"Tôi hiểu rôi anh Thiên, nào, cạn ly!" Tiêu Văn Hạ giơ ly lên.
Hoàng Thiên và Tiêu Văn Hạ chạm cốc, hai người uống ngay trong văn phòng của Tiêu Văn Hạ.
Đối với Tiêu Văn Hạ, anh ta có ấn tượng vô cùng tốt với Hoàng Thiên.
Từ khi thông qua Lã Việt làm quen với Tiêu Văn Hạ, Hoàng Thiên vẫn luôn đối đãi với Tiêu Văn Hạ như anh em.
Trong lòng Tiêu Văn Hạ, Hoàng Thiên chính là ông chủ của anh ta.
"Anh Thiên, hôm nay anh không trở về nhà sao?”
Tiêu Văn Hạ cười hỏi Hoàng Thiên.
Thật ra Hoàng Thiên rất muốn về nhà với vợ mình, thế nhưng anh dự đoán Matsushima Nobuo và Matsushima Yumi, nói không chừng đêm nay sẽ liên lạc với Takeda Go cho nên vẫn quyết định ở lại nơi này của Tiêu Văn Hạ chờ tin tức.
"Hôm nay tôi sẽ ở lại nơi này của cậu chờ đợi xem có tin tức hay không.' Hoàng Thiên cũng không giấu diễm Tiêu Văn Hạ, nói thẳng với anh ta.
Tiêu Văn Hạ nghe được chuyện vui, anh ta vẫn rất hi vọng Hoàng Thiên có thể ở lại.
Dù sao trên đời này, chỉ có hai người khiến anh ta bội phục, một người là Hoàng Thiên, một người khác chính là Lã Việt.
Hai người uống rất vui, chưa kịp nhận ra thì đã hơn chín giờ tối.
"Anh Thiên, trước tiên anh nghỉ ngơi một lát đi, tôi chờ là được rồi, có tình huống gì xảy ra tôi lập tức báo cho anh.”
Tiêu Văn Hạ nói với Hoàng Thiên.
Quả thật Hoàng Thiên cũng có chút mệt mỏi, lúc này anh nằm trên ghế sô pha, nhắm mắt dưỡng thần.
Nửa giờ sau, điện thoại di động của Tiêu Văn Hạ vang lên.
Anh ta nhanh chóng nhận điện thoại, đầu bên kia điện thoại truyên đến âm thanh dồn dập của một tên đàn em.
"Anh Hạ, Matsushima Nobuo và Matsushima Yumi có động tĩnh!" "Nói chỉ tiết một chút, bọn họ thế nào rồi?" Tiêu Văn Hạ vội la lên.
Âm thanh của anh ta rất lớn, đến Hoàng Thiên cũng bị kinh động.
Hoàng Thiên đứng dậy trong nháy mắt, đến gần Tiêu Văn Hạ.
Tiêu Văn Hạ mở loa ngoài ra, nghe thây âm thanh có vẻ hưng phấn của đàn em truyền đến từ điện thoại di động: "Matsushima Nobuo dẫn theo con gái của ông ta, rời khỏi công ty thực nghiệp Taisho, lái xe đi về vùng ngoại ô."
"Mọi người quan sát ông ta cho kỹ, đừng để ông ta phát hiện."
Tiêu Văn Hạ nói.
"Đã rõ!" Tên đàn em đồng ý, tiếp tục duy trì theo dõi.
Tiêu Văn Hạ cúp điện thoại, nhìn Hoàng Thiên một chút.
"Đi theo tôi.' Hoàng Thiên gọi Tiêu Văn Hạ, rất nhanh đã đến đô thị giải trí.
Giờ phút này, trong lòng anh vô cùng hưng phấn.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, đến cùng thì Matsushima Nobuo vẫn không thể vững vàng, lần này đi ra ngoài, hẳn là đi tìm Takeda Go.
"Không sao, cậu ngồi vững vàng là được rồi."
Hoàng Thiên biết Tiêu Văn Hạ có chút sợ hãi, thế là an ủi anh ta một câu.