Đường Long vừa nói câu đó ra khỏi miệng, người phụ nữ bên cạnh giật mình che miệng la lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn Hàn Tam Thiên.
"Tôi thế mà được gặp người nổi tiếng của thành phố Thiên Vân, anh là Hàn Tam Thiên!" Trong giọng nói tràn ngập chế nhạo.
Vẻ mặt Hàn Tam Thiên không thèm để ý nói: "Là tôi, đáng tiếc hôm nay tôi không mang bút, không thì đã có thể ký tên cho cô rồi."
Người phụ nữ dường như cảm thấy Hàn Tam Thiên đang đùa giỡn với mình, nói: "Hay thôi không cần đâu, chữ ký của anh
chẳng đáng tiền, với lại hỏi anh xin chữ ký, nếu truyền ra còn không bị người ta cười chết sao."
Tiếng tăm của Hàn Tam Thiên đến như thế nào mọi người trong thành phố Thiên Vân đều biết, một cái tên nhục nhã, anh thế mà còn ra vẻ kiêu ngạo, Đường Long nhìn mà liên tục cười lạnh.
"Anh bạn, trái tim của anh thật đúng là đủ
mạnh mẽ đấy, bị toàn bộ thành phố Thiên Vân chửi là tên ăn hại còn chẳng để ý, bội phục. Nếu đổi thành tôi, đã sớm không mặt mũi gặp người khác rồi, còn đâu mặt mũi đi ra ngoài nữa?" Đường Long cười lạnh nói.
"Đường Long, nếu anh không còn chuyện gì khác, thì đừng quấy rầy chúng tôi ăn cơm." Tô Nghênh Hạ bực bội nói.
"Nghênh Hạ, cô ở chung một chỗ với tên ăn hại này thật sự không thấy mất mặt hả?" Đường Long không phục nói, dù thế nào thì bây giờ lương của anh ta cũng hơn triệu một năm, cũng là một con người thành công đẹp trai , lại thua bởi Hàn Tam Thiên, sao có thể kêu anh ta chấp nhận được?
"Liên quan đến anh à? Tôi thích ăn cơm với ai thì ăn." Tô Nghênh Hạ nói.
"Nghênh Hạ, cô đừng quá kiêu ngạo
trước mặt tôi, tôi được mời đến bất động sản Nhược Thủy, sau này có khi sẽ có cơ hội tiếp xúc, nếu cô làm tôi mất hứng, về sau hợp tác với nhà họ Tô e rằng sẽ không quá thuận lợi đâu." Đường Long nói với giọng điệu đe dọa, tuy công ty bây giờ của anh ta là công ty lớn, còn trả lương một năm hơn triệu cho anh ta, nhưng mà Đường Long chưa thỏa mãn.
Sau lưng bất động sản Nhược Thủy là nhà họ Hàn ở thủ đô, điều này nghĩa là có bậc thang phát triển lớn hơn nữa, cho nên khi bất động sản Nhược Thủy đưa ra lời mời, Đường Long không chút do dự liền đồng ý, đương nhiên, trong đó cũng có một phần là do Tô Nghênh Hạ.
Trong khi làm việc tiếp xúc với Tô Nghênh Hạ, trong lòng Đường Long ôm một chút may mắn, cho dù không có được trái tim của cô, lợi dụng công việc để chiếm được cơ thể cô, cũng là một chuyện tốt.
Tô Nghênh Hạ thay đổi sắc mặt, giờ đang hợp tác rất thuận lợi với bất động sản Nhược Thủy, nếu mà Đường Long đến bất động sản Nhược Thủy đi làm, chuyện sau này sợ rằng sẽ phiền phức đây.
Hàn Tam Thiên liếc nhìn Đường Long, anh ta có thể được Chung Lương mời, hẳn là cũng có một chút năng lực.
"Đúng rồi, nghe nói hai người mua nhà
mới, ngày mười lăm tháng sau muốn mời khách, tôi đã xin phép trước rồi, tính đi xem nhà mới của cô, chắc là tốt hơn căn mà tôi tặng cho ba tôi đúng không?" Đường Long cười nói.
Tô Nghênh Hạ cắn chặt răng, nếu người này đi, chắc chắn sẽ lại gây khó dễ cho nhà bọn họ.
Nhưng Hàn Tam Thiên đã nói ra khỏi miệng, Tô Nghênh Hạ cũng không thể trách cứ Hàn Tam Thiên.
"Được, tới lúc đó đến sớm một chút nhé." Tô Nghênh Hạ nói.
"Chắc rồi chắc rồi, tôi khẳng định sẽ đến
sớm một chút, còn sẽ tặng một món quà lớn, nhà hai người mua nhà cũng thật sự chẳng dễ dàng, thiếu thứ gì cứ việc nói cho tôi biết." Đường Long đắc ý nói.
"Đúng rồi, có thang máy không thế, bạn gái của tôi không thích đi thang bộ lắm.".
Mặt Tô Nghênh Hạ như màu gan heo, Hàn Tam Thiên mua nhà cũ, rất có thể ở kế bên khu phố nhỏ đang ở, thang máy nhất định là không có, nhưng mà lời này nói ra khỏi miệng quá mất mặt.
"Anh đi mau đi, đừng làm phiền tôi ăn cơm." Tô Nghênh Hạ nói.
"Được, hẹn gặp lại vào tháng sau, tên ăn.
hại, bye bye." Đường Long vẫy tay nói với
Hàn Tam Thiên.
Người phụ nữ bên cạnh cười như tiếng chuông bạc, vô cùng chói tai.
Vẻ mặt Hàn Tam Thiên chẳng hề gì, nhìn Tô Nghênh Hạ nói: "Không nghĩ tới anh ta có thể đến bất động sản Nhược Thủy làm việc, chẳng qua em yên tâm, anh ta không gây khó dễ cho em được."
Tô Nghênh Hạ biết quan hệ giữa Hàn Tam Thiên và ông chủ bất động sản Nhược Thủy, điều này cô quả thật không có lo lắng, chẳng sợ Đường Long cứ phải gây khó dễ cho cô, Chung Lương cũng không thể nào giả vờ như không thấy.
nói: "Nếu anh chưa nói triệu, có tư cá hà, cũng chẳng cần bị anh khoe khoang xem như đã hiểu được tại quan trọng hơn họ muốn thuê nhà rồi." sẽ không dễ c
Thiên. Nghiệp có thái độ gì, Tô lông thèm để ý, nhưng cô Mặc kệ Hàn hìn bộ dáng kiêu ngạo của không, Tô Ngh lại càng không muốn người Hàn Tam Thiên | 1g sau bị Đường Long chỉ như gã ăn hại.
"Ăn đi, sắp ngu tường Long theo đuổi Tô nói. ô Nghênh Hạ một ánh mắt hèm nhìn. Nhưng bây giờ Tô Nghênh Hạ | ã có lương một năm hơn vô vị, một bữa
Long phá hủy h
triệu, có tư cách phô trương thanh thế khoe khoang ở trước mặt cô, hơn nữa quan trọng hơn là Đường Long chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Hàn Tam Thiên.
Mặc kệ Hàn Tam Thiên có tiền đồ hay không, Tô Nghênh Hạ cũng không muốn Hàn Tam Thiên tiếp tục bị người khác xem như gã ăn hại.