Đầu trọc lớn gãi đầu của gã, âm thâm cười một tiếng: “Ha ha, tôi nói cậu Thụ, mặc dù tôi đồng ý giúp anh làm việc, nhưng vê thù lao thì chúng ta còn chưa thỏa thuận xong nhé.”
Đầu trọc lớn nói xong lời này thì tham lam nhìn chằm chằm Đổng Thần Thụ.
Đổng Thần Thụ nghe xong thì lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Anh năm Hà, chẳng lẽ anh còn không thể tin tôi? Dựa vào tài lực của nhà họ Đổng tôi, tôi sẽ không bạc đãi anh.”
“Trước phân rõ rạch ròi sau mới không tranh, vẫn là bàn bạc giá tiền cho thỏa trước đi nhỉ? Đừng để đến lúc đó khiến cho nhau khó chịu.”
Đầu trọc lớn nói với Đổng Thần Thụ.
Trong lòng Đổng Thần Thụ có chút khó chịu, anh ta cảm thấy đầu trọc lớn này thật quá đáng, thế mà không tin anh ta.
Tên riêng của đầu trọc lớn là anh năm Hà, cũng là người trấn Kim Thanh.
Tên này vốn tên là Tân Song Hà, là tội phạm bỏ trốn.
“Được đó anh năm Hà, vậy anh nói cái giá đi.”
Cho nên Đổng Thần Thụ trước sau không bỏ ra nổi mười tỷ, chuyện này cha của anh ta lại không biết, như Tân Song Hà thật sự giết chết Hoàng Thiên, anh ta lại không bỏ ra nổi mười tỷ thì xảy ra chuyện lớn rồi.
Nhưng khi nhìn Lê Hạ Mai bị bịt miệng, Đổng Thần Thụ thật sự đúng là rất hưng phấn, Lê Hạ Mai đã bị khống chế, sau đó chắc chắn phải đưa cho Hoàng Thiên làm, nếu không về sau tai họa vô cùng.