõ.

Trương Thác ngồi ở đó, tiếp tục ngoạc mồm ăn thức ăn trên bàn, uống rượu đến say mèm rồi tìm cớ ra ngoài phòng bao nghỉ một chút.

Lúc Trương Thác đang nghĩ làm thế nào để xử lý La Linh, bên ngoài phòng bao vang lên tiếng hét chói tai khiến cho sắc mặt Trương.

Thác vụt biến.

“Cứu mạng! Xin anh… xin anh đừng làm vậy!”

Trương Thác nghe thấy rất rõ, đại nhân của tiếng hét chói tai này chính là Thu Vũ.

Không chỉ mình Trương Thác, mọi người ngồi trong phòng bao đều thay đổi sắc mặt.

Trương Thác không chần chừ mà đứng dậy kéo cửa phòng bao ra.

Ngay trên hành lang bên ngoài phòng bao, gã đàn ông Pháp đẹp trai vừa ép Thu Vũ uống rượu kia đang ép Thu Vũ vào bức tường hành lang, hai tay Thu Vũ bị hân ta ghì chặt lấy, ra sức phản kháng sự cợt nhả của hắn.

Thấy miệng của gã đàn ông Pháp đẹp trai kia sắp chạm lên mặt Thu Vũ, Trương Thác. tiện tay vơ lấy một cái ghế, sải bước đi tới, giơ ghế lên rồi quật mạnh xuống.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv