Chàng Bad Boy Của Tôi

Chương 49



Tôi vừa mới ăn cơm xong thì có người gõ của, không suy nghĩ nhiều tôi liền chạy ra mở cửa, vừa mở cửa ra đã thấy tên mặt dày nào đó đang ôm cặp đứng như đứng phạt trước cửa nhà tôi. Vừa nhìn thấy cậu ta tôi tính đóng sầm cửa vào luôn vì còn cay cậu ta vụ trưa nay nhưng cậu ta nhanh hơn tôi một bước lập tức chặn cửa lại bằng chân, hai tay chắp lại nhìn tôi "Cô giáo à, hôm nay cô phải dạy học, cô không thể cứ nghỉ dạy liên tục thế được, như vậy học sinh này sẽ dốt ra mất"

"Cậu vốn vẫn dốt"

"Nói gì đó" Cậu ta lườm tôi, bỗng nghĩ đến cái lương tôi quyết định phục hồi tinh thần, suy cho cùng tôi vẫn là đứa mê tiền, dù gì tôi cũng nghỉ làm ở mấy chỗ cũ vậy chỉ có thể dạy cho cậu ta để kiếm tiền, tôi mở cửa cho cậu ta, thấy vậy cậu ta hí hửng chạy vào trong, chỉ như vậy là nhanh!

Nhưng cậu ta vào nhà tôi không thèm vào phòng để học ngay, cậu ta vừa ôm túi vừa lang thang khắp nhà như tìm kiếm cái gì đó, tự nhiên tôi nhìn cái tướng đi của cậu ta có chút buồn cười, rõ ràng là ôm cái túi trước ngực rồi cái khuôn mặt ngơ ngác đó nhìn như anh nông dân mới lên tỉnh nhưng phối với bộ đồ cậu ta mặc vốn chẳng hợp chút nào. Nhắc lại tiếp, tôi không thích bad boy, không thích người có hình xăm.

"Cậu nhìn cái gì?"

"Hình xăm của cậu"

"Cậu nghĩ lại thích nó rồi à?" Đông Quân có vẻ tươi tỉnh lên.

"Không, vẫn ghét" Lúc đó mặt Đông Quân trầm hẳn, hãy tha lỗi cho tôi vì lúc đó tôi không hề suy nghĩ đến cảm xúc của người khác, tôi không hề nghĩ đến thứ tôi ghét lại là thứ mà cậu ta cho là rất ý nghĩa, không khí giữa hai chúng tôi trầm lại, vốn cứ tưởng như vậy là kết thúc nhưng Đông Quân lại là người mở lời.

Cậu ta vui tươi nhìn tôi "Có có tên người yêu cũ trên đây" Cậu ta chỉ ở khuỷu tay cậu ta, tôi chẳng nhìn thấy gì nên không biết cậu ta có nói thật không, nhưng chưa hết cậu ta còn nói tiếp

"Muốn có một vé ở đây không?" Nói rồi cậu ta chỉ lên ngực trái, chính trái tim, thứ quan trọng nhất của một con người, mặt tôi lại nóng lên bất ngờ, tôi chỉ nói nhỏ "Dở hơi"

"Nói thiệt đấy" Cậu ta đi ngay sau tôi theo tôi vào phòng. Mà quên, hôm nay tôi thu quần áo còn chưa còn chưa cho mấy cái bra vào tủ nhưng tiếc là...

Đông Quân "Cái gì đây?" Cậu ta cầm thứ đó lên...

- ------------------------

Thứ đó là gì vậy? Chương trình đuổi hình nêu tên đồ vật xin được phép bắt đầu? Không biết ai đoán đúng không? Tưởng không khó nhưng khó không tưởng nha mn ơi

Like và theo dõi truyện nha

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv