Buổi tối, Trần Xuân Độ trở về khách sạn trong vẻ chán nản, nằm trên giường, nhớ lại hình ảnh tối qua, anh chỉ cảm thấy dư vị vô tận, thế nhưng hôm nay Tôn Giai Giai lại mặc kệ anh cả ngày, ham muốn sau này, phải thế nào đây?
Ngay lúc Trần Xuân Độ đang nằm sấp trên giường, cảm thán không biết phải làm sao, đột nhiên có tin nhắn từ Messenger gửi đến.
Trần Xuân Độ có chút phấn khởi, cho là Tôn Giai Giai cuối cùng đã trả lời tin nhắn của mình, nhanh chóng cầm lên xem,
Kết quả, không phải tin nhắn từ Tôn Giai Giai,
Mà là tin nhắn của em gái ngực to mới quen và kết bạn Facebook hôm nay… Lưu Tịnh Tịnh.
Lưu Tịnh Tịnh: Anh trai, tối đến quán bar uống rượu…
Khi Trần Xuân Độ nhìn thấy tin nhắn này của cô ta, không khỏi sững sờ, uống rượu? Em gái ngực to đang hẹn mình sao?
Có điều, Trần Xuân Độ lúc này hiển nhiên không có tâm trạng đi trêu chọc em gái, người tình nhỏ bé Tôn Giai Giai của anh đã ghen thành ra như vậy rồi, anh không muốn có lỗi với Tôn Giai Giai, vì vậy, anh nhắn lại: Đã muộn rồi, không tiện lắm.
Không lâu sau, bên kia lại gửi tin nhắn đến,
Lưu Tịnh Tịnh: Được rồi, không đến thì thôi, dù sao một cô gái như em, uống say sẽ nằm trong quán bar, bị người ta đưa đi, cũng chỉ có thể coi như mình xui xẻo.
Nhìn thấy những dòng này, trái tim của Trần Xuân Độ khẽ đập, một cô gái xinh đẹp như Lưu Tịnh Tịnh, nếu thật sự uống say, bị người ta đưa đi và lợi dụng, vậy thì, quả thật không thể chịu nổi! Khao khát bảo vệ ích kỷ của Trần Xuân Độ nhất thời dâng lên. Em gái ngực khủng tuyệt thế như vậy, anh làm sao có thể để người khác chạm vào được? Anh phải bảo vệ cô.
Thế là, cuối cùng Trần Xuân Độ đã chạy đến quán bar…
Chiếc Maybach từ từ dừng trước cửa một quán bar sang trọng ở thành phố T.
Người ta nói, thành phố T là một thủ đô ma quái, một thành phố không ngủ. Đêm ở đây tràn ngập ánh đèn neon chói lóa.
Trong quán bar, đèn nhấp nháy rực rỡ, tiếng nhạc DJ sôi động không ngừng vang lên. Một nhóm người uống rượu lắc lư điên cuồng trên sàn nhảy của quán bar, thả hồn theo cảm xúc…!
Trần Xuân Độ đi xuyên qua đám người đang uốn éo điên cuồng, cuối cùng cũng tìm thấy bóng dáng xinh đẹp quen thuộc ở môt nơi trước quầy bar..!
Mái tóc dài xõa ngang vai, gương mặt xinh đẹp tinh xảo được mascara theo kiểu Hàn Quốc.
Nếu không phải tầm nhìn của Trần Xuân Độ tốt, suýt nữa đã không nhận ra! Đây, đây là cô gái trong sáng tuyệt đẹp như tranh vẽ của lúc sáng sao? Tại thời điểm này quả thật đã hóa thân thành nữ hoàng của hộp đêm!
Lưu Tịnh Tịnh lúc này hoàn toàn khác với khí chất trong sáng, xinh đẹp lúc đầu ban sáng… Cô ta của lúc này như trở thành một con người khác, giống như một nhân cách khác.
"Anh trai, ở đây…" Lưu Tịnh Tịnh cũng đã nhìn thấy Trần Xuân Độ trong đám người, giơ tay về phía anh vẫy gọi.
Trần Xuân Độ có chút lúng túng, chậm rãi đi về phía cô ta…
"Sao lại tới những nơi như thế này? Nơi này rất phức tạp, con gái con đứa như em không sợ bị người ta lừa gạt sao?" Trần Xuân Độ chậm rãi nói.
Lưu Tịnh Tịnh chớp đôi mi dài và đẹp, từ tính nói: "Sao hả, anh đang quan tâm em sao?"
“Đây là một lời nhắc nhở có ý tốt.” Trần Xuân Độ châm một điếu thuốc với vẻ chán chường.
Lưu Tịnh Tịnh nở nụ cười ngọt ngào, đột nhiên chồm tới trước mặt Trần Xuân Độ và bất ngờ hôn lên mặt anh.
“Anh trai, cảm ơn anh…” Nụ cười của Lưu Tịnh Tịnh rất ngọt ngào, ngọt đến mức như khiến người ta phải tan chảy.
Trần Xuân Độ ngây ngẩn trong giây phút này, ngơ ngác nhìn cô nhóc trước mặt, giờ phút này, trên gương mặt thanh tú của anh đã hiện lên dấu môi son anh đào nhỏ.
Cô nhóc này, cũng quá, quá chủ động rồi thì phải?! Không nói không rằng đã hôn?! Lẽ nào, sinh viên đại hiện nay đều chủ động và nồng nhiệt như vậy sao?! Trái tim nhỏ bé của Trần Xuân Độ nhất thời nhảy dựng lên…!
