Lê Thần Vũ quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy một bóng đen, đang bay vun vút về phía anh ta.
Hai con ngươi của Lê Thần Vũ co rụt lại, vô thức né đầu sang một bên.
"Bốp!"
Bóng đen kia nặng nề nện lên chiếc siêu xe sau lưng Lê Thần Vũ, vang lên tiếng kêu thật lớn, phần đầu của chiếc siêu xe kia lập tức lún xuống, Lê Thần Vũ sợ hãi tột độ nhìn chiếc siêu xe này.
Đương nhiên độ chắc chắn và khả năng bảo vệ của chiếc siêu xe mà Lê Thần Vũ đang lái không phải là hạng xoàng, nhưng phần đầu của chiếc siêu xe này giống như đã trải qua một vụ va chạm với tốc độ cao, toàn bộ phần đầu xe bẹp dúm.
Nhưng khi Lê Thần Vũ nhìn rõ bóng đen đã nện bẹp dúm phần đầu của chiếc siêu xe này nhất thời vẻ mặt anh ta cứng ngắc.
Bóng đen kia... ấy thế mà lại là một chiếc giày da màu đen!
Sau khi chiếc giày da màu đen nện bẹp dúm đầu xe liền rơi xuống bên cạnh săm lốp xe, Lê Thần Vũ nhìn chằm chặp chiếc giày da màu đen kia, vẻ mặt u ám.
Mà những vệ sĩ bên cạnh Lê Thần Vũ sau khi nhìn rõ đây là chiếc giày da màu đen thì vẻ mặt càng trở nên nghiêm nghị.
Chỉ là một chiếc giày da mà đã đập hỏng phần đầu chiếc siêu xe cứng như thép. Đây là sức mạnh kinh khủng cỡ nào.
Nhưng ít nhất sức mạnh này đã khiến đám vệ sĩ kia không dám coi thường.
"Ai?"
Mấy vệ sĩ kia nhanh chóng chắn trước người Lê Thần Vũ. Đám vệ sĩ đứng dày đặc xung quanh Lê Thần Vũ, nhằm ngăn chặn khả năng anh ta bị ám sát từ mọi góc độ!
Lê Thần Vũ được đám vệ sĩ bảo vệ kín kẽ, anh ta nhìn về phía xa, đột nhiên ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Lê Thần Vũ nhìn kỹ bóng người đằng xa trước mặt, sau khi bóng người đó xuất hiện, trong mắt anh ta thoáng lóe lên tia sáng u ám, lạnh lẽo.
"Bà xã của tôi xinh đẹp tuyệt trần như vậy, thế mà anh lại dám tùy tiện sỉ nhục sao?"
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên từ phía sau Lê Kim Huyên, Lê Kim Huyên quay đầu lại thì thấy Trần Xuân Độ đi tới.
Chỉ là bây giờ Trần Xuân Độ trông khá chật vật và buồn cười, một chân đi giày da, còn một chiếc giày da của chân kia đã nện lên phần đầu của chiếc siêu xe, chỉ còn lại chiếc tất hoa, bước đi khập khiễng hoàn toàn không có chút khí chất nào, ngược lại giống một gã hề. Động cơ của chiếc siêu xe gầm lên, sau đó nghênh ngang rời đi. Sau khi chiếc xe kia biến mất khỏi tầm mắt của Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên, Lê Kim Huyên liền cau mày.
"Gay go, trúng bẫy của anh ta rồi." Lê Kim Huyên lên tiếng: "Chỉ sợ anh ta đã âm mưu từ trước, bảo chúng ta đến biệt thự nhà họ Lê là để tham dự Hồng Môn Yến."
Lê Kim Huyên lo lắng nói.
Đây gần như là âm mưu của Lê Thần Vũ, ý đồ khiêu khích Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên!
"Sau khi thất bại ở phòng đổ thạch anh ta mới nghĩ ra kế sách này." Sắc mặt Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, dường như đã đoán được mọi hành động của Lê Thần Vũ.
"Về khách sạn trước đi." Lê Kim Huyên cau mày. Càng ngày cô càng cảm thấy Lê Thần Vũ hình như thay đổi khá nhiều so với lúc trước, cũng khó đối phó hơn.
Vừa nãy anh ta đột nhiên mời bọn họ tham dự buổi tiệc Hồng Môn Yến, khiến Lê Kim Huyên thấy rất bất ngờ.
Sau khi nhóm người Lê Kim Huyên trở về khách sạn. nữ thần tổng giám đốc ngồi trên sô pha trong phòng mình xem real time trên laptop, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Ba hot search đều liên quan đến chúng ta." Lê Kim Huyên đóng laptop lại thở dài thườn thượt.
Tô Loan Loan ở bên cạnh im lặng không lên tiếng. Phòng đổ thạch lần này Trương Bảo Thành nổi tiếng như cồn nhưng người bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió lại là Trần Xuân Độ.
Từ vị thẩm phán hẹn riêng bí ẩn đến huyền thoại bất bại trong giới đổ bạc, rồi lại để một huyền thoại bất bại khác âm thầm lặng lẽ rời sân. Kiểu tin tức bùng nổ này dù Trương Bảo Thành có giành được bao nhiêu chức vô địch đi nữa cũng không sao sánh được.
Nhưng không lâu sau Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên liền bị giày vò. Từ sau khi trở về khách sạn, điện thoại của Lê Kim Huyên không ngừng reo.
Sau khi gọi vài cuộc điện thoại, cuối cùng Lê Kim Huyên cũng không chịu nổi tiếng chuông điện thoại di động quấy rầy, liền tắt máy, sau đó thờ ơ nói: "Giá cổ phiếu của tập đoàn Lê thị đã đạt đến giới hạn rồi."