“Ông nhìn bộ dạng của ông xem, ông bảo tôi nói chuyện với ông như thể nào?”
Hoàng Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, chỉ vào mũi Đỉnh Thiên Hải hỏi ngược lại.
Con mẹ nói Đinh Thiên Hải bị anh làm cho tức đến nghẹn họng, bỗng nhiên ông ta đứng dậy, độc ác nhìn chằm chằm cào Hoàng Thiên.
Làm sao Hoàng Thiên có thể để ông ta chấn trụ? Lúc này anh cũng đứng dậy.
Đôi môi Đinh Thiên Hải khẽ run nhẹ mấy lần, trong mắt ông ta càng thêm dữ tợn! Ông ta suýt nữa không kiềm chế được mà ra lệnh giết Hoàng Thiên! Nhưng mà ông ta vẫn nhanh chóng ổn định lại tâm trạng của mình.
Ông ta đã lăn lộn ở Châu Phi rất nhiều năm rồi, không phải tự dựng mà ông ta có thể vững gót ở đây, lòng dạ của của ông ta không phải thứ người bình thường có thể so sánh.
Hoàng Thiên không muốn nghe con hàng này xạo chó nữa, anh lạnh lùng nói: “Đinh Thiên Hải! Tôi không thích vòng vo dài dòng, ông cũng đừng vòng vo như vậy nữa! Tôi hỏi ông lần cuối cùng, ông có chịu giao người không?”
Thật ra Đinh Thiên Hải đang rất tức giận đến mức muốn nổ tung, bao nhiêu năm nay chưa ai dám nói chuyện với ông ta như vậy đâu! Nhưng mà bởi vì tiền, ông ta nhịn! “Cậu Thiên, chúng ta đều ngả bài đi! Chỉ cần cậu chịu bỏ ra mười nghìn tỷ, tôi sẽ giao hết đám người Tiêu Đông Mai cho cậu, cậu muốn xử lý thế nào thì xử lý!”