“Nào, uống rượu.” Lưu Tịnh Tịnh chủ động sáp đến trước mặt Trần Xuân Độ và rót rượu ngoại cho anh.
Trần Xuân Độ liếc nhìn chai rượu ngoại, không khỏi sững sờ, Cô nhóc này, còn uống loại mạnh như vậy? Rượu Black Pearl hãng Remy Martin? Đây là một loại rượu mạnh nổi tiếng thế giới, được gọi là vàng lỏng.
Lưu Tịnh Tịnh nâng ly và cụng ly với Trần Xuân Độ. Cô ta uống một hơi cạn ly rượu ngoại không chút dè chừng.
Trần Xuân Độ trông thấy khâm phục, cô nhóc này, quả thật là nữ hoàng của hộp đêm! Tửu lượng này, độ táo bạo này, quả thật tuyệt vời!
Lưu Tịnh Tịnh đột nhiên khoác lên cánh tay Trần Xuân Độ và từ tính nói: "Sau này, anh làm anh trai kết nghĩa của em có được không?"
Trần Xuân Độ nghe thấy không khỏi sững sờ, Cô nhóc này, không phải, thật sự coi mình là anh trai đó chứ?
"Tại sao phải làm anh trai kết nghĩa với em…" Trần Xuân Độ ngẩn ra: "Anh trai của em đâu?"
Lưu Tịnh Tịnh chớp chớp đôi mắt đẹp, bĩu môi nói: "Anh ấy, anh ấy không ở thành phố T, hơn nữa, em thấy anh rất gần gũi… Em làm em gái anh không tốt sao?"
Lưu Tịnh Tịnh nói, ôm cánh tay anh một cách ngọt ngào, ngực to của cô ta dường như dính người, nhẹ nhàng cọ vào cánh tay của Trần Xuân Độ, Tim Trần Xuân Độ rung động đập rộn lên, cạn lời, em gái kết nghĩa cực phẩm như vậy, đệch, nói chuyện thật là cuốn hút…!
Trong quán bar, tiếng nhạc xập xình ồn ào không ngớt, Trước quầy bar, Trần Xuân Độ và Lưu Tịnh Tịnh đang ngồi uống rượu ngoại cùng nhau, Trần Xuân Độ chỉ cảm thấy có chút không sao nói rõ được, anh đường đường là một binh vương, trước giờ chưa từng tụ tập với các em gái nhỏ tuổi, nhưng hôm nay, không hiểu ra làm sao anh lại cùng các đám nhóc này đi uống rượu. Chuyện này là sao vậy?
Lưu Tịnh Tịnh uống rượu hết ly này đến ly khác, giống như một vò rượu nhỏ, hoàn toàn không để tâm đến tửu lượng, ngay sau đó, khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lập tức lộ ra vẻ ửng hồng, cô nhóc đã có hơi say…
Khi say, ngược lại cô ta có vẻ điên cuồng hơn, thân hình tuyệt mỹ mặc sức nhảy múa trên sàn nhảy của quán bar, thể hiện phong thái tuyệt mỹ.
Trần Xuân Độ nhìn thấy không khỏi có chút xao xuyến, cô nhóc này đúng là một kẻ quyến rũ mê hoặc người khác.
Ở bên cạnh, một vài người đàn ông ăn diện ở hộp đêm từ lâu đã dán mắt vào Lưu Tịnh Tịnh, một nữ sinh xinh đẹp như vậy, như một đóa hồng thanh khiết, thật thu hút sự chú ý của họ!
Ngay sau đó, một vài người đàn ông từ từ vây lại xung quanh, bắt đầu vây quanh bên cạnh Lưu Tịnh Tịnh như có ý định và bắt đầu bắt chuyện.
"Em gái, đi một mình à?"
Lưu Tịnh Tịnh đang nhảy múa điên cuồng hất nhẹ mái tóc dài của mình, hoàn toàn không để ý đến họ và tránh xa bọn họ.
Nhưng nhóm đàn ông đó không buông tha, tiếp tục tiến tới, cười xấu xa trêu ghẹo: "Em gái, anh mời em uống một ly.."
“Bách!” Đột nhiên vang lên tiếng giòn tan! Lưu Tịnh Tịnh không nói bất kỳ lời thừa thãi nào, trực tiếp giơ bàn tay ngọc lên tát mạnh vào mặt người đàn ông đang trêu chọc!
“Biến.” Khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Tịnh Tịnh bình tĩnh như giũa, từ tính thốt ra một tiếng.
Âm nhạc xập xình trong quán bar vẫn vang lên liên tục! Nhưng không khí ở đây, dường như bị đóng băng!
Người đàn ông đó ôm má mình, khuôn mặt đờ đẫn, không thể tin được,
“Con nhóc chết tiệt… mày dám đánh tao?!” Vẻ mặt của người đàn ông đó dần trở nên dữ tợn, biến chất!
Đám anh em trong nhóm ở bên cũng phát tiết thù địch, bầu không khí ở đây lập tức ngột ngạt!
“Bách!” Lại một tiếng giòn giã khác! Lưu Tịnh Tịnh lại giơ tay lên và tát thêm một bạt tai nữa!
Trần Xuân Độ ngồi yên ở một bên, ngẩn người nhìn cảnh tượng này, anh hoàn toàn sững sờ!