Thấy đôi tròng mắt của Matsushima Dairo long sòng sọc, tức tối thở hổn hển, Nhưng lại không nói được lời nào.
Có thể là sợ hãi không dám lên tiếng, cũng có thể là tức không nói nên lời, Hoàng Thiên cũng không buồn đếm xỉa đến nữa, xoay người rời khỏi phòng khách sạn.
Ông chủ của khách sạn đó vẫn mang bộ mặt như xác chết, ngôi đó nhìn Hoàng Thiên với vẻ lạnh tanh, không nói một lời.
Hoàng Thiên cảm thấy ông chủ này khá kì quặc, nhưng cũng không bận tâm mà ra khỏi khách sạn luôn.
Trên đường lái xe vê nhà, nghĩ lại những chuyện xảy ra trong hôm nay, Hoàng Thiên tự biết rằng dòng họ Matsushima chắc chắn sẽ không buông xuôi tại đây.
Rốt cuộc thì hai anh em nhà Matsushima đều bị thương nặng, và cả hai đều do Hoàng Thiên ra tay xử lí.
“Hoàng Thiên, anh về đấy à.”
Thấy Hoàng Thiên đã về, Lâm Ngọc An từ nhà bếp đi ra đón.
Tình cảm của hai vợ chồng bây giờ mỗi lúc một mặn nồng, qua một thời gian nữa, là sẽ chào đón đứa con cưng của họ, đây là điều ai cũng chờ mong.