Hoàng Thiên thực sự bị Đinh Ngọc Kiều này làm cho hồ đồ.
Thấy cả mặt Định Ngọc Kiêu tươi cười, còn nháy mắt với anh, thậm chí còn muốn dắt anh đến góc không người, khiến anh lập tức cảm thấy không ổn.
Cô gái này, chẳng lẽ còn muốn giống như lần trước? Nghĩ đến Đinh Ngọc Kiều có ý dụ dỗ lừa gạt ở trong phòng khách sạn huyện Hoàng Hà lần trước, Hoàng Thiên cảm thấy rất cạn lời.
Bây giờ thấy dáng vẻ này của Đinh Ngọc Kiều, trong lòng Hoàng Thiên càng lo lắng hơn.
“Cô Kiều, có chuyện gì thì cô nói ở đây đi”
Hoàng Thiên đứng ở đó không động, nhìn Đinh Ngọc Kiều nói.
Đinh Ngọc Kiêu thấy không kéo được Hoàng Thiên, cô ta lập tức không vui.
“Hừ, quả nhiên cậu ấm có tiền đều bạc tình bạc nghĩa.
Sao anh có thể đối xử với người ta như thế chứ!”
Đinh Ngọc Kiêu hừ một tiếng, có hơi làm nũng.
Đệt mẹ.
Hoàng Thiên càng thêm cạn lời, anh nhìn Đinh Ngọc Kiêu mà không nói một câu nào, anh muốn nhìn xem rốt cuộc Đinh Ngọc Kiều muốn làm con thiêu thân gì.
“Anh Thiên, tôi từ xa tự mình đưa cá voi trắng đến cho anh, anh sao lại không hợp tình hợp lý như thế hả? Anh không hiểu tâm ý của người ta sao?”
Đinh Ngọc Kiều tức tối chất vấn Hoàng Thiên.
“Cô Đinh Ngọc Kiều, xin hỏi tôi không hợp tình hợp lý thế nào? Tôi lạnh nhạt với cô sao?”
Hoàng Thiên bất đắc dĩ hỏi.
“Dĩ nhiên là lạnh nhạt rồi, người ta chỉ là muốn nói nhỏ với anh thôi, anh cũng không nể mặt như thế!”
Hoàng Thiên thật sự vô cùng đau đầu.
Anh cũng biết chắc chắn Đinh Ngọc Kiều có tiết mục gì đó, nhưng cũng chỉ có thể căng mặt đi theo cô ta.
Hai người đến chỗ rẽ đằng trước, không ngoài dự đoán của Hoàng Thiên, Đinh Ngọc Kiều thật sự ra tay!